Tiêu Phàm lấy lại bình tĩnh, trở về phong thái trầm ổn như trước. Doanh huynh, đợi đến khi đệ có khả năng ngạo thế Cửu Châu, nhất định sẽ báo thù cho huynh, để huynh mỉm cười chốn cửu tuyền! Từ Bắc Vọng đã thu hết tất thảy sự biến hoá của hắn vào đáy mắt, nội tâm không kìm được câu chửi thề. Hay cho cái tên Tiêu ở rể nhà ngươi, còn nói cái gì là hảo huynh đệ không tiếc mạng sống, bây giờ ngay cả một giọt nước mắt cá sấu cũng không thấy chảy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.