Hứa Nhạc quan sát đôi cô nhi quả mẫu này, trong lòng lại lần nữa thở dài.
Hắn trước đấy cũng nghĩ tới đủ loại phương thức để đối mặt với mẫu nữ các nàng, hòng tìm lý do thoái thác, nhưng rồi cuối cùng, những ý tưởng bao biện kia đều bị hắn phủ định sạch.
Chu Khắc thì cũng đã chết rồi, bất kể biên soạn ra cố sự như nào, người cũng không còn có thể sống được tiếp.
Cái gọi là lời nói dối mang theo thiện ý, đối với đôi mẹ con sống nương tựa vào nhau ở nơi đây, dưới tình huống thực tế rằng năng lực của bản thân không đủ.
Hết thảy đều có thể sẽ trở thành ngòi nổ dẫn tới tai hoạ.
Đây không phải là điều mà lão Chu mong muốn, đồng thời cũng không hoàn thành được nguyện vọng của lão Chu.
Người không tính tự bởi hắn giết, nhưng mà lại bị giết bởi Hứa Nhạc, và hiện giờ hắn chính là Hứa Nhạc ấy.
Do đó … hắn vẫn là nên lựa chọn ăn ngay nói thật vậy.
“Hai người đại khái đã đoán được, đúng là như thế, Chu Khắc tiên sinh trong lúc ra ngoài đã tao ngộ phải quái dị từ Cổ Âm Đa, và không may qua đời rồi.”
“Ngươi đang gạt người, lão đầu tử tuy rằng có phần nát bét, nhưng ông ấy… mệnh của ông ấy đặc biệt cứng.
Không thể nào, nhất định là không thể nào.
Ngươi đang nói bậy, lăn ra ngoài, cút ra ngoài cho ta.”
Chu Đình Đình hiện giờ đang phi thường kích động, kể từ thời khắc nghe thấy cha của mình đã qua đời, liền cũng không còn thờ ờ giống như trước đấy nữa.
Bởi vì tuổi tác, máu nổi loạn, cùng với một vài mâu thuẫn trong lý niệm, nên nàng mới có thể ở trước đó mà nói ra những lời kia.
Bất quá đối với Chu Khắc mà nói, Chu Đình Đình kỳ thực tồn tại tình cảm vô cùng mãnh liệt.
“Thật lòng xin lỗi, nhưng với chuyện Chu Khắc tiên sinh gặp nạn này, ta là không cách nào để mà lường gạt các ngươi.
Chu Khắc đã anh dũng hi sinh, hắn chết đi, liền sẽ được người khắc ghi ở trong tâm!”
Hứa Nhạc đồng thời bổ sung thêm một câu ở trong lòng.
“Sẽ được ta ghi tạc.”
Nghe được lời nói tới chết đi sống lại từ Hứa Nhạc, Chu Đình Đình cũng bắt đầu âm thầm rơi lệ.
Mẫu nữ ôm nhau thật chặt tại chỗ, chỗ dựa duy nhất trên thế giới này của bọn họ đã biến mất rồi.
Kế tiếp, bọn họ phải đối mặt, liền không chỉ riêng mỗi sinh hoạt khó khăn.
Mà còn sau khi mất đi sự bảo hộ của người nam nhân, tình cảnh ở cái chốn hạ thành khu này sẽ như lang như hổ.
Hứa Nhạc rất rõ ràng điểm này, với lại hắn cũng biết, điều lo lắng sau cùng của lão Chu cũng chính là với điều này.
Đây chính là nguyện vọng của lão Chu.
Hứa Nhạc cũng minh bạch rằng, ở thời điểm này, hắn hẳn phải nhập vai vào nhân vật mà bản thân đã dự định làm rồi.
“Thật có lỗi, dù rằng ta biết các người hiện thời đang vô cùng bi thống, nhưng ta vẫn là phải đánh gãy một chút, lời ta muốn nói vẫn còn chưa xong.”
Chu Đình Đình dùng tay áo lau đi nước mắt.
Nữ hài trước đó còn có đôi phần nổi loạn, kể từ sau khi biết được cha mình đã qua đời, liền bắt đầu nhanh chóng trấn tĩnh lại.
Cái này hẳn là số mệnh hài tử nơi hạ thành khu rồi.
Sau khi mất đi chỗ dựa cùng bảo hộ, bọn hắn phải thật cấp tốc trưởng thành.
Bởi nếu không, ở trong cái hoàn cảnh như này của hạ thành khu, mẫu nữ các nàng sẽ bị gặm nhấm xương cốt tới nỗi mẩu vụn cũng không chừa lại.
Chu Đình Đình vốn cũng luôn rõ ràng điều này, nhưng nhờ có sự tồn tại của Chu Khắc, để nàng còn có dư địa cho giảm xóc.
Hiện giờ lão Chu đã chết, nàng nhất định phải thật kiên cường.
“Được rồi, còn có chuyện gì, ngươi cứ nói đi.”
Hứa Nhạc xác nhận lại một chút cảm xúc của Chu Đình Đình, sau đó hơi trang trọng mở miệng nói:
“Dựa vào hành vi anh dũng của Chu Khắc tiên sinh, cùng với sự hỗ trợ đối với nhân viên của Hải Đăng.
Công ty của ta sẽ trong thời hạn 30 ngày làm việc mà thực hiện các biện pháp quản lý đối với gia đình của người đã hi sinh, chuyển dời nơi ở tới khu vực phụ cận con sông hộ thành, tại phòng khách tiêu chuẩn.
Trong vòng 45 ngày làm việc, bàn giao khoản tiền trợ cấp mà người nhà của Chu Khắc tiên sinh nên nhận được, tức 7500 đồng.
Tiền bảo hiểm hi sinh, là 625 đồng, tổng cộng cả thảy là 8125 đồng.”
“Nhiều như vậy?” Cả hai mẹ con trăm miệng một lời.
Làm một người bảo vệ, tiền lương mỗi tháng của Chu Khắc là 25 đồng, một năm liền sẽ là 300 đồng.
Phần tiền lương này đối với ở hạ thành khu mà nói, đã là một công việc phi thường không tệ rồi, nuôi sống gia đình tuyệt không có vấn đề gì.
Nhưng Chu Khắc là muốn đưa Chu Đình Đình tới đại học Hải Đăng, chỉ dựa vào mỗi chỗ tiền lương này khẳng định là không đủ, vì lý do đó nên hắn mới phải đi ra bên ngoài.
Tiền trợ cấp thông thường, được vào cỡ 2 – 3 năm đã coi là tốt rồi, có công ti thậm chí còn không cho.
Lại càng không cần phải nói tới con số 8125 nghe qua cực kì không hợp thói thường này.
Chỗ này cơ hồ đã tương đương với 27 năm tiền lương của lão Chu rồi, do đó mới khiến hai mẹ con kinh ngạc tới như vậy.
“Lời ngươi nói, là thật sao?” Chu Đình Đình không dám khẳng định hỏi.
Hứa Nhạc đáp lời bằng hành động xuất ra một đôi bao tay trắng, tiếp đó làm ra một cử chỉ xin mời.
“Nếu như không có vấn đề gì, mời hai vị mỗi người cấp cho ta một sợi tóc.”
Hứa Nhạc biểu tình có phần đạm mạc cùng vô tâm, cũng không đưa ra giải thích cho lý do của hành động này là gì.
Hai mẹ con dù rằng thấy có chút kỳ quái, nhưng các nàng cũng không có nói ra câu chất vấn.
Bởi loại chuyện mà cần tới tóc này, tựa hồ giống với yêu cầu của thuật sĩ, mà cũng chỉ có thuật sĩ đại nhân, mới có thể giao ra chừng ấy tiền đi.
Hứa Nhạc tiếp nhận lấy tóc của hai nàng, dùng vải trắng gói kỹ lại.
“Được rồi, chờ cho ta giao chỗ tóc này về, khế ước liền sẽ chính thức được thành lập.
Nếu không còn vấn đề gì khác, vậy ta xin phép cáo từ trước!”
Nói xong lời muốn rời đi, hắn ở trong lòng mặc niệm lấy số nước cờ:
“3, 2, 1.”
“Chờ chút đã, bao giờ thì chúng ta mới có thể nhận được số tiền kia.” Chu Đình Đình gọi với hắn lại.
Hứa Nhạc ngừng bước chân, đây mới đúng là phản ứng bình thường, mang ý nghĩa rằng hai mẹ con họ không có hoài nghi mình.
