Tiêu Yên rất bội phục bản thân, hiện tại nàng vẫn có thể nói ra được lời này, hơn nữa…lại không run rẩy.
Đang tắm đột nhiên có một tuyệt sắc công tử xông vào, ánh mắt hai người chạm nhau.
Sau đó…dẫn ra yêu hận tình thù kinh thiên động địa, đây là tục lệ trong tiểu thuyết xuyên không, là tình tiết trọng yếu không thể thiếu hụt, được gọi là ‘sự kiện tắm rửa’. :D
Tiêu Yên im lặng nghĩ, nếu đây không phải là nam nhân của nữ chủ, hoặc nàng chính là nữ chủ, thì chuyện xuyên không này thật là viên mãn.
Tự nhiên lại thấy buồn, hai ngón tay của Lệnh Hồ Cẩm Y đã ở trước mặt Tiêu Yên, môi mọng kiều diễm khẽ mở : “Sợ hãi ?”
Lệnh Hồ Cẩm Y cảm thấy kì quái, sao phản ứng của nữ nhân này lại đặc biệt thế ?
Lúc này chẳng phải nàng nên hét to cứu mạng sao ?
Tiêu Yên nháy mắt mấy cái, “Đương nhiên sợ, nếu như nửa đêm ngươi đang tắm gặp một nam nhân xa lạ mang theo sắc xà đứng nhìn, chẳng lẽ lại không sợ?”
Lệnh Hồ Cảm Y suy tư một lát “ Không có ai nhìn ta tắm cả”.
Bình thường, nếu có người có một chút xíu tà niệm với hắn, đến hài cốt cũng không còn.
Tiêu Yên im lặng…
“Được rồi, cứ xem như ta chưa hỏi.”
Tiêu Yên biết rõ danh tiếng của Lệnh Hồ Cẩm Y lúc này không tốt, Tu La cung, chỉ bằng ba chữ này liền biết đó chắc chắn không phải loại người tốt.
Trên giang hồ dù bạch đạo hay hắc đạo đều hận hắn tận răng, hận không thể đem thi thể cha hắn từ trong đất đào ra.
Hận thì hận đấy, nhưng lại chả có ai dám làm gì hắn.
Bởi vì dù ở thế giới nào, thì thực lực vẫn là điều quyết định tất cả, giống như Mao chủ tịch từng nói, ‘ chính quyền đều là họng súng’ đó chính là đạo lý.
Thiếu niên Lệnh Hồ Cảm Y này là võ học kỳ tài, một thân công phu quỷ thần khó lường.
Chỉnh chết bao nhiêu hào kiệt, giết chết biết bao hắc đạo kiêu hùng, làm ai nghe tên cũng sợ mất mật.
Hiện nay cách sinh tồn của người giang hồ chính là… thấy Lệnh Hồ Cẩm Y thì đi đường vòng.
Tiêu Yên biết rõ chuyên này nên tuyệt sẽ không chọc giận hắn, chẳng qua chỉ giả vờ làm tôn tử một lúc mà thôi, không có gì cả, nàng đã quen rồi. [guyên văn là : giả vờ làm cháu nội. nhưng ta thấy tôn tử hay hơn.]
Trước mắt Tiêu Yên ngoại trừ có thể nói thì toàn thân nàng đã cứng ngắc như đá, nàng nuốt nước miếng: “ Công tử, đây là sủng vật của ngài sao?”
Sắc xà xuất hiện hai lần khiến nàng nhớ ngày đó bị Tiêu Uyển thiết kế, lúc đó chắc Lệnh Hồ Cẩm Y cũng ở xung quanh.
Điểm này làm nàng rất bi phẫn, nếu như ngày đó sắc xà không xuất hiện, nàng cũng sẽ không bị Tiêu Uyển phát hiện, cũng sẽ không rơi vào tình cảnh này.