Đông Vực chính là rìa bên ngoài của Đông Hải. Phía bên ngoài vùng biển rộng lớn chính là một hải vực, gọi là Đông Vực. Dòng nước biển không ngừng chảy xuống như dòng thác liên tục không ngừng nghĩ.
Phía trên hải vực, trôi nổi một hòn đảo vô danh nơi Khúc gia tồn tại lâu đời. Gia tộc này đóng vai trò kiềm hãm sự xâm lấn các thế lực từ Quỷ Vực du nhập vào Bắc Cảnh. Bởi vì Đông Vực chính là một trong những thông đạo nối giữa Bắc Cảnh và Quỷ Vực. Nếu như được khai thông, khi đó chắc chắn sinh linh sẽ lầm than, chắc chắn chiến tranh sẽ nổ ra.
Bởi vì Quỷ Vực không ngừng tìm cách xâm chiếm Bắc Cảnh. Gốc gác sự việc này đã có từ lâu đời, xem như là một ý chỉ của một kẻ xâm lấn và ý chỉ có một bên bảo vệ cùng song song tồn tại.
Tổ tiên của Chúc gia là Cổ Nhân Trận Sư Bắc Hải, một vị Cổ Nhân chủ tu trận pháp có sở trường về không gian, chế tạo động phủ. Tâm huyết cả đời của Khúc Bắc Hải chính là tạo dựng ra một thế giới rộng lớn, nơi linh khí dồi dào, tài nguyên tu luyện không bao giờ cạn kiệt mà từ trước đến giờ chưa khám phá ra.
Cổ Nhân trước khi bước vào Tịnh Thổ thành công trong việc tìm ra sự kết nối với một vài không gian đặc biệt. Từ những tin tức này lưu lại, hậu nhân không ngừng mài mò, cuối cùng tạo ra được một động phủ. Động phủ đó như một không gian rộng lớn tên là “Ngọa Giới”. Ngọa Giới về danh nghĩa là một mảng không gian chưa được khai phá, cho nên hoàn toàn sơ khai. Chính vì thế mà nguồn linh khí dồi dào vô cùng thích hợp tu luyện. Điểm không ngờ đến chính là liên quan đến thuộc tính thời không. Thời gian bên trong “Ngọa Giới” trôi nhanh hơn bên ngoài gấp hai lần, nói như vậy khám phá này đối với toàn bộ tu sĩ Bắc Cảnh có một ý nghĩa vô cùng to lớn.
Nếu Pháp Trận này được phát triển rộng rãi ở các đại tông môn, được lưu truyền khắp Bắc Cảnh. Xem như thế lực tu sĩ ở Bắc Cảnh được nâng lên một tầm cao mới. Khi đó chẳng còn e dè gì với các thế lực hùng mạnh ở Quỷ Vực.
Cho nên tai họa sinh ra từ đây.
Điển tích củ chính là Túy Mộng Tiên Thần Quân, người truyền cảm hứng cho toàn bộ tu sĩ Bắc Cảnh mất tích.
Cho đến khi Vô Danh Đảo vô duyên vô cớ sụp đổ. Toàn bộ người Khúc gia đều bị nhấn chìm xuống đáy hải vực. Khúc gia hoàn toàn biến mất khỏi Bắc Cảnh, thế lực trấn giữ một phương biến mất tạo ra một sự mất mát to lớn.
Trong đó, những tu sĩ phổ thông bình thường lại có một cách nghĩ khác đến từ sai lầm của Khúc Gia. Sai lầm của Khúc gia chính là không tiếp nhận người bên ngoài đến Chúc gia học đạo. Cũng như thẳng tay từ chối sự giúp đỡ từ các thế lực khác. Bởi vì bọn họ không muốn truyền thừa lọt ra bên ngoài, cũng như Khúc gia quá tự tin vào bản lĩnh khởi tạo Trận Pháp của mình.
Bên cạnh đó còn chứng minh một nghịch lý. Đó là “Ngươi làm tốt không ai khen thưởng, nhưng chỉ cần ngươi sai phạm một lần, cả thế giới sẽ ruồng bỏ”.
