Mục lục
Truyện không tên số 16
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

21222

Đơn phu nhân lập tức an ủi nói, “Được rồi, tiểu Doanh, không phải lỗi của trợ lý Trình, hai người khách đó là mẹ mời đến đó, nói ra cũng đúng là có duyên phận đó! Bên trong có một vị tiểu thư giống với con y như đúc vậy đó.”

Đôi mắt xinh đẹp của Đơn Doanh lập tức mở to lên mấy phân, rất là giận nói, “Cái gì ? Mẹ? Tô Lạc Lạc đó là mẹ mời đến sao? Vì sao mẹ phải mời người như thế này đến tham gia buổi tiệc của chúng ta chứ?”

Đơn phu nhân lập tức có chút ngạc nhiên nhìn sang Đơn Doanh, “Tiểu Doanh, người đến là khách, sao con có thể nói như vậy chứ?”

“Mẹ, con không thích người con gái đó giống con, làm sao mẹ quen biết được cô ấy vậy? Có phải cô ta ở trước mặt mẹ cố tình giả dạng thành con, sau đó, để lấy sự đồng tình và tình cảm tốt của mẹ không?”

Đơn phu nhân lập tức lắc đầu, “Không phải như vậy đâu, là mẹ có hứng thú đối với cô ta, không biết vì sao, mẹ chính là đối với cô ta có một tình cảm tốt, cho nên, mẹ mới mời cô ta đêm nay qua đây chơi.” Đây Đơn Doanh mới hiểu, thì ra là mẹ mời Tô Lạc Lạc đến đây, cô lập tức dẫm chân một cái, “Mẹ, sao mẹ có thể cho cô ta vào đây chứ, hiện nay, dưới lầu có rất nhiều người cũng tưởng cô ta là con, cô ta đã giật hết đầu ngọn gió của con rồi đó, hơn nữa, phẩm chất của cô ta kém như vậy, cô ta đúng là đang làm con mất mặt mà.”

“Im miệng, tiểu Doanh, mẹ dạy con như thế nào vậy, sao con có thể có lòng háo thắng giành giật như vậy, làm người phải khiêm tốn, phẩm hạnh phải đoan trang.” Đơn phu nhân không nhịn được mở miệng dạy dổ cho con gái, “Cô ta là khách của mẹ, không cho phép con nói cô ta như vậy.”

Đơn Doanh lập tức cắn vào môi, ánh mắt oán hận đã không che giấu được, cô đúng là hận đó! Hận một cô gái có gương mặt giống với cô giành hết đầu ngọn gió của cô.

“Được rồi, con nhanh chóng chuẩn bị một lát, chuẩn bị xong rồi, chúng ta cũng nên bắt đầu rồi, mẹ xuống dưới tiếp đón khách đây.” Đơn phu nhân nhìn vào con gái, đẩy cửa ra ngoài.

Chị em tốt của Đơn Doanh ở bên cạnh an ủi, “Được rồi tiểu Doanh đừng giận nữa, đừng lo cô gái đó có đến hay không, cô ta không thể sánh với cậu, một lát nữa sự xuất hiện của cậu nhất đinh sẽ chấn động toàn bộ người.”

Đơn Doanh dưới sự an ủi của chị em tốt, tâm trạng xem như đỡ hơn nhiều, không sai, Tô Lạc Lạc chính là phiên bản thấp kém của cô, mà cô là phiên bản cao cấp, cô giống với cô ta, chỉ là sự bi thương của cô.

Dưới lầu, Tô Lạc Lạc đúng là không muốn giải thích nữa, cô và Hạ Thấm bước vào trong sảnh món ăn tự chọn, bưng theo thức ăn tìm đến một gốc nào đó ngồi xuống, cô có chút khát nước.

“Có giống như vậy không chứ? Tớ và Đơn Doanh thì không có chỗ nào có khác biệt sao?” Tô Lạc Lạc nhăn lại chân mày.

“Sinh đôi sao có thể không giống được chứ?”

Tô Lạc Lạc buồn bực uống một ngụm nước ép, mà chính ngay lúc này, chỉ nhìn thấy một người đàn ông trung niên trầm nặng bước qua đây, ánh mắt của ông ta dịu dàng nhìn vào cô, đầu óc của Tô Lạc Lạc bị nổ tung đến trống rỗng mấy giây, là ba.

Người đang đi hướng về cô chính là ba Đơn Chí Hoà đó, cô lập tức kích động đứng lên, ánh mắt nhìn sang người ba ruột, khoé mắt của cô trực tiếp đã ướt cả rồi.

“Tiểu Doanh, sao con lại ở đây? Hôm nay không phải con phải phát biểu lời mở tiệc sao?” Đơn phụ quả nhiên cũng nhìn lầm.

Trái tim của Tô Lạc Lạc vẫn kích động đập thình thịch y như cũ vậy, giờ đây giọng nói của cô là khàn đó, cô không thể từ chối ba ruột như từ chối những khách mời vậy, từ chối thân phận của Đơn Doanh.

Trái lại là Hạ Thấm nhìn thấy vậy, nhìn sang cô liếc mắt ra ý một cái, Tô Lạc Lạc mới hít sâu một hơi, nhìn sang ngươi ba ruột đứng trước mắt nói, “Xin lỗi, ông đã nhận lầm người rồi, tôi không phải con gái của ông Đơn Doanh đâu.”

Không, cô là con gái của ông, chính là đứa con gái sớm đã mất đi hơi thở vào hai mươi bốn năm trước.

