• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Nhạc trước nhất là trầm mặc, rồi ngay sau đó liền bùng nổ nỗi tức giận.

“Thảo mẹ nó! Thứ vương bát đản kia? Không chịu kết thúc sao?”

Sau khi thốt ra toàn những tinh hoa của dân tộc, ngọn lửa trước mắt ngay lập tức vặn vẹo, thứ lửa yêu dị hình thành ra một chuỗi văn tự hình khuyên.

Chuỗi văn tự ấy khiến Hứa Nhạc khi nhìn lại bản thấy thì thấy chả khác gì một thằng hề.

【 Ngươi đang phẫn nộ, sự phẫn nộ là con mồi cho mọi chủng loài hung bạo, sẽ thu hút hút bọn chúng. 】

“Hô!”

Hứa Nhạc lập tức ngậm miệng, hít thở sâu, sau đó thật nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái tâm lí của bản thân.

Kế tiếp hắn nở ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn nhiều.

“Phẫn nộ? Làm gì có, con người này của ta là chưa bao giờ biết giận, thật đấy!”

Hứa Nhạc càng nói, thanh âm lại càng nhỏ, đến cuối cùng tới ngay cả chính mình cũng không thể nghe rõ được.

Đây không phải là vì sợ hãi, mà là một loại ý chí nhẫn nại.

Ừm, lý trí phải được kèm theo bởi nhẫn nại!

Sau khi hô hấp dần dần bình phục, Hứa Nhạc mới tỉnh táo lại rồi tiếp tục suy xét tiếp.

Phòng ốc nằm ở trạng thái rách nát, còn thừa ra cỡ 10 phút thời gian.

Xét tới những đồ vật mình giữ trong tay, tại thời điểm cấp bách cùng điều kiện eo hẹp như này, tuyệt đối là không cách nào có thể tu bổ được căn phòng.

Ở bên ngoài phòng là bóng đêm vô tận.

Hắc ám vốn tự thân đã mang hàm nghĩa của nguy hiểm, và lại càng không cách nào có thể chạy ra ngoài được.

Như vậy kế tiếp liền tất yếu sẽ phải đi đối mặt với thứ gì đó, chính là vào 10 phút sau, cộng thêm đến 0 giờ xuất hiện nữa là thành ra hai đầu quái dị cấp 1.

Thế thì khi vấn đề nảy sinh, buộc phải đối đầu với cái gọi là quái dị ấy.

Hắn nên ứng đối lại như nào?

Hoặc là nói … hắn phải làm như nào thế nào mới có thể sống sót qua.

Vấn đề này lại lần nữa để Hứa Nhạc phải lâm vào trầm mặc.

Lấy tình trạng cơ thể hiện thời của hắn, giả thiết rằng sinh vật quái dị kia có cường độ vượt qua 60kg cỡ một con sói, đồng thời lại có xu hướng thù địch với hắn, vậy kết cục của hắn gần như chắc chắn sẽ phải chết.

Dù rằng hắn không rõ mình là như thế nào mà từ ICU [1] chuyển dời đến cái chốn này, nhưng hắn không nghĩ rằng là mình lại nằm xuống ở đây nhanh đến như vậy.

Chí ít ở hiện tại, hắn còn coi như là có một bộ cơ thể bình thường, ngoại trừ thương tổn ở vùng ngực ra.

Vậy nếu đã không muốn cứ ngồi chờ chết, hắn liền cần phải chọn lọc rồi nhảy nhót xung quanh một chút.

Do đó, trên tư cách của một người thường xuyên phải viết bản thảo, Hứa Nhạc đã lâm thời lập ra một kế hoạch tác chiến.

Đầu tiên, hắn phải nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ căn phòng, đem những thứ linh tinh vô dụng toàn bộ đều ném ra bên ngoài, để bản thân có đầy đủ không gian di chuyển.

Kiểm tra xem nhưng món vũ khí mà mình có thể dùng được.

Lửa, chuỷ thủ, súng.

Nhất là chuỷ thủ cùng với cây súng kíp, hai món đồ này là vô cùng trọng yếu.

Không có chút thông tin gì về đám quái dị, cho nên cũng không có tham chiếu thực lực cụ thể.

Dưới tình huống lý tưởng, nếu như cái gọi là quái dị cấp 1 cùng nhân loại trưởng thành bình thường không quá mức sai biệt, hoặc là so với nam giới phổ thông mạnh hơn một chút.

Như vậy với súng kíp sẵn sàng nhắm chuẩn mà nói, liền có thể trong nháy mắt làm nổ đầu giết chết đối phương.

Còn nếu không được, thì với chuỷ thủ cũng có thể cùng đánh một trận cuối cùng.

Đương nhiên, đây là ở hoàn cảnh tương đối lý tưởng.

Vạn nhất thực lực của quái dị vượt qua cấp bậc này, lực lượng có thể sánh với sư tử hổ báo ở kiếp trước hoặc là quỷ vật các loại mang năng lực kỳ quái.

Vậy liền …

“Ừm, kỳ thật cũng không tới nỗi bết bát cỡ vậy.

Có chút vấn đề không thể nghĩ tới quá nhiều, càng thêm phiền não mà thôi.

Vả lại coi như thực lực đạt tới trình độ của sư tử hổ báo, ta một cái hoạt sạn [2], biết đâu liền có thể đem nó cúng cho cá mập.

Đám dân mạng đều tự tin như vậy, ta sao lại so ra kém bọn bàn phím hiệp này được chứ?”

Hứa Nhạc gật gật đầu, điều chỉnh lại hô hấp, khôi phục lại thể lực.

Tiếp đến hắn lại nghĩ tới một điểm, nếu thi thể trên mặt đất sẽ biến dạng trở thành quá dị.

Vậy hắn hiện tại đem cỗ thi thể trên đất này phân thây ra, rồi lại quẳng ra bên ngoài, quái dị có hay không liền không thể xuất hiện nữa?

Ý tưởng này vừa nảy ra, tâm trạng hắn nhất thời liền có chút rối bời.

Hứa Nhạc không rõ mình liệu có được tính là ngoan nhân hay không, nhưng vì an toàn của bản thân mà phải làm một số việc hung ác, hắn vẫn là vô cùng quyết đoán.

Lại lần nữa đứng ở trước thi thể, Hứa Nhạc nắm thật chặt đoản kiếm nằm trong tay mình.

Quan sát cỗ xác chết, hô hấp của hắn hơi hiển lộ ra vẻ nặng nề hơn

Giờ này khắc này, tiếng gió thổi cùng tiếng ve kêu tựa hồ khuyếch đại lên ở bên tai, giống như là âm thanh gào thét của một loài dã thú nào đó.

Nhìn về thi thể ở trước mắt, Hứa Nhạc đột ngột cảm thấy một trận trời đất quay cuồng.

Tiếng ù ù mãnh liệt tràn ngập trong lỗ tai hắn, cảnh tượng trước mắt giống như là cầu vồng xoắn ốc đang xoay tròn, khiến cho hắn liên tục nôn mửa.

Cũng đồng thời, bên trong đầu Hứa Nhạc như thể có thứ gì đó lại một lần nữa được liên kết lại.

Nhiều ra một chút cảm xúc áy náy, một chút ký ức, nhưng lại không nhớ ra nổi cụ thể vì gì mà lại thấy áy náy.

Đáng ăn mừng chính là đầu óc hắn lại thêm ra một phần nhận thức có liên quan đến quái dị.

Đồng thời là cả về người ở trên đất này, hắn được gọi là lão Chu.

“Chuỷ thủ cơ bản không thể nào phân thây được, muốn xử lí đòi hòi nhiệt độ cực cao vào cỡ 1500 độ, sức nóng từ củi lửa liền không đủ, cần phải có dầu hoả, nhưng dầu hoả thì lấy đâu ra?

Thảo! Tên đần nào làm đổ cái này vậy?”

Cái chai đựng dầu hoả đã vỡ vụn, dầu ở bên trong đã theo những kẽ hở của ván gỗ mà chảy đi mất, Hứa Nhạc dùng chuỷ thủ đâm chọc vài cái, quá mệt, không thể thực hiện được.

“Muộn mất rồi, không cần hoảng, vẫn có thể chiến được.”

Hắn hiện tại cần phải bắt lấy khoảng thời gian ít ỏi còn lại để chuẩn bị.

Hứa Nhạc lần nữa kiểm tra lại súng ống, chuỷ thủ, hoàn cảnh ở chung cũng được hắn tái chỉnh lí thêm một lần.

Lại nhìn về ngọn lửa vặn vẹo trước mắt, hắn biết thời điểm cũng sắp tới rồi.

【 Bên trong phạm vi an toàn tồn tại một cỗ thi thể, thời gian tử vong đã vượt quá 4 giờ, khoảng 1 phút sau thi thể sẽ trở thành biến dị cấp 1. 】

Hứa Nhạc nhìn một chút thi thể của lão Chu, thoáng có chút rối rắm mà thở dài:

“Còn lại một phút đồng hồ, hi vọng mấy thứ đồ chuẩn bị hữu dụng.”

Trong những kí ức đột ngột thêm ra, có một ít là tri thức liên quan tới sự biến dạng.

Thi thể của nhân loại nếu như không kịp thời đem đi hoả táng, lại phơi ra ở trong hoàn cảnh không đủ ánh sáng, vậy liền sau 4 giờ sẽ bị biến dạng.

Còn nếu có đầy đủ ánh sáng, thì quãng thời gian này sẽ được kéo dài thành 72 giờ.

Trong quá trình biến dạng sẽ không được phép tới gần quái dị, nếu không sẽ bị năng lượng từ Cổ Âm Đa ô nhiễm, mà một khi đã bị ô nhiễm rồi thì dù có quay về được cũng sẽ bị quân thủ vệ giết chết.

Thi thể của nhân loại mà chuyển hoá thành quái dị, tám mươi phần trăm đều sẽ trở thành hoạt thi.

Hoạt thi hẳn là cùng một loại với zombie, nhưng chịu ảnh hưởng bởi lực lượng từ Cổ Âm Đa, chúng so với zombie thì có phần cường tráng, nhanh nhẹn hơn.

Còn cụ thể nhanh bao nhiêu, mạnh bao nhiêu, thì không có cái gì để mà tham chiếu, đến chính Hứa Nhạc cũng chưa từng được thấy qua.

Chỉ là từ bên trong đống ký ức mà biết rằng, nhân loại thông thường tay không tấc sắc thì rất là khó chống trả được hoạt thi.

Nhưng hắn lại có lửa, có dao, có súng, còn dư ra hai mươi viên đạn.

Với việc đã có chuẩn bị sẵn sàng, hẳn là vẫn còn cơ hội.

Hắn không có đem thi thể dời đi, quan sát việc biến dạng của đối phương, chuẩn bị trước ứng đối, tối thiểu so với bị tập kích trong tối thì tốt hơn nhiều.

Hứa Nhạc hít thở thật sâu, hắn đã đem đống lửa bao quanh lấy thi thể, không biết làm vậy có hay không có thể gây ra chút trở ngại cho động tác của đối phương, nhưng mà hắn vẫn làm.

Còn không đợi cho quái dị xuất hiện, bên tai Hứa Nhạc lại lần nữa vang lên thanh âm thì thầm.

Lần này Hứa Nhạc nghe được rất rõ ràng, tiếng nói của đối phương, thuộc dạng tương tự với khẩu âm địa phương, vô cùng kỳ quái.

【 Oa, ngươi vẫn còn tìm ta sao? Nhưng ngươi cũng không có cống phẩm, ta làm thế nào mới có thể giúp được ngươi chứ? 】

Hứa Nhạc trước nhất là sững sờ, liền sau đấy thật cấp tốc phản ứng lại:

“Cống phẩm là cái gì?”

Không có hồi đáp, song có điều Hứa Nhạc cũng không có nản lòng, tiếp tục nói lời truy vấn:

“Này! Vị tiên sinh cần cống phẩm này, ngươi có hay không còn ở đó vậy?”

Vẫn không có người nào trả lời, hắn cũng không có dám quay đầu lại, bởi vì hắn nhận thấy rằng cách đó không xa thi thể kia tựa hồ chuyển động.

Ân, thực sự là chuyển động!

Cái này mẹ nó ở kiếp trước, chả phải rõ ràng là xác chết vùng dậy sao?

Ngón tay thoáng có chút run rẩy, Hứa Nhạc ngay lập tức liền đi sờ chỗ tro than ở bên giường.

Mặc dù bẩn, nhưng làm như này có thể giúp ngón tay hắn khô ráo hơn chút, không tới mức để một lượng lớn mồ hôi tay ảnh hưởng tới việc hắn kéo động khoá nòng.

Thi thể được hoả diễm vây quanh bắt đầu đứng dậy.

【 Tất cả quái dị đều có thể nhấm nháp sự sợ hãi, nỗi sợ của ngươi sẽ hấp dẫn bọn chúng tới. 】

Mẹ nó … Thứ quái dị này mắt thấy là sắp cà nhẹ phát lên mặt ta rồi, có thể tới cái gì đó thuộc về dương gian được hay không.

Răng rắc!

Thi thể lão Chu ở trên mặt đất, đã lấy một tư thế hết sức quỷ dị mà đứng thẳng lên, đưa lưng về phía Hứa Nhạc.

Bởi tư thế quá mức kì dị, Hứa Nhạc thậm chí còn có thể nghe được mấy âm thanh xương cốt đứt gãy.

Trái tim Hứa Nhạc suýt nữa đã vọt lên tới tận cổ họng.

Thi thể lão Chu bất thình lình biến đổi, xoay tròn 180 độ như này bình thường sẽ bẻ gãy cổ cùng của bản thân rồi tử vong, nhưng nếu bản thân hắn là một cái người chết rồi thì sao?

Lúc này con mắt của lão Chu đã triệt để hoá trắng, móng tay gần như là phản quang đã nhắc nhở lấy Hứa Nhạc.

