“Trò đùa này không buồn cười.” Tiêu Vũ lập tức nghiêm mặt, hai mắt đỏ bừng vì tức giận, thậm chí còn bắn ra hai luồng sáng lạnh lẽo. Xác chết trong miệng của Từ Bắc Vọng là bảo vật quan trọng nhất của thánh địa Đại Diễn, đừng nói là con kiến hôi như hắn, ngay cả Độc Cô Vô Địch điện Thiên Thần có đến đây thì cũng phải tay không cút về. Nụ cười trên mặt Từ Bắc Vọng vụt tắt, hắn bình tĩnh nói: “Ta ngàn dặm xa xôi đến đây là để nói đùa sao?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.