Mục lục
Cẩm Nang Sinh Tồn Gian Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phân phó tất cả mọi người ở Trường Xuân cung, nhìn chằm chằm Tiêu Yên cho ta, nó làm gì, nói gì, từng giây từng phút đều phải báo lại cho bản cung.”

Hạ Hà vội lên tiếng, dè dặt quan sát vẻ mặt Mai quý phi, thấy trên mặt bà có tức giận, biết rõ bà đã bất mãn với Tiêu Yên.

Hạ Hà tiến lên đấm lưng cho Mai quý phi, đấm lưng cũng là một nghề, mà Hạ Hà đối với việc này rất là nhuần nhuyễn, dùng sức vừa phải, khiến Mai quý phi rất thoải mái.

Một lát sau, Hạ Hà bắt đầu thả bom cho Tiêu Yên, không nhanh không chậm nói.

“Nương nương, biểu tiểu thư cũng quá ngông cuồng rồi, ở trong cung này mà không có ngài làm chỗ dựa, có thể nói nàng ta đi nửa bước cũng khó, mặc dù có hôn ước với Duệ vương, nhưng nếu không có ngài đưa nàng ta từ Thanh Châu vào cung, lấy đâu ra có hôm nay.”

Hạ Hà đây là đang ở trước mặt Mai quý phi mắng Tiêu Yên vong ân phụ nghĩa, lang tâm cẩu phế, bôi nhọ ấn tượng của nàng trong mắt bà ta.

Mai quý phi chìm đắm torng hậu cung suốt hai mươi năm, chút tâm tư nhỏ của Hạ Hà sao bà lại không biết.

Nghe Hạ Hà nói vậy, cũng cảm thấy Tiêu Yên dám vì một nha hoàn mà chống lại bà chính là sai trái.

Mai quý phi liếc Hạ Hà: “Ngươi biết cái gì, trong lòng nha đầu kia rõ ràng, cái gì nó cũng hiểu, nó biết rõ quan hệ với bản cung đơn giản là lợi ích, cho nên đối với bản cung không có quá nhiều tình cảm.

Chẳng qua nó chịu ra mặt vì nha hoàn của mình, chứng tỏ là một người trọng tình cảm, mà nặng tình dễ không chế hơn so với không có tình cảm rất nhiều.”

Hạ Hà nghiến răng, Tiêu Yên dám ngang nhiên khiêu khích nương nương như vậy, thế mà nương nương lại không ghét ả ta.

“Nương nương nói phải, vậy… chúng ta có giúp biểu tiểu thư không?”

Mai quý phi cười duyên: “Vì sao bản cung phải giúp, bản cung chỉ không ngăn cản nó thôi, thông qua chuyện này cho nó chút dạy dỗ, để nó hiểu ở trong cung này không phải lúc nào cũng có thể làm việc theo cảm tính, cho nó ghi nhớ thật sâu cũng tốt.”

“Dạ, nương nương anh minh.”

Không có Mai quý phi giúp đỡ, Tiêu Yên chỉ có thể một mình đi tìm hoàng hậu.

Nàng biết rõ với thân phận trước mắt không thể thay đổi được điều gì, nhưng nếu có thể gặp mặt Thúy Trúc để biết đã xảy ra chuyện gì cũng tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK