Mục lục
Ma Tôn - Dương Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiểu thư không được. Vị, vị công tử này lai lịch không rõ. Quân Chủ đã dặn dò, không được để để cô dễ dàng tiếp xúc với người khác. Còn có tiểu thiếu gia, thuộc hạ không thể để ngài ấy gặp nguy hiểm được”, người lớn tuổi nhất trong ba tu giả đồ đen nói.





“Hừ! Đừng nhắc tới tên Quân Chủ khốn kiếp đó nữa”, cô gái lạnh lùng hừ một tiếng, trên mặt hiện lên một tầng băng giá. Nhưng ngay cả như vậy, biểu cảm của cô ấy vẫn đầy đáng yêu.





“Tiểu thư, sao cô có thể nói Quân Chủ như vậy được”, thuộc hạ đó không khỏi nhíu mày nói.





“Sao không được?”, cô gái khiển trách nói: “Ông ta đã đẩy bổn cô nương vào địa ngục, muốn ta vào vạn cổ mộ huyệt, vậy thì có khác gì tự tìm đường chết không?”





“Vạn cổ mộ huyệt là nơi chôn cất các cưởng giả Thiên Quân. Vào trong đó, còn phải vượt qua vô số khu vực nguy hiểm. Không chỉ vậy còn có vô số người của Thiên Quân Môn cùng với các cường giả hàng đầu. Nếu ông ta thương xót ta thì vì sao lại làm như vậy?”, cô gái nói, vẻ mặt ghét bỏ,





“Vạn cổ mộ huyệt? Lăng mộ của Thiên Quân?”, Dương Hạo ngẩng đầu, trong mắt hiện lên một tia sáng.





Nếu thực sự giống như lời cô gái nói, thì ngôi mộ cổ này so với đường tới Thiên Thành cũng không khác mấy. Một nơi như vậy phải có bảo vật tuyệt vời và truyền thừa mạnh mẽ.





“Quyết định như vậy đi. Người ca ca này, ta nhận rồi. Dù sao cũng không ai thương ta, chi bằng ta tự tìm một ca ca thương yêu ta, giống như Liên Thiên ca ca hồi đó vậy”, cô gái bĩu môi nói, vẻ mặt đáng thương nhìn Dương Hạo.





Dương Hạo không khỏi cảm thấy có chút chua xót, biểu cảm của cô gái này không phải là giả mà là xuất phát từ nỗi bi thương trong lòng. Nội tâm khẽ động, y đã bị xúc động bởi dáng vẻ này của cô ấy.





Điều quan trọng nhất là cái tên quen thuộc trong miệng cô gái, Liên Thiên.





“Nếu muội đã gọi ta là ca ca rồi, vậy người làm ca ca này cũng không thể thất lễ được. Người muội muội này, ta sẽ bảo vệ”, từng câu chắc nịch.





Dương Hạo nói xong liền phất tay, một ánh sáng đen lập tức bay qua, lơ lửng giữa không trung trước mặt cô gái.





Ánh sáng đen này chính là nhẫn Hắc Vân mà y đã từng sử dụng. Mà bên trong nó có năm trăm nghìn viên tinh thạch Huyền Dương thượng phẩm.





Vừa rồi y có cảm nhận một chút, mặc dù tuổi tác của cô gái này chưa tới mười sáu, nhưng tu vi của cô ấy đã ở cảnh giới Linh Kiếp bước ba rồi. Những viên tinh thạch Huyền Dương thượng phẩm này là những thứ cô ấy cần dùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK