Tằng A Ngưu bị Hứa Xuân Lệ ôm chân, giật mấy lần cũng không giật ra được, quần suýt chút nữa bị kéo tụt xuống, tức giận muốn đá một cước nhưng dù sao cũng nhịn được, đàn bà nhà người ta không, tiện đánh. Tống Duệ Nguyệt đi tới, tứm lấy b.í.m tóc của Hứa Xuân Lệ, dùng sức kéo.
Hứa Xuân Lệ buông tay ôm Tằng A Ngưu ra, đau đến mức kêu "Á á": "A,a... con tiện nhân, mày mau buông bà già này ra, mày buông tay, đau, đau quái Đau c.h.ế.t mất, g.i.ế.c người rồi, thanh niên trí thức từ thành phố đến g.i.ế.c người rồi!"
Tống Duệ Nguyệt tần đầu tiên thấy người đau như vậy mà miệng vẫn không chịu ngoan. Tăng A Ngưu được giải cứu, vội vàng kéo đai quần tên, lúc này mới vội vàng đi can ngăn.
"Tống trí thức, đừng giằng co nữa, cô là người độ lượng đừng chấp nhặt với loại đồ ngu này."
Nếu hiểu rõ Tống Duệ Nguyệt, nhất định sẽ nghe ra lời nói của Tằng A Ngưu thực ra vẫn là đang bênh vực cho nhà Tằng Hải Bình.
Dù sao thì thân phận hiện tại của Tống Duệ Nguyệt là quân thuộc, Tằng Hải Bình dẫn cả nhà đến chặn người, còn ép cô phải ra tay làn nhẫn như vậy, không cần nói cũng biết, chắc chắn đã làm chuyện gì đó rất quá đáng.
Nhưng Tằng Hải Bình lại không cam lòng: "Đại đội trưởng, ông xem, cô ta đánh ba đứa con trai tôi thành ra thế này? Ông còn bênh vực cô ta?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-181.html.]
Tằng A Ngưu thực sự sắp tức c.h.ế.t rồi, có người muốn chết, thật sự là ngăn cũng không ngăn được.
"A Tứ, em đến chốt gác tìm tiểu đội trưởng Ngũ Phi Vũ, nói rằng đối tượng của Lục đoàn trưởng của họ suýt bị xâm phạm, bây giờ nhờ họ liên lạc với đồn công an xã, nhờ bên đó cử người đến bắt người."
Tống Duệ Nguyệt cũng lười đôi co thêm, trực tiếp nói với A Tứ.
A Tứ gật đầu, định chạy đến chốt gác báo tin.Tằng A Ngưu không muốn làm lớn chuyện, liền kéo A Tứ lại.Dù sao cũng là người trong một gia phả, thứ hai ông là đại đội trưởng, nếu chuyện này thực sự ầm ĩ đến đồn công an xã, ông cũng sẽ mất chức, chỉ sợ vừa vặn tạo cơ hội cho nhà họ Hà, lần tới bầu đại đội trưởng sẽ trực tiếp lấy chuyện này ra nói.
DTV
"Đừng, đừng, Tống trí thức, chuyện này tôi biết chắc chắn là do nhà họ không đúng, vậy thì, cô muốn làm thế nào mới có thể nguôi giận? Đánh họ thêm một trận nữa? Hay là bồi thường tiền? Cô nói đi, chỉ cần không làm ầm ĩ đến đồn công an là được."
Tằng A Ngưu vừa cười vừa thương lượng với Tống Duệ Nguyệt, trong lòng đắng ngắt, Tằng A Ngưu ông từ khi nào lại phải hạ mình với người khác như vậy?Chỉ trách Lục đoàn trưởng tìm được một cô vợ hung dữ! Còn cố tình phải sắp xếp ở đại đội Hải Giác của họ, sao không đến đại đội bên cạnh đi!Ngày nào cũng không được yên ổn, cũng không biết đơn xin kết hôn của Lục đoàn trưởng còn bao lâu nữa mới được phê duyệt, mau chóng đưa người này sang bên kia đi!
Tống Duệ Nguyệt không biết đại đội trưởng lại có nhiều suy nghĩ trong lòng như vậy, cô nhướng mày lại liếc nhìn Tằng Hải Bình vẫn còn phẫn nộ, cả người chưa hoàn hồn, cười lạnh nói: "Đại đội trưởng nhưng tôi thấy ông ta không nghĩ như vậy, ông có biết họ muốn làm gì không? Ba đứa con trai của ông ta muốn xâm phạm tôi, còn muốn cướp của, chuyện này tôi có bà Tằng làm chứng, đúng rồi, đứa con trai cả của ông ta còn động thủ với bà ấy, nếu không phải tôi kịp thời ngăn cản... hậu quả sẽ thế nào, ông hẳn là biết chứ?"
Nghe nói Tằng A Chí lại động thủ với bà Tằng, Tằng A Ngưu thực sự không nhịn được nữa, cầm cái tẩu thuốc trên tay đánh mạnh vào người Tằng Hải Bình.