…
Lão viện trưởng sắc mặt âm trầm nhìn toàn cảnh trong hình chiếu khu vực Cấm Vực.
Trận Pháp đã khởi động. “Ngọa Giới” đã được câu thông.
Trận Pháp này chính là “Ngọa Giới” đã được lão cải tiến lại thành “Ngọa Giới Di Linh Trận”. Gọi là “di linh” bởi vì đây là một loại Trận Pháp hai chiều. Người tu luyện bên trong đó vừa được lợi cho bản thân, đồng thời Trận Pháp bòn rút ra một ít năng lượng rồi tích tụ lại thành một nguồn năng lượng cực kỳ lớn. Nguồn năng lượng này có thể tương đương với một khối cực phẩm Tinh Vẫn Thạch.
Đây chính là ý đồ lão tạo ra Trận Pháp này, mục đích chính là sử dụng nguồn năng lượng đó để khởi tạo một trận pháp khác có thể câu thông với Bắc Cảnh và Quỷ Vực. Trận Pháp đó tên là “Tiểu Thiên Truyền Tống Trận”. Đây cũng là thượng đẳng Trận Pháp, đòi hỏi một nguồn năng lượng cực kỳ khổng lồ mới có thể khởi động được.
Trước đó lão để Lư trưởng lão cùng Lam trưởng lão đến Thần Vực tìm kiếm khối Tinh Vẫn Thạch là giải pháp phòng ngừa sự cố phát sinh. Nhưng khi “Ngọa Giới” hoạt động được trơn tru thì việc đó đã không còn cần thiết nữa.
Nội tâm lão dâng lên một sự luyến tiếc.
Đến lúc này, lão cũng chỉ có thể nhìn rồi mỉm cười đắc ý vì thành quả tạo ra Pháp Trận thành công. “Ngọa Giới” được khởi động, nguồn năng lượng đang được bòn rút đến một vị trí khác gần đó, tích tụ lại để chuẩn bị khởi động một Trận Pháp khủng khiếp hơn. Đó là “Tiểu Thiên Truyền Tống Trận”, một Trận Pháp thí điểm để làm tiền đề cho Trận Pháp cấp cao sau này.
Lão chỉ có thể đưa một vẻ mặt vô cảm xúc, không suy nghĩ chuyện gì khác là hoàn thành kế hoạch như đã giao kết với bọn người Quỷ Vực Ma Môn. Lý do là vì, tâm trí lão hoàn toàn bị kiểm soát, mọi suy nghĩ nào khác đều có thể bị đối phương thăm dò. Nguyên nhân chính là khế ước với Ngưu Ma Kiếm thông qua ấn ký trên cánh tay.
Để có thể kiểm soát được Ngưu Ma Kiếm, lão phải chấp nhận đánh đổi.
Để có thể thăng tiến tu vi lên một bậc, ấn ký chỉ là một bước ngoặt.
Quan trọng hơn, đó là bước đầu tiên để tiến hành kế hoạch của lão. Kế hoạch này được lập ra với một mục đích duy nhất chính là dẫn dụ bọn chúng, một lần nữa bước vào Bắc Cảnh.
Vì kế hoạch này, lão đã đánh đổi rất nhiều thứ. Thậm chí là tàn nhẫn giết chết một vài đệ tử nội viện.
Phía sau bóng dáng thâm trầm của lão viện trưởng. Những vị trưởng lão khác cũng đang dõi theo động tĩnh đang diễn ra ở Cấm Vực. Người nào cũng mang một tâm trạng rộn ràng kèm theo là một cảm xúc hồi hộp chờ đợi. Bọn họ không biết kết quả sẽ như thế nào, nhưng có thể nhìn toàn cảnh mà đánh giá. Trận Pháp “Ngọa Giới” cực kỳ khổng lồ, có thể thúc đẩy lứa đệ tử lần này tu vi thăng tiến. Xem như có thể giúp ích gì đó cho Đạo Viện sau này.
