Thẩm Giai Nghê đang ngồi xếp bằng điều dưỡng thương thế. Từ phía thông đạo bí cảnh xuất hiện động tĩnh.
Từ bên trong, thân ảnh Âu Dương Sinh bước ra ngoài. Diện mạo hắn có phần già dặn hơn một chút. Mặc dù bề ngoài có phần luộm thuộm, nhưng ánh mắt lăng lệ hơn, thần thái hơn.
Trải qua hơn hai năm bên trong bí cảnh. Hắn đã Kết Đan thành công, chỉ cần một bước nữa là có thể ngưng tự ra Nguyên Anh. Điều này không dễ dàng gì đạt được đối với những tu sĩ bình thường. Mặc dù do cơ duyên mang lại, nhưng nếu không nỗ lực vượt qua bản ngã, vượt qua chấp niệm trong Vân Mộng Bí Cảnh. Chưa chắc gì có thể thành công tấn thăng tu vi.
Trong bí cảnh, huyễn tượng do chấp niệm tạo ra như thể nhân sinh hắn từng trải qua vô cùng sống động. Hắn dành hơn một tháng thời gian không làm gì, chỉ ngẩn ngơ nhìn ngắm chân dung phụ thân, mẫu thân. Mặc dù là huyễn tượng, nhưng chân dung vô cùng sống động như thế. Chỉ là hắn không thể sờ được mà thôi.
Khi đã cảm nhận sự mất mát nhiều lần, chấp niệm cũng từ đó thấu triệt. Hắn bắt đầu chuyên tâm vào con đường tu luyện.
Trong đó Thập Tam Biến hắn đã tinh thông có thể mười ba bước tiếp cận đối phương. Trong ghi chép, khi có thể tiếp cận áo nghĩa bộ pháp. Có thể tạo ra mười ba phân thân cực kỳ lợi hại. Chỉ là muốn thấu triệt áo nghĩa, phải ngộ ra thuộc tính không gian.
Còn Thiên Đạo Thần Chưởng tàn quyển, mặc dù là bản khuyết. Nhưng hắn cũng đã tiếp cận được hai thức Thiên Sơn Trấn Đại Hải và Địa Toái Sơn Hà. Hai chiêu này nếu vận dụng đối kháng với địch nhân lớn hơn một cấp bậc. Hắn chưa chắc đã yếu thế.
Ngự Kiếm Quyết thì hắn chưa thể tiếp cận được, đơn giản là vì võ kỹ này không thích hợp với hắn.
Lúc này phía sau lưng hắn, Lý Nhược Băng và Hoàng Mập cũng rời khỏi bí cảnh.
Toàn thân Lý Nhược Băng tỏa ra hàn khí vô cùng lạnh lẽo. Nàng ta mặc dù vẫn tu luyện võ kỹ của lão sư phụ, nhưng bên cạnh đó vẫn thiên về băng hệ. Khí tức nàng cũng đã thay đổi rõ rệt, cũng đã đạt tới Tam Phẩm.
Về phần Hoàng Mập, cả người hắn ánh lên một sắc hoàng kim của công pháp Kim Cương Kinh. Điều này nói lên hắn cũng đã Kết Đan thành công. Lớp da bên ngoài giờ có sức chống chịu hơn người bình thường trăm lần.
Trên nét mặt Lý Nhược Băng và Hoàng Mập đều lộ ra vẻ mệt mỏi, mặc dù thành công trong việc tu luyện trong Vân Mộng Bí Cảnh.
Thẩm Giai Nghê một bên quan sát, âm thầm đánh giá cao ba tên đồ đệ của Cổ Thanh Sơn. Tư chất này nếu so với Cổ Thanh Sơn trước kia thì vượt trội hơn nhiều.
Nàng âm thầm tiếc nuối “Thời trước tu luyện vất vả bao nhiêu mới có thể thăng tiến tu vi, giờ chớp mắt đã có thể Tam Phẩm. Chẳng lẽ khi xưa ta lười biếng hơn lớp thiếu niên hiện tại…”
Dưới thời của Thẩm Giai Nghê và Cổ Thanh Sơn, bọn họ cố gắng tu luyện, cho đến năm hai mươi tuổi mới có thể đạt Tam Phẩm. Rồi tiếp tục dành thêm chín đến mười năm mới Kết Anh thành công, bước vào Tứ Phẩm. Bọn thiếu niên bây giờ tu luyện, thật sự quá là khác biệt. Thời thế đúng là đã thay đổi rõ rệt.
Nàng mỉm cười nhìn ba đồ đệ Cổ Thanh Sơn thành công vượt qua bản ngã và chấp niệm bản thân. Tu vi cũng tăng lên đáng kể.
Nàng bước vào Truyền Tống Trận, hướng ba đồ đệ nói “Đi, cùng sư nương trở về Đạo Viện!”
Âu Dương Sinh, Hoàng Mập và Lý Nhược Băng gật đầu rồi nhanh chóng đi vào Truyền Tống Trận.
Cả ba chưa kịp bước vào Truyền Tống Trận thì tình huống phát sinh biến cố.
Không gian xung quanh bắt đầu xuất hiện dư chấn, mặt đất lắc lư. Tiếp theo toàn bộ hang động chấn động, thông đạo vào Vân Mộng Bí cảnh đang dần sụp đổ không còn rõ ràng. Mặt đất lắc lư không ổn định.
Phía xung quanh hang động, vách đá bắt đầu tiêu tán, rồi phai nhạt dần cho đến khi lộ ra khung cảnh không gian bên ngoài bí cảnh.
Phía trên bầu trời, lộ ra một đội quân Phi Dực Hổ đang bay lượn. Thẩm Giai Nghê nhận ra kẻ cầm đầu đội quân không ai xa lạ, chính là một kẻ thù xưa. Đó là Biên Bức Nữ Tướng một thời tấn công Túy Tiên Sơn.
Giữa hai người không có tranh chấp đấu tranh trong vòng trăm năm nay, vì tin tức bên ngoài truyền ra nàng chính là Ma Môn phu nhân, phu nhân của Ám Thiên. Hơn nữa ký ức nàng toàn bộ không còn nên cả hai không hề có mối quan hệ thù địch nào.
Khi đã nhớ ra chuyện trước kia, Thẩm Giai Nghê gặp lại ả ta, chân mày nàng nhất thời nhíu lại. Bởi vì đây là một trong ba tên cầm đầu hủy hoại Túy Tiên Sơn, nhiều sư huynh đệ đồng môn chôn thây dưới hải vực.
Thẩm Giai Nghê đưa ánh mắt sắc lạnh về phía nàng ta, sau lưng thì ra ám hiệu ba hậu bối phía sau bước vào Truyền Tống Trận. Nàng cắn răng nói “Đã lâu không gặp, ngươi sống vẫn tốt chứ?”
Biên Bức Nữ Tướng lúc này mới nhận ra được Thẩm Giai Nghê. Thời gian quá lâu, hơn nữa đây chỉ là một nhân vật nhỏ khi xưa. Chẳng đáng quan tâm.
Ả ta lúc này đã hiểu ra vấn đề liền nói “Thì ra Môn Chủ Ám Thiên nhờ Liên Minh Quỷ Vực tìm kiếm một vị phu nhân mất tích, nguyên lai là ngươi!”
Liên Minh Quỷ Vực là một liên minh gồm ba chủng tộc ở Quỷ Vực. Đó là U Linh, Man Nhân và Yêu Tộc. Mối quan hệ liên Minh này tồn tại lâu đời, không ai biết được thành lập từ khi nào. Chỉ biết là ba chủng tộc có một sự liên kết, khi xảy ra tranh chấp đều đến Ma Thần Điện ở trung tâm Quỷ vực nhờ phán xét.
Trong đó Ma Thần Điện không có sự tồn tại thế lực nào, chỉ có một tấm thạch bích dựng đứng màu đen với nhiều dòng chữ màu trắng không ai đọc được ý nghĩa bên trên.
Chính vì tấm thạch bích vẫn còn tồn tại, nên mối quan hệ liên minh vẫn trường tồn theo thời gian.
Nói về Ma Môn.
Ma Môn là một Môn Hộ ở Quỷ Vực, với danh nghĩa là hậu nhân của Huyền Ma Tông trước kia ở Quỷ Vực. Ma Tông là một thế lực tối thượng thời kỳ năm nghìn năm trước. Chính vì điều này, Ma Môn ở Quỷ Vực dù chỉ là một môn hộ nhỏ, nhưng sức ảnh hưởng cũng không tầm thường. Vì thế mà có thể nhờ đến thế lực Liên Minh dễ dàng.
Thế lực Liên Minh có mặt khắp mọi nơi ở Quỷ Vực, nên môn chủ Ám Thiên mới nhờ cậy tìm kiếm tung tích của Thẩm Giai Nghê. Bên ngoài truyền ra tin tức nàng ta là phu nhân Ma Môn, nhưng nội tình bên trong chỉ có địa vị cao trong Liên Minh mới biết. Đó là trong người Thẩm Giai Nghê có một khối Tinh Vẫn Thạch.
