Mục lục
Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đáng tiếc, bởi vì nửa đường bị Lý Tiêu ngăn lại nên tới trễ, vị trí tốt hầu như đều bị đoạt đi.

Những chỗ còn lại thì xa vài vị đại boss hoàng cung, hoặc là nơi chả ai ngó tới.

Tiêu Yên thở dài chỉ có thể tìm một vị trí miễn cưỡng thong qua.

Mới vừa ngồi xuống liền nghe hai bên xì xào bàn tán.

Tuyển thủ* giáp: “Ôi chao, ngươi có nghe nói không? Lần chọn vương phi này Lâu Tâm Nguyệt cũng tham gia.” [Người dự tuyển vị trí vương phi.]

Tuyển thủ ất: “Sao lại không, hừ, nữ nhân đê tiện, cả ngày gào thét không thích quyền thế danh lợi, muốn tìm tình yêu thuần khiết, vậy mà vừa nghe Duệ vương chọn phi, chẳng phải cũng ào ào chạy tới cùng chúng ta tranh đoạt sao.”

Tuyển thủ giáp: “Còn không phải sao, nhìn dáng vẻ cao cao tại thượng của nàng ta, thanh tịnh thuần khiết, nhìn ai cũng thấy thua kém mình, ta liền khó chịu, ngươi nói xem chẳng phải nàng ta chỉ đọc nhiều hơn chúng ta vài cuốn sách thôi sao? Ngoài ra thì có gì hay đâu, dáng vẻ kia… so với người bên cạnh ngươi còn thua kém nhiều.”

Tiêu Yên lập tức cảm giác được hai ánh mắt từ bên phải hướng về nàng soi xét, nàng vẫn giả vờ như không biết, ngồi thẳng tắp như cũ, khóe môi mang theo nụ cười như có như không.

Đừng nhìn vẻ ngoài bình tĩnh của nàng, thật ra trong lòng đã sớm vui vẻ nở hoa, trên đời này, làm gì có nữ nhân nào không thích nghe người khác khen mình xinh đẹp đâu.

Nghe xem, nghe xem, không phải tỷ đây khoe khoang, tỷ là đệ nhất pháo hôi trong nguyên tác, lớn lên quốc sắc thiên hương, vạn người mê đấy nhé!

Tuyển thủ ất: “Xinh đẹp thì thế nào, đừng quên, Lâu Tâm Nguyệt có quen biết với Duệ vương, ai biết Duệ vương có lén lút cho nàng đi cửa sau hay không, nói không chừng hôm nay chúng ta tới đây chỉ để làm cảnh.”

Tiêu Yên vân vê trái đào trên bàn, rất phấn khích, xuyên qua lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể thấy Lâu Tâm Nguyệt sống sờ sờ, nữ vương ơi, nữ hoàng vạn năng ơi, rốt cục hôm nay cũng chịu hiện thân.

Tâm tình muốn gặp Lâu Tâm Nguyệt của Tiêu Yên hôm nay vượt qua cả sự thích thú khi tranh đoạt vị trí Duệ vương phi.

Rất nhanh Lâu Tâm Nguyệt mà Tiêu Yên chờ mong đã từ từ bước đến, Tiêu Yên nheo mắt nhìn sang, ánh mắt nàng rất tốt, đến cả lỗ chân lông của Lâu Tâm Nguyệt cũng nhìn rõ rang từ đầu tới cuối.

Cuối cùng Tiêu Yên đưa ra một kết luận: ô, đúng là hoa nhài trong gió!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK