“Tiêu công tử, ngươi thật thú vị.” Diệp Thiên che đôi môi đỏ mọng khẽ cười, hai má ngọc đánh một lớp phấn mỏng có chút thẹn thùng. Tất nhiên, hắn không dám manh động trước mặt mọi người. Lỡ đâu thị vệ nhìn thấy, bọn hắn nhất định sẽ báo cáo cho Tần Hải, Tần Hải sẽ sinh ra nghi ngờ, Diệp Thiên hắn sẽ bị bại lộ. Nhưng một khi không ai nhìn thấy, cái chết của Tiêu Phàm lập tức có thể đổ lỗi cho những tà ma còn sót lại nơi đây, Diệp Thiên sẽ bịa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.