Nói về cá nhân, thế lực Liên Minh giúp Ma Môn tìm kiếm Thẩm Giai Nghê là bất đắc dĩ, nói về chính sự khối Tinh Vẫn Thạch mới có sức hút to lớn.
Đó chính là khoáng thạch ngoài tinh không, có chứa nguồn năng lượng khổng lồ thậm chí là chế tạo pháp khí hay thần khí nghịch thiên. Điều này nói lên sức hấp dẫn của Tinh Vẫn Thạch to lớn cỡ nào.
Lúc này, ba người Hoàng Mập, Âu Dương Sinh và Lý Nhược Băng đã yên ổn trong Pháp Trận. Truyền Tống Trận cũng đã được khởi động hoàn tất. Bởi vì nguyên nhân Trận Pháp bị hủy hoại từ bên ngoài nên Truyền Tống Trận không thể tự khởi động được, mà phải có tác động. Chính Thẩm Giai Nghê muốn kéo dài thời gian chủ yếu là để khởi động.
Biên Bức Nữ Tướng ở trên không trung phát hiện vấn đề liền ra lệnh cho đội quân Phi Dực Hổ lao xuống, số hương hơn trăm con. Hình thể bọn chúng to lớn hơn hổ thông thường, có hai cánh trên lưng và đôi răng nanh dài dữ tợn.
Thẩm Giai Nghê thấy vậy, liền xòe hai cánh tay ra hai bên. Tức thì phía sau lưng nàng xuất hiện một con Hỏa Phượng Hoàng sải cánh rộng lớn. Thân ảnh như một ngọn núi khổng lồ.
Hỏa Phượng Hoàng vỗ cánh, bắn hàng vạn vũ tiễn về phía đoàn quân Phi Dực Hổ. Bọn chúng không kịp trở tay lập tức bị thiêu trụi sạch sẽ không còn thấy bóng dáng con nào. Thậm chí Biên Bức Nữ Tướng hoảng sợ, cũng nhanh chóng thoái lui về sau né tránh, nếu không số phận ả ta cũng không kém đoàn Phi Dực Hổ là bao nhiêu.
Thẩm Giai Nghê buông lỏng, rồi phóng về phía Truyền Tống Trận. Sau đó cả bốn thân ảnh lập tức biến mất.
Biên Bức Nữ Tướng thấy đối phương trốn thoát khỏi tầm mắt. Ả rống giận, nhanh chóng xuất ra một cây búa và một đoản côn chừng hai xích. Đây chính là pháp khí Âm Chấn Lôi, có thể phá hủy mọi Trung Phẩm Pháp Trận.
Ả ta một tay cầm búa một tay cầm đoản côn hướng một đầu về hướng Truyền Tống Trận. Ả nện xuống một phát, xuất ra lôi điện bắn về phía Truyền Tống Trận. Truyền Tống Trận trúng phải Âm Chấn Lôi lập tức nổ tung. Đáng tiếc là cả bốn thân ảnh Thẩm Giai Nghê sớm đã rời đi nên không nguy hiểm đến tính mạng.
Về phía Thẩm Giai Nghê và nhóm ba người Hoàng Mập, Âu Dương Sinh và Lý Nhược Băng đang được truyền tống trở về Đạo Viện thì phát sinh biến cố.
Không gian vặn vẹo không ngừng, sau đó Truyền Tống Trận không thể tiếp tục duy trì, nhanh chóng vỡ vụn.
Không gian Truyền Tống tiêu thất, trước mắt là một mảng xanh của bầu trời.
Bọn họ bị đẩy khỏi không gian Truyền Tống Trận và đang ở trên không trung, phía bên dưới chính là một mảng rừng hoa có nhiều màu sắc rực rỡ.
Hoàng Mập, Âu Dương Sinh và Lý Nhược Băng xuất ra Thanh Phong Kiếm đạp lên. Còn thân ảnh Thẩm Giai Nghê phiêu phù quan sát xung quanh.
Từ trên cao nhìn xuống có thể nhận ra nơi đây có rất nhiều loài thảo dược trân quý. Có vài nơi bị che khuất bởi một vài làn sương mờ.
Lý Nhược Băng hai mắt sáng lên, nàng có thể nhận ra nơi này. Đây chính là quê hương nàng, Bách Hoa Cốc.