Tiêu Yên chờ thái giám đi đến trước mặt Lâu Tâm Nguyệt, đang muốn mở miệng, mới chậm chạp mà lộ ra thẻ bài.
“Công công, thẻ bài số một ở chỗ này.”
Nhìn Lâu Tâm Nguyệt lúng túng, sắc mặt trắng bệch, Tiêu Yên trong lòng thoải mái, nàng cố ý làm cho nàng xấu mặt, ai bảo ngươi cứ muốn cùng bổn cô nương đấu.
Thái giám ngẩn người, hắn tận mắt thấy tất cả mọi người rút bảng số, mỗi bảng số đều có đánh dấu, hắn nhớ rõ là Lâu gia tiểu thư rút thẻ bài số một, tại sao lại ở trong tay đến Tiêu tiểu thư?
Thái giám liếc mắt nhìn Lâu Tâm Nguyệt thấy tay nàng sít sao siết chặt một cái tấm bảng gỗ, tựa hồ sợ ai cướp đi của nàng.
Trong lòng mơ hồ có đáp án, ánh mắt nhìn nàng không khỏi có chút phức tạp.
Bất quá thái giám này cũng xem như là người lão luyện trong nội cung, kinh nghiệm phong phú, rất nhanh liền khôi phục như thường, từ Lâu Tâm Nguyệt bước đến trước mặt Tiêu Yên, sau đó khom người làm đại lễ.
“Thì ra là… Là Tiêu tiểu thư rút được thẻ bài số một, nô tài còn tưởng rằng… Không biết Tiêu cô nương chuẩn bị biểu diễn tài nghệ gì?”
Tiêu Yên thiếu chút nữa không nín được bật cười, thái giám này nói chuyện quá hài hước.
“Nô tài còn tưởng rằng…”
Còn phần đằng sau đây. Ta nói nửa câu giấu nửa câu, đằng sau lời nói ngươi tự hiểu đi đi.
Tiêu Yên nhìn Lâu Tâm Nguyệt một cái, ừ, sắc mặt trắng bệch, nàng cảm thấy kỳ thật, kinh hãi chính là phương pháp làm trắng hữu hiệu, không tin ngươi có thể thử xem a.
“Hi vọng công công hỗ trợ chuẩn bị mấy thứ?”
Tiêu Yên trong ánh mắt chăm chú của mọi người, đứng lên. Nàng cũng không nói làm cái gì, cũng không nói muốn chuẩn bị cái gì, thật ra có chút làm khó thái giám.
Tiêu Yên cười cười, đi đến bên cạnh thái giám, dùng âm thanh mà chỉ hai người mới có thể nghe thấy, nói ra một câu.
Thái giám kinh ngạc một hồi, mới vội vàng nói:
“Được, được, nô tài nhất định chuẩn bị thỏa đáng cho Tiêu tiểu thư.”
Người chung quanh rối rít dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Tiêu Yên, ngay cả chủ tọa và những người có địa vị đều nhìn về phía bên này, nhất là Mai Quý phi, vẻ mặt thập phần đặc sắc.
Tình huống bên này nàng không rõ ràng lắm, nàng đã chuẩn bị cho Tiểu Yên, làm cho Tiêu Yên bốc phải bảng số không quá gần phía trước cũng sẽ không quá dựa phía sau, như thế nào bài tử số một lại ở trong tay nàng.
Mai Quý phi liên tiếp nháy mắt với Hạ Hà, ý bảo nàng đi nghe ngóng.
Rất nhanh vài gã thái giám mang một cái bàn đặt ở trên đất trống, lại có người lấy ra giấy và bút mực, cuối cùng còn có một tiểu thái giám bưng chút ít thuốc màu hồng hồng vàng vàng.
Đợi đến sau khi hết thảy đều dọn xong, mọi người mới biết rõ, thì ra Tiêu tiểu thư là muốn vẽ tranh.