Giờ đây, Đơn Chí Hoà lập tức ngạc nhiên nhìn vào cô, sau đó nhớ ra gì đó nói, “Cô là vị tiểu thư họ Tô đó! Quả nhiên giống như phu nhân tôi nói vậy, cô và con gái của tôi thực sự rất giống đó, đến nổi người làm cha như tôi cũng nhận lầm đó.”

Ông thấy ngại cười một cái, “Được rồi, hai người từ từ ăn.”

Nhìn vào dáng quay đi của ba, trong lòng của Tô Lạc Lạc đã không nhịn được nữa lập tức gọi lên tiếng, “Ba ơi.”

Khoé mắt của cô trực tiếp ướt hết, nước nước tí tách rơi xuống, Hạ Thấm ở bên cạnh lấy tấm khăn giấy cho cô, Tô Lạc Lạc nhận lấy, lau đi nước mắt, nhưng mà khoé mắt vẫn luôn ướt.

Hạ Thấm có chút đau lòng nhìn vào cô, “Lạc Lạc, vì sao cậu không nhìn nhận họ luôn cho xong chứ? Cậu nhận lại họ, họ sẽ càng vui đó, tuyên đối không trách cậu đâu.”

“Không, tớ không phải vì họ không chấp nhận tớ mà nhận lại họ, tớ là vì...” Tô Lạc Lạc ngẩng cao đầu lên, thì nhìn thấy một bóng dáng màu đỏ chói mắt đang bước qua từ bên kia, hôm nay Đơn Doanh ăn mặc như một cô công chúa vậy, cô đến cùng hai chị em tốt, tìm đến cô đó.

Trái tim của Tô Lạc Lạc thắt chặt một cái, cô cảm thấy ý đến của Đơn Doanh không tốt đó, cô muốn nói với Hạ Thấm, đây chính là nguyên nhân cô không nhìn nhận, bởi vì Đơn Doanh không thích cô. Đơn Doanh nhìn thấy Tô Lạc Lạc ngồi đó, sắc mặt đã rất khó coi rồi, thậm chí có chút ý giễu cợt, cô mốc môi cười, giờ đây trong nhà hàng ít người, bốn phía không có nhiều khách mời, Đơn Doanh đi đến bên cạnh của Tô Lạc Lạc, mốc môi cười lạnh một tiếng, “Hôm nay cô giả dạng thành tôi, giả vờ rất vui phải không? Rõ ràng không phải là tôi, nhưng lại hưởng thụ thân phận và vinh hạnh của tôi, cô đúng là không biết xấu hổ đó.”

Khuôn mặt nhỏ bé của Tô Lạc Lạc tái nhạt, cô lắc đầu nói, “Tôi chưa nghĩ qua muốn giả dạng làm cô, có thể chúng ta đúng là rất giống mà thôi.”

Đơn Doanh hứ một tiếng, “Đúng đó! Cô có một gương mặt giống với tôi, cho nên, cô chính là ỷ vào điểm này, dám đến tham gia buổi tiệc của gia đình tôi, cô có thể dụ được mẹ tôi thích cô, tôi thì không thích cô đó, càng không thích cô đến đây, cho nên, cô nên biết điều một tí, nhanh chóng rời khỏi nơi này.”

Hạ Thấm ở bên cạnh lập tức nổi giận, “Chúng tôi là mẹ cô mời đến đó, muốn đuổi cũng phải là bà ta đuổi chứ!”

Cô có thể đi, nhưng Tô Lạc Lạc vốn dĩ chính là con gái của nhà họ Đơn, cô ta thì nhất định có tư cách ở lại đây.

Tô Lạc Lạc than một hơi, cô trầm tư mấy giây, “Được, tôi đồng ý rời khỏi, sẽ không ở đây làm phiền cô đâu.”

“Vậy thì còn xem được, sau này, những nơi có tôi xuất hiện, thì cô tuyệt đối không thể xuất hiện, không thôi, đừng trách tôi không khách sáo đó.” Đơn Doanh trực tiếp cảnh cáo.

Sắc mặt của Tô Lạc Lạc trực tiếp trở nên tái nhạt, cô nhìn vào người chị sinh đôi này, trong trái tim của cô vô cùng chua chát.

“Muốn đi thì nhanh chóng đó, một lát nữa tôi còn phải lên sân khấu, tôi không hy vọng nhìn thấy cô dưới sân khấu, hơn nữa, đến khi đó, mọi người đều biết tôi chính là Đơn tiểu thư thực sự, mặt mũi của cô để vào đâu chứ?” Đơn Doanh nói xong, cười lạnh quay lưng rời đi.

Hạ Thấm nắm chặt lại nấm đấm, thấy không đáng cho Tô Lạc Lạc, cô nhìn vào dáng lưng của Đơn Doanh, nói với Tô Lạc Lạc, “Như vậy cậu cũng có thể chịu đựng sao! Cậu hoàn toàn có thể nói với cô ta, cậu cũng là người nhà họ Đơn, bằng thứ gì mà đuổi cậu chứ?” Tô Lạc Lạc lập tức vội vàng xuỵt một tiếng với cô, “Nhỏ tiếng chút, tớ không muốn để lộ thân phận của mình, cậu cũng nhìn thấy Đơn Doanh không thích tớ rồi đó, nếu như tớ nói ra thân phận của tớ, cậu cảm thấy nhà họ Đơn còn yên ổn hay sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK