Từ Bắc Vọng vừa dứt lời, bầu không khí trong điện đột nhiên trở nên lạnh lẽo. Sắc mặt của Đệ Ngũ Cẩm Sương lạnh đi mấy phần, đôi mắt xanh biếc như dải ngân hà ánh lên ý lạnh. “Làm càn, ngươi dám coi thường bản cung ư?” Từ Bắc Vọng chịu đựng cái lạnh thấu xương, cổ họng cứng lại: “Nương nương tha tội, thần chỉ muốn báo ơn, vạn lần không có ý coi thường.” “Nương nương là nữ nhân đẹp nhất trần đời, đương nhiên phải có được thứ tốt nhất.” Bầu không khí lạnh lẽo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.