Trong lòng nhịn không được thở dài, Tiêu lão gia đúng là lão hồ đồ có mắt không tròng a.
Minh châu tốt như vậy lại bị mai một không quan tâm, hết lần này tới lần khác lại đi coi trọng vị thứ nữ không đứng đắn kia, đại tiểu thư đoan trang hiền thục như thế lại bị trà đạp.
Lý ma ma cũng được xem là người chính trực, hướng Tiêu Yên hành lễ một cái
“Là lão nô lỗ mãng, lão nô không có gì để dạy cho đại tiểu thư, lão nô sẽ tự báo lại với Tiêu lão gia và xin từ giã.”
[hệ thống]: chiến đấu thắng lợi, đạt được 23 kinh nghiệm, 8 lượng bạc.
Tiêu Yên nhíu mi, không phải chứ? Một hiệp liền thắng, cái này cũng quá đơn giản rồi… ha ha ha…
Một ma ma giáo dưỡng đi, tất nhiên sẽ có người thứ hai thứ ba, dù vậy nàng cũng không sợ.
Nhưng mà cứ vậy đi xuống, làm sao nàng có thể làm cho Tiêu Uyển thay đổi tình cảm nha, làm sao phá hư hôn sự của nàng ấy với Chu Minh Tường a.
Thời gian không nhiều, chỉ còn một ngày, rốt cuộc Tiêu Yên không bình tĩnh nổi, đợi đến khi mất hết giá trị sinh mạng, nàng liền đi đời nhà ma…
Tiêu Yên căm tức trừng thô bà tử canh gác bên ngoài, không biết làm sao để trốn đi.
Kể từ hôm từ giã ma ma giáo dưỡng, Tiêu lão gia càng nghiêm khắc canh giữ nàng, một ngày hai bốn tiếng, đến cả Thúy Trúc cũng không thể tiếp cận.
Quả thực Tiêu Yên muốn xé nát đám cẩu nam nữ Tiêu gia.
Nàng rất là buồn bực, chẳng lẽ dù nàng cố gắng thế nào cũng không thay đổi được vận mệnh pháo hôi của nhân vật ‘Tiêu Yên’ này?.
Nhưng mà Tiêu Yên lại có điều may mắn khác, chính là sau khi Tiêu Long từ Sa Hà huyện trở lại, ngây người ở phủ nửa ngày liền rời đi.
Trước khi đi hắn đặc biệt sai người chôn một ngàn lượng ngân phiếu trong thức ăn cho nàng.
Tiêu Yên mừng đến suýt ngất, Tiêu Long cầm thú khốn khiếp lại ra tay hào phóng như thế, có lẽ là thấy nàng ở trong phủ sinh hoạt khổ sở, liền cho người làm chuẩn bị số tiền này cho nàng.
Tiêu Yên chột dạ, nếu như chuyến này Tiêu Long chết đi, chắc nàng sẽ áy náy…
Nhưng mà, người không vì mình trời tru dất diệt, cho dù thật có lỗi với hắn, Tiêu Yên cũng không ngừng tay, nàng quyết không để cho mình đi theo con đường trong nguyên tác.