Như này mà bị trảo một cái, sợ là sẽ lạnh ngay lập tức.

Lão Chu hé miệng, trong tiếng xương cốt đứt gãy giòn tan vang lên, bật ra những cái răng bén nhọn.

Hứa Nhạc cảm thấy gia hoả này … So với zombie có khi còn mạnh hơn hẳn một bậc.

Được rồi, thật sự chỉ mạnh hơn có chút thôi à?

Khà!

Thi thể đã biến thành hoạt thi của lão Chu hướng về Hứa Nhạc gầm nhẹ một tiếng, mùi vị hư thối bắt đầu lấp đầy bên trong phòng.

Cũng may tố chất tâm lý của Hứa Nhạc vẫn coi như ở mức tạm được, lại có thêm chuẩn bị trước đó, nên dù rằng sợ hãi, nhưng cũng có chút gì đó vô cùng phấn khích.

Đầu vai của hắn khẽ run nhẹ, lần này không phải vì sợ sệt, mà là bởi adrenalin đang được bơm ra.

Đây là cơ thể phát ra tín hiệu cho hắn, nói cho hắn biết rằng đã sẵn sàng để chiến đấu rồi.

Đương lúc Hứa Nhạc còn tưởng là hoạt thi sẽ liền vượt qua ngọn lửa mà phóng về phía hắn, thì hoạt thi lại dừng lại tại chỗ, vặn vẹo phần cánh tay của mình.

Kế tiếp, cùng với thanh âm từ xương cốt đứt gãy và làn da bị xé rách, cánh tay của nó thế mà giống với xúc tu duỗi qua đây.

Hứa Nhạc trợn mắt há mồm:

“Thảo, Zombie bình thường tuyệt đối là sẽ không có cái này.”

Không kịp kinh ngạc, nắm chuỷ thủ trong tay lên, Hứa Nhạc lắc mình một cái tránh né thi trảo.

“Phốc phốc” 1 tiếng, phần móng vuốt bị Hứa Nhạc dùng chuỷ thủ găm lên trên giường gỗ.

Lực lượng của hoạt thi rất lớn, chống cự kiểu như này căn bản không duy trì nổi mấy giây.

Hơn nữa đối phương còn đã xông qua tới đây!

Hứa Nhạc đạp một cước lên phần chuôi của chuỷ thủ, ép lên cánh tay của hoạt thi, như này không chỉ có thể áp chế được công kích của đối phương, mà còn có thể cố định quỹ tích di chuyển của kẻ địch.

Mượn lấy cơ hội này, Hứa Nhạc giơ lên khẩu súng hoả mai trên tay.

Chốt an toàn đã mở, khoá nòng [3] được kéo.

Việc phải làm hiện giờ, chính là đem miệng súng chĩa thẳng về mặt đối phương.

Nhìn về hoạt thi đang lao tới, Hứa Nhạc buông cánh tay ra, một cước đá vào ngực của đối phương, rồi liền híp mắt lại, hướng phần họng súng tới.

Ầm!

Họng súng bốc lên ánh lửa, viên đạn với không chút trở ngại nào đã chui thẳng vào trán của đối phương.

Đầu của hoạt thi như một quả dưa hấu đột ngột nổ tung, những thứ trắng đỏ gì đó bắn tung toé ra khắp nơi.

Uy lực của súng kíp, vẫn cứ là để cho người ta hết sức hài lòng.

Sau khi lắng đọng lại một chút cảm xúc, Hứa Nhạc biểu tình dần dần nghiêm túc, chậm rãi mở miệng:

“Chỉ như này?”

-------------------------

[1]: ICU - Intensive Care Unit: phòng chăm sóc tích cực, nơi người bị những chấn thương, bệnh rất nặng nằm, và main cũng thế.

[2]: Hoạt sạn: một mẹo giết hổ do mấy ông dân mạng bên tàu nghĩ ra, mô tả hành động dùng xẻng cứa qua phần bụng bên dưới của hổ khi nó lao tới mình, đừng dại dột đi thử cách này nếu không muốn thịt mình nằm trong ruột nó.

[3]: Khoá nòng – thoi nạp đạn: không rõ ràng tại sao súng kíp lại có thứ này, có thể tác nhầm hoặc đây là súng của thế giới này, nhưng nó có hình dạng giống với then chốt cửa thông thường, mặc dù ở giữa lòng then chốt này lại có một kim hỏa sử dụng lò xo. Khi nhấc cần đẩy khoá nòng lên và kéo lùi khoá nóng lại, buồng đạn sẽ lộ ra, trong đó có một viên đạn liền khối có vỏ bằng giấy bồi đã được nạp. Có thể tham khảo khẩu karbiner 98k – kar98k.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK