Sáng sớm.
Tô Lạc Lạc thoải mái lăn một vòng, một giấc mộng hoàn mỹ, không ngăn được một cơn buồn tiểu làm thức giấc, hôm qua uống hơi nhiều rượu, một đêm ngon giấc.
Cô có chút không tình nguyện mà mở mắt, chuẩn bị xuống giường.
Tuy nhiên, cô vừa đứng dậy, tấm chăn trên người trượt xuống, cả thân hình lộ ra ngoài, khi cô chưa kịp phản ứng lại, cô cảm giác ở sofa đối diện giường có một người đang ngồi.
Cô cố định mắt nhìn, cả người muốn điên lên, cô giật mình nhanh với lấy cái chăn mà quấn chặt lại quanh người, một sự tức giận xông lên đến não.
Người đàn ông đối diện, thân hình cao to tao nhã ngồi trên ghế sofa, chân dài bắt chéo, áo sơ mi trắng, quần tây đen, cao quí tựa như là thần trên trời.
Còn ánh mắt của anh ta đang nhìn thẳng vào thân hình cô, Tô Lạc Lạc lập tức ngượng phát điên và ái ngại.
"Khốn nạn vô sỉ."Tô Lạc Lạc tức giận chửi người.
Người đàn ông nhìn chằm chằm cô vội che đi cơ thể, cười nhạt lên tiếng, "Thân hình tiểu học, che không che, tôi cũng không hứng thú."
Câu nói lần nữa làm máu huyết toàn thân cô gái trên giường xông lên não hết rồi, "Anh là đồ lưu manh."
Người đàn ông trên ghế sofa tướng mạo phi phàm nhưng vẫn lạnh nhạt, "Là tôi lưu manh, hay là cô lên bậy giường, cô tốt nhất tự mình làm rõ, cô đang ngủ ở phòng của ai."
Tô Lạc Lạc mở to mắt nhìn về bốn phía, cả người thẫn thờ ra.
Trời ạ! Cô tại sao lại ở trong phòng của anh ta? Lại còn, cả người trần truồng?
Cô vội giữ lấy chăn, tỉ mỉ nghĩ lại hôm qua cô ra cửa muốn nhìn con một cái, sau đó, cô về phòng ngủ rồi, không lẽ... không lẽ cô vào phòng của người đàn ông này?
Không thể nào, cô tại sao lại làm chuyện ngu ngốc đến vậy?
Người đàn ông híp mắt, con mắt đen như mực lạnh lùng nghi ngờ nhìn cô, "Cô hôm qua leo lên giường tôi rốt cuộc là muốn làm gì?"
Tô Lạc Lạc hiện giờ căn bản không thể hồi tưởng chi tiết sự việc tối qua, nhưng cô nhớ được quần áo là tự mình cởi ra, nói chung, hai má và lỗ tai cô bắt đầu đỏ lên.
Tối qua chẳng lẽ thật sự cô bất cẩn leo lên giường anh ta sao!
"Vậy thì... anh hôm qua không ngủ ở đây chứ!"Cô cắn môi ái ngại hỏi.
"Cô nghĩ nhiều rồi, tôi nói rồi, tôi đối với thân hình cô không có hứng thú." Người đàn ông ánh mắt lướt qua một sự vô vị.
Tô Lạc Lạc lập tức lén phấn khởi, anh ta nghĩ như vậy là tốt nhất, nói như vậy, cô ở nhà này là an toàn rồi, tuy nhiên, người đàn ông này có cần phải coi thường thân hình cô không? Cô có chỗ nào giống học sinh tiểu học chứ? Học sinh tiểu học mà có vòng ngực?
Bỏ đi, không tính toán với anh ta nữa, anh không có hứng thú với cô là tốt nhất.
Cũng may, cô cũng không hứng thú gì với anh ta.
Đàn ông của Tô Ngữ Phù, đụng vào cô một cái, cô cũng cảm thấy dơ.
Tô Lạc Lạc phát hiện áo của cô ở bên cạnh, lập tức cầm lên, cả người chui vào chăn để mặc vào.
Mùi hương đặc trưng của đàn ông trong chăn khiến cô thở khó khăn, cô vội đưa cái đầu nhỏ ra ngoài, nhìn người đang ngồi trên ghế sofa nói, “Tôi đi xem bọn trẻ.”
“Đợi một chút.” Người đàn ông bình thản nói.
Tô Lạc Lạc lập tức quay đầu nhìn anh, “Anh còn chuyện gì à?”
“Cô vi phạm qui tắc của chúng ta.”
“ Điều nào?”
Người đàn ông có chút không vui chau mày, cái người phụ nữ này trí nhớ sao mà kém vậy? Anh không ngại nhắc nhở cô, “Điều đầu tiên, không được leo lên giường tôi.”
“Tôi tối hôm qua say rồi, không phải cố ý, tôi không phải không làm gì anh hết sao? Hơn nữa, tôi còn bị anh nhìn thấy hết rồi.” Tô Lạc Lạc lý lẽ cứng rắn nói.
Đôi môi mỏng của người đàn ông nhếch lên, “Cô có múa thoát y trước mặt tôi thì tôi cũng không quan tâm, tôi chỉ cần cô tuân thủ qui tắc.”
“Vậy anh muốn sao?” Tô Lạc Lạc phiền não hỏi lại.
