Sau khi cảm nhận xung quanh một lúc, hắn vẫn không thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.
“Ngươi đang tìm ta sao?”, giọng nói vang lên, chính là người mặc đồ đen ở bên trên cây đại thụ phía.
“Soạt!”, trong mắt người mặc đồ đen hiện lên sự điên cuồng, sau đó trực tiếp vung tay, một ánh sáng vàng nhắm thẳng về phía Du Phi, ánh sáng đó mang theo sự sắc bén vô tận.
“Chết đi!”, sát ý lóe lên trong mắt Du Phi, sau đó hắn dùng tay phải bắt lấy, một luồng ánh sáng vàng đáng sợ lóe lên trong tay hắn, so với người mặc đồ đen, sức mạnh không biết mạnh hơn bao nhiêu.
“Bùm!”, hắn nắm lấy cánh tay của đối phương, sau đó năng lượng trong cơ thể Du Phi bùng lên, ngay lập tức xé tan nửa bên phải của người đó thành mây khói.
“Bước thứ nhất cảnh giới Kim Linh mà cũng dám khoe mẽ sao?”, Du Phi nhìn xác chết trên mặt đất với vẻ mặt giễu cợt.
Ánh sáng vàng trong tay hắn dần lắng xuống, sát khí kinh người cũng dần tiêu tan.
Người mặc đồ đen đã chết, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân ở bước thứ nhất của cảnh giới Kim Linh, nhưng ở trước mặt Du Phi lại không thể xuất nổi một chiêu.
Du Phi này đã đạt tới bước thứ ba của cảnh giới Kim Linh rồi.
“Du Phi!”
“Là Du Phi!”, sau khi Du Phi vừa tung chiêu giết chết người mặc đồ đen, khi rời đi, mấy bóng người núp trong bóng tối xuất hiện.
“Nhanh! Mau quay về nói với đội trưởng”.
“Bây giờ thực lực của Du Phi vô cùng mạnh, trước tiên phải gặp đám người đội trưởng Sở Trần đã”, những người này rõ ràng không phải cùng một trận doanh, bọn họ lần lượt rời đi.
Ở sâu trong dãy núi Yêu Ma, Du Phi trực tiếp tiến vào vực sâu cách đó ba mươi dặm, hắn bắt đầu điên cuồng săn giết yêu thú và yêu ma, điểm Công Huân trực tiếp tăng vọt.
Trên bảng trảm yêu trong quảng trường của học viện Linh Không, lại một con số nhanh chóng tăng lên, đây là số 16, đã vượt qua số 17 – con số đã tạo nên kỳ tích trước đó.
Chưa đầy nửa ngày, số 16 cũng đã bắt kịp và trực tiếp vươn lên vị trí thứ năm.
Điểm Công Huân lịch luyện tăng vọt một cách đáng sợ, khiến cho những trưởng lão và lão sư cùng với những đệ tử ở lại trong học viện Linh Không lại được một phen tim đập thình thịch.
“Tìm được rồi!”, Vấn Đình Viêm sau khi nghe đội viên báo cáo, trong mắt hiện lên vẻ sắc bén.
“Đội trưởng, Du Phi bây giờ có lẽ đang ở trong vực sâu. Thực lực của hắn rất mạnh, có lẽ đã tới bước thứ ba của cảnh giới Kim Linh rồi”, đội viên đó nói.
Một tia lạnh lẽo lóe lên trong mắt Vấn Đình Viêm, y nói: “Lần này, ta tuyệt đối sẽ không cho tên tiểu tử Du Phi đó chạy mất”.
Thiếu niên Sở Trần, sau khi nghe hai đệ tử của học viện Linh Không báo cáo xong, cậu ta liền đưa ra quyết định, chọn mấy đội viên có tu vi mạnh nhất trong đội rồi lao về phía rừng sâu trong dãy núi.
Về phía Dạ Tử Tiêu, sau khi nghe xong những lời đó, khóe miệng hắn khẽ nở một nụ cười.