Về phía đại trưởng lão, lão vẫn ngồi thong dong trên hàng ghế. Đôi mắt khép hờ, như thể không màn đến thế sự xung quanh.
Trên Nghê Thanh Sơn, Kiếm Hư Chân Quân cũng đang theo sát động tĩnh ở Cấm Vực. Lão có thể nhận ra “Ngọa Giới Di Linh Trận” đã khởi động thành công, bằng chứng là La Sung và Hàm Ngưng Nhi đã bình an xuất hiện bên ngoài vùng phụ cận.
Sắc mặt lão thâm trầm, mặc dù không thể hiện sự lo lắng ra bên ngoài. Nhưng ánh mắt thì không thể giấu được, đặc biệt là đối với Thẩm Giai Nghê.
Nàng một bên dò hỏi “Hắn ta nắm chắc được mấy phần?”
Lão im lặng một hồi, rồi trả lời “Nếu không phát sinh biến cổ, có thể được tám chín phần… nhưng nhân sinh chính là một hồi bất ngờ. Cho nên ta vẫn luôn lo lắng”
Lão không nhịn được liền phóng lên phi hành kiếm, trước khi rời đi. Lão hướng Thẩm Giai Nghê dặn dò “Chăm sóc mấy đứa nhỏ thay ta!”
Thẩm Giai Nghê nhìn theo, chưa kịp nói câu nào thân ảnh lão đã biến mất.
Hoàng Mập một bên tò mò nói “Bên phía Cấm Vực phát sinh chuyện gì sao sư nương?”
Thẩm Giai Nghê lắc đầu, chậm rãi trả lời “Cứ ở đây quan sát là được!”
Nói là nói vậy, nhưng ánh mắt nàng vẫn không ngừng nhìn về phương hướng lão vừa rời đi.
…
Khu vực Cấm Vực, nơi bố trí Trận Pháp “Ngọa Giới Di Linh Trận” nhìn từ trên cao.
Toàn cảnh bên dưới mặt đất thu nhỏ lại, nhưng có thể nhìn rõ ràng hơn những luồng năng lượng rẽ nhánh như tơ nhện ra xung quanh. Chúng hội tụ lại thành một vòng tròn năng lượng cực kỳ lớn, không ngừng trôi trải.
Đây chính là nguồn năng lượng được bòn rút ra từ bên trong “Ngọa Giới”. Lúc đầu những ngã rẽ năng lượng chỉ hơi nhàn nhạt, từ từ đậm đặc lên rồi phát ra quang mang rực rỡ hơn.
Đến khi toàn bộ vòng tròn xung quanh đã tới một giới hạn nhất định. Nguồn năng lượng với hình dạng vòng tròn bao trùm xung quanh Trận Pháp “Ngọa Giới Di Linh Trận” rồi phóng vút lên trên không trung.
Phía trên không trung trước đó đã trôi nổi chín trụ đá được bố trí theo Trận Bàn “Tiểu Thiên Truyền Tống Trận”, vị trí trung tâm được đặt sẵn một cái La Bàn Vô Cực.
La Bàn Vô Cực lúc này đóng vai trò Tâm Trận hấp thụ nguồn năng lượng từ bên dưới phóng lên rồi tại chỗ xoay vòng.
Tốc độ xoay liên tục cho đến một giới hạn nhất định, La Bàn Vô Cực biến mất.
Lúc này tại khoảng không gian mà La Bàn Vô Cực vừa biến mất xuất hiện một vòng xoáy khuôn viên chừng hai trượng. Vòng xoáy cuồn cuộn không ngừng, kèm theo là lôi điện không ngừng phóng xuất ra xung quanh.
Kiếm Hư Chân Quân đứng trên Lưu Quang Kiếm, cách đó chừng một dặm quan sát.
Lão viện trưởng cũng vừa đến, bởi vì “Tiểu Thiên Truyền Tống Trận” đã thành công khởi trận.
Lúc này, từ bên trong vòng xoáy bước ra ba thân ảnh.