“Đương nhiên là tiến hành trừng phạt cô.”
Tô Lạc Lạc nghe xong, vội làm hành động che ngực, khóe miệng giật một cái, “Anh muốn làm gì?” Trong đầu của cô, lập tức nghĩ ra một số trừng phạt biến thái, người đàn ông không lẽ biến thái đến vậy chứ! Như là * *?
Nhìn cô hành động như vậy, Long Dạ Tước cũng không biết nói gì, người phụ nữ này đầu óc làm bằng cây gỗ hả? Phải nói mấy lần nữa là anh ta không hứng thú với cô đây? Cô ta mới biết là bản thân không có sức hấp dẫn chứ?
Anh thân hình như trúc lam ngọc thụ đứng dậy, lạnh lùng nói, “Lần này trừng phạt cô là lấy tấm ga giường với bộ áo gối của tôi giặt sạch toàn bộ.”
Tô Lạc Lạc mở to con mắt, vẫn chưa kịp phản ứng, người đàn ông đã ra đến cửa rồi, bồi thêm một câu nói, “Giặt bằng tay, giặt cho sạch vào.”
Tô Lạc Lạc đứng tại vị trí đó, cái người đàn ông này kêu cô giặt tất cả bộ trang bị giường ngủ bằng tay? Vậy không làm cô ấy chết mệt à!
Tô Lạc Lạc vội chạy theo, thấy anh đi qua phòng của bọn trẻ, cô gượng cười nói, “Giặt bằng máy sẽ sạch hơn đó! Tôi dùng máy giặt giặt nha!”
“Vậy không cần giặt nữa, trực tiếp bồi thường tiền.” người đàn ông quay người lại, ánh mắt nhìn cô.
Tô Lạc Lạc nghe xong, lập tức có nhuệ khí nói, “Bồi thường thì bồi thường, anh nói cái giá, tôi nhiều nhất hôm nay mua cho anh một bộ bốn món mới tinh.”
Long Dạ Tước khóe miệng nở nụ cười nhạt, “Tính rẻ cho cô chút, lấy con số chẵn, một triệu tệ.”
Tô Lạc Lạc hàm răng đều muốn rớt ra, “Anh nói cái gì? Một triệu tệ? Anh ăn cướp à!”
“Bộ giường ngủ của tôi toàn cầu phát hành chỉ có một trăm bộ, mỗi bộ giá thị trường là khoảng một triệu hai mươi tệ, để cô trả một triệu tệ đã là tính rẻ cho cô rồi đó.” Long Dạ Tước lạnh lùng hứ lên một tiếng, cao ngạo giống như một vị vua đang dạy bảo nô bộc vậy.
Tô Lạc Lạc trừ con mắt mở to, các biểu cảm khác đều đơ rồi.
Cái người đàn ông này dùng bộ mền gối bốn món trị giá hơn một triệu tệ?
Quá đáng mà, cái người đàn ông này giàu đến biến thái à!
Hơn một triệu tệ, cô khẳng định không muốn bồi thường rồi, cô chỉ còn hạ nhuệ khí xuống nói, “Được rồi, tôi giặt là được rồi.”
“Giặt sạch sẽ chút.” Người đàn ông mệnh lệnh, làm như cô ngủ qua một lần, trên người đem theo vi khuẩn vậy.
Tô Lạc Lạc xác thực bị người đàn ông này ngó lơ rồi.
Cô nghiến răng, Hứ! Lần sau để cho con gái tè dầm nhiều lần trên giường anh ta, xem anh ta có chê bai hay không.
Long Dạ Tước đẩy cửa phòng của hai đứa trẻ, lúc này chỉ mới bảy giờ rưỡi, Tô lạc Lạc nhanh chóng về phòng cô giải quyết nỗi buồn, xem ra, cô hôm nay phải giặt drap giường cho người đàn ông đó rồi.
Trên bàn cơm sáng, Tô Tiểu Sâm nhìn qua mami ăn bánh mì ở phía đối diện, hỏi thăm, “Mami, tối qua mami đi đâu vậy?”
“Ta và dì Hạ Thấm đi chơi.” Tô Lạc Lạc cười lên.
“Mami, vậy mami đi chơi vui vẻ chút nha! Nhớ là kiếm cho chúng con ba mới.” Tô Tiểu Sâm nhoẻn miệng cười.
Tô Lạc Lạc xém chút nữa sặc rồi, cô ngẩng đầu nhìn con trai, “Con nói gì vậy?”
“Con ủng hộ mẹ kiếm một người ba mới cho tụi con.” Tô Tiểu Sâm tiếp tục nói.
Tô Lạc Lạc lập tức cười hỏi, “Vì sao vậy?”
“ Như vậy, không phải sẽ có nhiều hơn một người để thương con và Tiểu Hinh rồi sao?”
Kế bên, nột người đàn ông nào đó đang nhã nhặn ăn đồ ăn trong dĩa của mình, nghe thấy câu nói của con trai, khuôn mặt anh tuấn có chút không vui trầm xuống, “Ai nói ba mới nhất định sẽ thương bọn con?” Tô Tiểu Sâm nói, “Con tin rằng người yêu mami, nhất định sẽ yêu chúng con.” Nói xong, nó lập tức làm ra dáng biểu cảm của người lớn, “Ba à, ba không được kiếm mẹ mới nha! Mẹ mới đều là người xấu.”