“Suốt ngày ăn của ta, ngay cả ngươi cũng dám được đà lấn tới.” “Sau này nhạt miệng mà đến tìm ta kiếm đồ ăn nữa, thì ngươi sẽ là con chó!” Giọng nói lạnh nhạt vừa dứt, hắn không chút dây dưa lưu luyến mà rời đi. Bỗng. “Gâu!” Mèo mập tranh thủ thời gian vội vàng sủa một tiếng, toét miệng lộ ra nụ cười hồn nhiên vô tư. Nó muốn meo nhưng lại thôi, sau đó bỏ đôi móng vuốt lên trên bụng, ngượng ngùng ấn ấn một cái. Biểu cảm Từ Bắc Vọng ngưng động. Ngực...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.