Suy cho cùng đối với người bần cùng nghèo khó mà nói, tiền tài có lẽ không tính là trọng yếu nhất, nhưng cũng lại không thể thiếu được tiền bạc.
Hứa Nhạc xoay người, một bên cởi đi đôi bao tay trắng, đồng thời nói:
“Thông thường trong vòng 30 ngày làm việc các người liền có thể chuyển đi, còn về khoản tiền trợ cấp, hẳn phải mất 45 ngày công mới có thể đệ trình xong.
Công ty lớn nên việc vận hành phải phức tạp, mong ngươi hiểu cho.
Nếu đã không còn vấn đề gì, thì ta đi đây.”
“Vậy, Hứa Nhạc tiên sinh… Đi thong thả.”
Hứa Nhạc gật gật đầu, không có tiếp tục lôi thôi dây dưa thêm nữa mà bước tới phía cửa.
Tại trong ánh nhìn chăm chú của mẫu nữ hai người, Hứa Nhạc hơi có phần không kiên nhẫn đem bao tay trắng quẳng lên trên mặt đất.
Như thể việc tới nhà các nàng, là một chuyện đồng dạng có chút nhàm chán.
Bóng lưng của hắn từ từ rời xa, dần biến mất khỏi tầm mắt hai mẹ con.
…
Sau khi quẹo qua vài con ngõ nhỏ, Hứa Nhạc mới hơi có phần mỏi mệt dựa vào bên vách tường.
“Tựa hồ hết thảy cũng tính là thuận lợi ha?”
Giả, hết thảy đều là giả hết, căn bản làm gì có công ty nào, cũng lấy đâu ra trợ cấp, mà cũng càng không có bảo hiểm gì cả.
Biểu cảm khinh thường, thái độ đạm mạc, đều là diễn xuất cả thôi.
Tất cả lời Hứa Nhạc nói, đều do hắn biên soạn, bịa đặt, hắn nhất định phải làm như vậy, bởi hắn còn phải hoàn thành nguyện vọng của lão Chu.
Do muốn hoàn thành nguyện vọng, hắn mới sáng tác ra tất cả.
Nhưng biên soạn ra cũng không phải để lường gạt, hắn cũng không có ý định gian dối chi, vì lẽ đó, hắn muốn ở trong vòng 30 ngày làm việc, hoàn thành công tác chuyển dời cho hai mẹ con các nàng.
Trong 45 ngày công, liền hoàn tất cấp khoản cấp 8125 đồng.
Kỳ thực muốn thực hiện được điều này, nói khó thì cũng khó, nói không khó cũng không khó gì.
Thượng sách, liền trở thành thuật sĩ, hết thảy sẽ được giải quyết dễ dàng.
Trung sách, tìm tới Bạch Tĩnh cầu hỗ trợ, nàng hẳn là có chú ý tới năng lực của mình.
Hạ sách, nghĩ biện pháp móc ra một quả Cổ Âm Đa ở trong Linh Hồn Chi Thụ đem đi bán, liền sẽ có tiền.
Biện pháp tốt nhất chính là trở thành thuật sĩ.
Mà cái này, cũng chính là sự tình mà hắn tiếp theo dự định làm.
Hứa Nhạc lôi ra cái huân chương, lẩm bẩm nói:
“Lão Chu này, di nguyện của ngươi…”
Còn dư lại mấy chữ chưa kịp nói ra miệng, Hứa Nhạc liền cảm giác được một cỗ nhiệt lưu.
Chỗ nhiệt lưu này tiến vào trong thân thể của Hứa Nhạc, để hắn nhịn không nổi mà phải nắm chặt lại nắm đấm của mình.
Mặc dù có phần hoài nghi đối với bản thân, nhưng Hứa Nhạc vẫn là cảm nhận được rằng.
Lực lượng của hắn lại được tăng cường! Thân thể trở nên nhẹ nhàng, khả năng quan sát cũng bắt đầu trở nên nhạy bén.
Là nhờ vào việc huân chương phát sinh cải biến.
Hứa Nhạc nhìn chăm chú về cái huân chương lão binh, thuộc tính của huân chương này vậy mà đã sinh ra biến hoá.