Sau đó hai mắt Dương Hạo híp lại, thân hình lập tức lao vào sáu con hổ Lam Vân còn lại. Ma khí cùng ma diễm của con quỷ khổng lồ phía sau không ngừng nuốt chửng sáu con hổ Lam Vân.
Sau mười nhịp thở ngắn, Dương Hạo dừng lại, quỷ khổng lồ phía sau cũng tản ra. Trước mặt cậu, sáu con hổ Lam Vân gục xuống mà chết.
Mỗi con hổ được 2.000 điểm Công Huân, tổng được thêm 12.000 điểm Công Huân.
Trên bảng trảm yêu, con số mười bảy đã ở vị trí rất cao trên bảng xếp hạng, đứng thứ ba. Trước cậu là số 13 và 61 không thay đổi.
Từ vị trí 400 leo thẳng lên vị trí thứ ba chỉ trong vòng một ngày.
Vị trí trong top 3 không phải ai cùng có thể leo lên được. Nhưng số mười bảy này đã leo lên vị trí thứ ba trong thời giang ngắn như vậy khiến ai cũng tò mò về chủ nhân của nó.
“Chẳng lẽ là một trong những kẻ đó?”, Đại trưởng lão Phong Thiên Không không khỏi thắc mắc.
Trong mắt ông ta, chỉ có mấy đệ tử hàng đầu của học viện Linh Không thôi. Trên bảng xếp hạng, ngoài mười người đứng đầu, không ai là lọt được vào mắt xanh của ông ta cả.
Trên bảng trảm yêu, đứng thứ nhất là số 13 với 53.000 điểm Công Huân, vị trí thứ hai là số 61 với 52.000 điểm Công Huân, xếp thứ ba là số 17 với hơn 51.000 điểm Công Huân.
Ba người đứng đầu này đều có hơn 50.000 điểm Công Huân, điều này chưa từng xảy ra trong lịch sử tu luyện trước đây.
Trong lịch sử tu luyện trước đây, có người có thể đạt được 50.000 điểm, nhưng chuyện đó vô cùng hiếm. Thông thường thì sẽ không có ai cả.
Năm nay lại xuất hiện ba người có thành tích như vậy khiến cho tất cả các trưởng lão trong học viện Linh Không rất phấn khích. Đối với bọn họ, học viện hùng mạnh, bọn họ đương nhiên cảm thấy vinh quang.
“Ầm!”, giữa đống đổ nát của một cung điện đổ nát, cánh cửa bị đập tung, sau đó một bóng người lao ra từ trong đó.
“Ha ha! Không ngờ rằng Du Phi ta cũng có thể lấy được kế thừa di tích. Từ hôm nay, ta muốn tung hoành học viện Linh Không. Không, ta sẽ tung hoành khắp thiên hạ”, cơ thể của Du Phi như cầu vồng, phát ra tiếng cười chói tai.
So với những người khác, khí vận của hắn thực sự rất mạnh. Chưa đầy ba ngày sau khi vào dãy núi Yêu Ma, hắn đã phát hiện ra di tích cung điện nằm sâu trong lòng đất.
Sau khi tàn nhẫn giết chết một số người đồng hành với mình, cuối cùng Du Phi đã vào được trong di tích, hơn nữa còn lấy được kế thừa, tu vi đã tăng thêm một bậc.
“Dương Hạo, đợi ngày ta ra ngoài, đó chính là ngày chết của ngươi”, sắc mặt Du Phi u ám, nghĩ đến Dương Hạo, trong lòng hắn liền tức giận vô hạn.
Bóng người lao ra khỏi mặt đất như điện, Du Phi xuất hiện trong khu rừng của dãy núi Yêu Ma.
Hắn quét mắt nhìn xung quanh, sau đó nhanh chóng đi về một hướng.
Trong bóng tối xuất hiện một bóng người, sau khi nhìn thấy Du Phi rời đi liền lặng lẽ đi theo.