Tuy là Đơn Doanh muốn chị em kế bên đều im miệng, nhưng mà trong lòng cô lại cũng nảy sinh một sự hiếu kỳ, cái thế giới này sao lại có người giống cô ta như vậy? Không lẽ thật sự trên thế giới này cô ta còn có chị em khác sao?
Nếu đúng là vậy, vậy cô ta nhất định không hoan nghênh, thậm chí là thấy ghét, cô ta mới không muốn để bất kỳ người nào về nhà họ Đơn giành thân phận của cô ta! Bây giờ, cô ta là viên ngọc trên tay duy nhất của nhà họ Đơn.
Tô Lạc Lạc theo Long Dạ Tước ra ngoài, tâm trạng của Tô Lạc Lạc vẫn còn buồn buồn, mười mấy phút sau, Long Dạ Tước quyết định dẫn cô ta rời khỏi, cùng bên chủ trì chào hỏi xong, Long Dạ Tước dắt cô ta trực tiếp đi ra sảnh hội.
Ngồi trong chiếc siêu xe, thời gian mới bảy giờ, vốn dĩ có thể trong buổi tiệc ăn cơm tối rồi, nhưng bây giờ Long Dạ Tước quyết định đưa cô ra ngoài ăn.
Trong lòng Tô Lạc Lạc rất chán nản, không biết từ đâu ra.
“Được rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy nữa, sau này Đơn Doanh có thể xuất hiện trong buổi tiệc nào, anh sẽ không đi, cũng không dẫn em đi.” Long Dạ Tước an ủi cô.
Tô Lạc Lạc chớp chớp mắt, nhìn anh ta, “Anh nói có khi nào em là con gái của Đơn gia không? Nếu như em là con của bọn họ, em tại sao lại bị bỏ rơi?”
Về điểm này, Long Dạ Tước cũng không dám tùy ý đoán mò, có lẽ năm đó xảy ra một chút chuyện li kì, bây giờ không dễ tưởng tượng được.
“Có lẽ em không phải.” Long Dạ Tước cản trở cô ta nghĩ lộn xộn.
“Ăn xong cơm tối em muốn làm gì? Không dễ gì hai đứa nhóc không ở bên cạnh em, em muốn thư giãn một chút không?”
“Chúng ta đi xem phim thì thế nào? Em sau khi sinh bọn chúng, rất lâu rồi chưa đi đến rạp chiếu phim thật sự mà xem một bộ phim.” Tô Lạc Lạc thật sự rất muốn đi xem một bộ phim.
“Được, ăn cơm xong, anh cùng em đi xem.” Long Dạ Tước đồng ý với cô ta.
Ngay gần đó tìm một nhà hàng ăn cơm xong, Tô Lạc Lạc trên mạng đặt trước hai tấm vé chín giờ rưỡi, ăn xong cơm đúng lúc có thể kịp đến nơi.
Mong chờ một lát nữa có thể xem phim rồi, tâm trạng của Tô Lạc Lạc cũng thư giãn không ít.
Ăn cơm xong, hơn tám giờ bốn mươi, Long Dạ Tước để xe dừng ở bên đường, dự định cùng cô tản bộ đi vào một khu mua sắm lớn, rạp chiếu phim chính là trên lầu khu mua sắm.
Lúc qua đường, Tô Lạc Lạc tỉ mỉ phát hiện, Long Dạ Tước từ bên trái đổi sang bên phải của cô ta, trong lòng của cô ta mạnh mẽ mà cảm động mấy giây, thì ra anh đặt bản thân ở phía bên xe đến, có ý là động tác bảo vệ, khiến trong lòng cô ấm áp.
Đi vào quảng trường khu mua sắm, người rất nhiều và đông đúc, Long Dạ Tước nắm chặt tay cô ta, không để cô ta bị va vào, hơn nữa, thêm vào đó tối nay cô ta thật là xinh đẹp, kế bên vẫn có một số kẻ háo sắc cứ nhìn chằm chằm vào cô ta, tối nay Tô Lạc Lạc cũng đặc biệt thanh lịch.
Cô chưa bao giờ mặc như thế này, giống như là công chúa vậy di chuyển trong nhóm người! Cái loại trình độ thu hút ánh nhìn, vô tình lại tưởng nhằm cô ta là ngôi sao nữa, trở thành điểm sáng trong nhóm người.
Long Dạ Tước tự nhiên cũng là tiêu điểm của con gái, vì vậy, Tô Lạc Lạc có chút chán nản, lần sau cùng anh ta đi xem phim, vẫn là mặc đơn điệu chút tốt hơn, cô ta không thích phong cách quá phô trương.
Lúc hai người đến được rạp phim, đúng giờ vào rạp, Tô Lạc Lạc lấy hai tấm vé, đồng thời, lại ở trước quầy, mua một túi bắp rang, cô quay đầu hỏi Long Dạ Tước muốn uống gì, anh ta muốn uống nước suối, Tô Lạc Lạc thích uống trà sữa.
Long Dạ Tước thay cô cầm một thùng nhỏ bắp rang, cầm qua nước suối, anh ta mặc trên người một bộ áo vest đứng trong nhóm người, cũng rất đặc biệt mà bắt mắt, hơn nữa còn có người nhận ra anh ta, nhỏ tiếng mà kinh ngạc hô hoán.
Nhưng cho dù ở trường hợp như thế này nhận ra anh ta là người giàu nhất, việc có thể làm, cũng chỉ có thể là kích động một chút, vì trên người Long Dạ Tước có khí chất người lạ đừng đến gần rất mạnh mẽ, chỉ cần ánh mắt của anh quét qua, mấy người khách đều lo lắng không chịu được.
Đi vào trong hội trường đang mở đèn của rạp phim, Tô Lạc Lạc tìm thấy vị trí ngồi của hai người, đây là một bộ phim khoa học viễn tưởng lớn, cái tâm trạng tuổi thanh xuân kích động của Tô Lạc Lạc đã lâu không tuôn trào lên, sau khi cô ta ngồi xuống, để trà sữa ở trên ghế ngồi, sau đó, lấy kính 3d đeo vào. Cô ta nhìn sang người đàn ông kế bên, mắt kính 3d vốn dĩ giống mắt kính mát vậy, làm người đàn ông kế bên nhìn đẹp trai không chịu được, dưới ánh đèn vàng, người đàn ông này thật sự đẹp hơn hẳn nam nhân vật chính trong phim, ngũ quan điêu khắc, viền mặt sắc bén, nếu như anh đi làm ngôi sao, không còn đến lượt cho người đàn ông khác.
Cho dù anh ta không làm ngôi sao, với sự thu hút của anh ta, sớm đã ném những trai non ra ngoài đường.
Tô Lạc Lạc một bên nghĩ, một bên tức cười, cô ta làm gì vậy? Đối với nhan sắc của anh ta chiêm ngưỡng thưởng thức, cô ta không có việc gì vì sao cứ nhìn chằm chằm bên ngoài của anh chứ?
Long Dạ Tước cũng quay đầu nhìn cô ta, người phụ nữ bé nhỏ này hôm nay có cảm giác rất đẹp, đeo mắt kính lại có chút mùi vị tuyệt vời, Tô Lạc Lạc trong tay vừa lấy một hạt bắp rang, Long Dạ Tước bắt lấy cổ tay cô ta, cứng rắn mà cướp lấy hột bắp rang trong tay cô ta để ăn.
Bên má của Tô Lạc Lạc có chút ửng hồng, ngón tay cô còn lưu lại hơi ấm của người đàn ông, mà lúc này, bàn tay lớn của người đàn ông cầm một hột bắp rang đúc vào miệng cô ta, chặn trước đôi môi của cô, Tô Lạc Lạc chỉ còn cách bị ép mở miệng ra ăn.
Mà phim đã cũng bắt đầu chiếu rồi.
Ánh đèn đã tối, trực tiếp là bắt đầu chiếu, không khí hồi hộp bắt đầu dồn lên, vừa bắt đầu chính là màu đen của cảnh tượng truy sát.
Tô Lạc Lạc nuốt nước miếng, hồi hộp lên, cô cũng không ăn nữa, ôm lấy thùng bắp rang vào trong lòng ngực, nắm đấm nắm chặt.
Long Dạ Tước cảm nhận được sự hồi hộp của cô, anh ta vốn dĩ có thân hình cao to, anh ta mở ra tay chặn giữa hai người, vươn cánh tay ra, vòng qua sau đầu cô ta, để Tô Lạc Lạc dựa lưng vào trong vòng vai của anh.
Tô Lạc Lạc cũng không có từ chối, bờ ngực ấm áp của Long Dạ Tước có cảm giác an toàn hơn cả ghế dựa, Long Dạ Tước cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên tóc của cô ta, hiển nhiên, anh đối với tình tiết phim chút hứng thú cũng không.
Tô Lạc Lạc cũng từ trong phim rút ra tinh thần, cô ta nhẹ nhàng mà cảm nhận nụ hôn ấm áp của người đàn ông, còn có mùi hương thanh thoát trên người của anh ta, lòng cô ta có chút nóng lên.
Cô ta nghiêng đầu qua, phát hiện những cặp tình nhân kế bên, cũng đều đang chú tâm xem phim, Tô Lạc Lạc an phận mà không động đậy, nhưng mà, trong lòng lại lộ ra một chút ngọt ngào.
Tô Lạc Lạc khát rồi, cô nhẹ nhàng vùng vẫy một chút, ngồi thẳng lưng lên, cầm lấy trà sữa uống một ngụm, sau đó, cô ta nhất thời ấm lòng mà đưa qua cho người đàn ông, nhỏ tiếng hỏi, “Anh muốn uống không?”
Long Dạ Tước đối với nước uống ngọt, vẫn là không có hứng thú, nhưng mà, nếu như cô ta đã uống qua, vậy thì, ý nghĩa lại khác lắm rồi.
Anh cúi đầu, nhẹ nhàng uống một ngụm, Tô Lạc Lạc nhìn thấy anh ta ngặm lấy ống hút, da đầu cô ta thấy tê tê, lúc này, hai người không phải là gián tiếp hôn nhau sao?
Tô Lạc Lạc đột nhiên đang nghĩ, có cần phải chùi ống hút, trong lúc có cách nghĩ như vậy, cảm giác trên đầu có đôi mắt đang nhìn cô ta, trong lòng cô ta run một cái, bên tai vọng lại tiếng người đàn ông có chút không vui, “Làm sao rồi? Chê bai à?” Tô Lạc Lạc có chút bi kịch mà nghĩ, sao dám? Cô ta nhanh chóng uống lại lần trà sữa.