Dưới táng cây hoè nơi thôn Liễu gia. Thần sắc Liễu Đông Phương lo lắng, hắn cứ bồn chồn đi tới đi lui. Khi dáng vẻ áo trắng thẳng tấp kia dần hiện ra trước mắt, hắn ta vội vàng nói: “Từ huynh, huynh có nhìn thấy sấm chớp ở trong núi không? Lẽ nào chúng ta khai quật mộ nên bị ông trời khiển trách?” Sắc mặt Từ Bắc Vọng vẫn lạnh nhạt như cũ, hắn đánh giá Liễu Đông Phương mấy giây: “Ngươi bị thận hư khí nhược, nên hoa mắt rồi đấy?” “Vậy sao?” Liễu Đông Phương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.