Làn gió nhẹ nhàng thổi qua, ánh hoàng hôn lộng lẫy trải dài trên mặt ao Cửu Châu. “Ti chức không mang theo nó đâu, vướng víu!” Từ Bắc Vọng nghiêm nghị phản đối. Ánh mắt hưng phấn của Phì Miêu trở nên ảm đạm trong nháy mắt. Nó mím môi chán nản, dáng vẻ tiu nghỉu khiến cho người ta động lòng thương tiếc. Ngươi tổn thương đến trái tim của meo meo rồi. Đệ Ngũ Cẩm Sương đang mặc một chiếc sườn xám bó sát, ôm chặt thân hình đầy đặn, đôi chân không mang tất đang bắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.