Hứa La Thiên Quân là một người mập có vóc dáng không cao, hai bên mép còn để râu, đôi mắt lấp lánh trông vẻ như một người gian xảo.
Hồng Diệp Thiên Quân là một người phụ nữ có nhan sắc tuyệt vời, thân hình thon gọn, tư thái uyển chuyển, khiến người khác không kiềm được sinh ra mơ mộng.
Nhưng người hiểu rõ đều biết Hồng Diệp này chính là một người có tài năng đỉnh cấp nhất trong số các Thiên Quân, cô ta có danh tiếng lừng lẫy, thực lực cũng cực kỳ đáng sợ trong các tán tu.
Nghe nói Hồng Diệp Thiên Quân đã có thể đánh nhau với Thiên Quân cấp ba khi còn đang ở cảnh giới Thiên Quân cấp một, thậm chí trong truyền thuyết cô ta từng dùng trận pháp đều bao vây và giết hai vị Thiên Quân cấp hai rất mạnh. Hai Thiên Quân đó đều vì khao khát vẻ đẹp của cô ta nên mới chết trong tay cô ta.
Khởi Tân Thiên Quân nghe thấy phía sau có người đến thì nhíu mày nói: “Đừng làm phiền ta, trận pháp này rất vi diệu, ta phải tập trung để lĩnh hội”.
Khuôn mặt Hứa La Thiên Quân khá mũm mĩm, nói với vị Thiên Quân ở phía sau: “Giúp? Người có thể giúp được sao? Đừng gây thêm phiền phức ở đây cho ta nữa, ta nhất định sẽ phá được trận pháp ở đây trong vòng một năm”.
“Được được”, vị Thiên Quân đó vui mừng gật đầu, xoay người đi về phía một đám Thiên Quân đang tụ lại với nhau.
Hồng Diệp Thiên Quân lạnh nhạt nhìn Hứa La và Khởi Tân, sau đó xoay người nói với người phía sau: “Không cần, có thêm nhiều Huyền Dương Tinh hơn nữa cũng không có tác dụng, cốt yếu của trận pháp là một tinh thạch Thuần Dương. Hơn nữa trận pháp này từng được cường giả trận đạo củng cố vững chắc, rất khó phá, nếu ta chuyên tâm phá trận pháp thì có thể mất ba mươi năm, thậm chí là lâu hơn”.
Ba tu giả trận pháp lớn đều có cách nói của riêng mình, nhưng trong đó chỉ có Hồng Diệp Thiên Quân nói ra sự thật, cô ta không gian xảo như Khởi Tân và Hứa La nên chỉ nói thật thôi.
“Lâu như thế à?”, người đứng phía sau cô ta nhíu mày, lộ ra vẻ không vui.
Sau đó người kia nói: “Xem ra Hồng Diệp Thiên Quân không bằng Khởi Tân và Hứa La Thiên Quân rồi, hai vị kia đã nói không lâu nữa có thể phá được”.
Hồng Diệp Thiên Quân hiện lên vẻ tức giận, sau đó thân hình lướt qua lui ra ngoài từ trong trận pháp không gian đó.
Cô ta vẫy tay nói: “Nếu đã thế thì ta không lãng phí thời gian của các vị nữa, Hồng Diệp không giỏi việc này lắm, e là sẽ mất mặt”.