Mục lục
Ma Tôn - Dương Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng cách dài như vậy, mười ba người phải loại bỏ mười người. Nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều rút kiếm ra, ai nấy đều cảnh giác nhìn đối phương.





Dương Hạo cũng nhìn đám người xung quanh. Ánh mắt y lưu lại nhiều nhất trên người Hưu Dương và tiểu hòa thượng.Mặc dù là đại đệ tử của Thiên Quân Sơn Lam số một thành Tế Nguyệt, sức uy hiếp của Từ Quỷ Mị và Trì Võng Lưỡng cũng không lớn bằng hai người kia.





“Ha ha! A di đà phật, tiểu hòa thượng lần này e là phải thực sự giết người rồi. Nhớ kỹ, pháp danh của tiểu hòa thượng, tự tại”, chắp tay, tiểu hòa thượng tự tại nói.





Vừa dứt lời, đôi mắt ôn nhu liền trở nên dữ tợn vô cùng. Khắp người tỏa ra từng tia sáng thuần khiết, tràn đầy khí thế uy nghiêm.





“Lạc nhật đạo pháp, hắc ám chi lực”, Hưu Dương đột nhiên gầm lên một tiếng, sau đó toàn thân xuất hiện những tia sáng hắc ám, bao phủ khắp người hắn.





Lạc nhật đạo pháp này tràn đầy khí tức hắc ám và lạnh lẽo. Hưu Dương vừa ra tay liền toát ra sức mạnh kinh người, khiến cho tất cả mọi người đều không dám khinh thường hắn.





“Thánh kỳ hàng lâm, đạo pháp vô biên”, Từ Quỷ Mị cũng sử dụng lực đạo pháp của mình.





“Diệt hồn đạo pháp!”, Trì Võng Vang vung hai lưỡi đao trong tay, một đạo pháp lạnh lẽo vô biên lập tức bộc phát từ cơ thể hắn.





“Chưởng chi đạo pháp, trấn áp tứ phương”, Vi Yến Sơn chấn động toàn thân, lực đạo pháp cũng bắt đầu tụ lại, chuẩn bị tấn công bất cứ lúc nào”.





“Băng chi đạo pháp!”





“Dạ long đạo pháp!”





“Huyền vân thú, đạo pháp hàng lâm”, hơn mười người gần như đều xuất ra lực đạo pháp của mình ngay lập tức, ai nấy đều cảnh giác nhìn xung quanh.





Ở đó chỉ có mình Dương Hạo không thể hiện ra khí tức của mình. Ánh mắt của y bình thản vô cùng. Nhưng trên người lại có một loại khí đạo mà người khác không thể có được. Dường như ở đó không có ai có thể chống lại được khí đạo này, cũng không có ai ra tay với y.





Hòa thượng Tự Tại liếc nhìn y một cái, trong mắt chợt lóe lên một tia sắc bén. Hắn nói: “Mọi người, lẽ nào mọi người không nghĩ rằng, chúng ta cần phải liên thủ tiêu diệt một người trước sao?”





Vừa dứt lời, Hưu Dương, Từ Quỷ Mị, Trì Võng Lưỡng… Tất cả mọi người đều quay sang nhìn Dương Hạo, ánh mắt ai nấy đều mang theo sát khí.





Dương Hạo liếc nhìn tiểu hòa thượng Tự Tại, không khỏi lắc đầu cười. Sau đó sắc mặt dần trở nên nghiêm túc, một nụ cười lạnh xuất hiện.





“Ngươi đúng là thông minh. Nhưng ngươi cho rằng, các ngươi có thể ngăn được ta sao?”, chậm rãi nói một câu, từng ánh kiếm bắt đầu xuất hiện trên cơ thể y.





“Ồm!”, kiếm quang di chuyển, lực kiếm đạo lập tức quét ngang bầu trời, xung quanh xuất hiện những vết nứt, tất cả mọi người đều trở nên ngưng trọng.





“Vạn Phật chưởng!”, tiểu hòa thượng ra tay trước, ánh vàng đầy trời vô cùng chói mắt, từng đại chưởng ấn lao về phía cơ thể Dương Hạo.





“Lạc Nhật chi đạo, Tịch Diệt ấn!”, Hưu Dương cũng ra tay. Đạo thủ ấn mà hắn tung ra khiến cho khí tức chết chóc điên cuồng bộc phát, lao về phía Dương Hạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK