Trong đầu nghĩ một hồi, rồi cũng không nghĩ ra cái cớ nào! Đành đi mật thất bế quan vây, đợi buổi tối thì xuất quan hắc ).
Hạ quyết tâm Lăng Phong hướng mật thất đi tới, một gã sai vặt chạy từ bên ngoài tới, nói : "Bẩm, thiếu gia…."
Lăng Phong thấy trên trán hắn có vết mồ hôi chứng tỏ hắn đã tìm mình lâu lắm rồi: "Thiếu gia, tiểu nhân tìm ngài vất vả quá! Có Chấn thiếu gia tìm người 3 ngày nay rồi, phái người tới đưa thiếp ước hội, hình như mời người đến Hương Tạ Cư"
Là Nam Cung Chấn! Trước mắt Lăng Phong chính là gương mặt to bản không còn xa lạ vì đã từng gặp qua. Tên gia hỏa này lại còn dám rủ mình đi uống rượu nữa sao, chỉ một lần xảy ra chuyện ở đó đã đủ để cho Nam Cung thế gia diệt môn rồi. Mọi chuyện đã thật khó khăn mới yên bình trở lại, nào ngờ hắn lại tiếp tục rủ mình đến đấy, chẳng phải muốn chết sao? Nếu như Nam Cung Hiên biết được, thì dù có muốn không phế hắn đi cũng không được a.
Lăng Phong đang muốn bảo ko đi, thì tên nô tài liền nói: "Chấn thiếu gia nói, muốn thỉnh thiếu gia đi chính là đệ nhất thiên hạ danh kỹ Kỷ Nhược Yên, nàng nói muốn báo đáp ơn cứu mạng của thiếu gia, còn muốn lấy thân báo kìa )
"Hồi hộp..."
Tâm Lăng Phong như bị điện giật, quả này thì muốn cự tuyệt cũng không được rồi. Kỷ Nhược Yên là ai chứ, thiên hạ đệ lục mỹ nữ, xinh đẹp vô cùng. Không ít hoàng tôn quý tộc công tử, danh môn chính phái, anh hùng giang hồ đối với nàng đều si mê điên cuồng không thôi, thậm chí còn có người không tiếc tặng nàng cả ngôi thành Hàng Châu chỉ để có được nàng. Vậy mà mỹ nữ này muốn lấy thân báo đáp, Lưu Phong lại hoa tâm như vậy cự tuyệt sao đây? Nhưng hắn sợ đây là một cái bẫy đặt ra để hắn tự chui vào. Hơn nữa hắn cứu Kỷ Nhược Yên một lần, hắn cảm thấy nàng không phải cái loại nữ nhân dùng tình cảm để lừa gạt, nàng là một nữ tử phong trần, một lời nói ra nặng tựa nghìn cân.
"Thiếu gia, người đi hay không ạ, để tiểu nhân bảo Chấn thiếu gia thay người từ chối !"
Này gã sai vặt thấp giọng nói.
"Khỏi cần"
Lăng Phong liền nói : "ngươi đi nói cho Nam Cung Chấn, nói ta lập tức đi, chuẩn bị cho ta một con ngựa thật tốt"
"Dạ"
Gã sai vặt mừng rỡ như điên không nói nên lời, hiển nhiên là đã thành công trong việc mời Lăng Phong đi Hương Tạ Cư, hắn biết mình sẽ được thưởng không ít, bằng không hắn cũng ko mạo hiểm đến nỗi dám gọi Lăng Phong đi ra ngoài. Nếu việc này để Nam Cung Hiên biết thì tên hầu này chỉ có thể có nước chết mà thôi.
Lăng Phong liền hướng phía cổng phủ đi ra ngoài, ai biết được vừa ra ngoài đại môn, thì đã thấy Nam Cung Chấn dắt ngựa đứng đó đợi Lăng Phong đi ra, hắn cung kính nói: "Vũ thiếu gia, người đã đến…"
Lăng Phong sửng sốt nói: "Ngươi tại sao lại ở chỗ này"
Nam Cung Chấn cười trừ nói: "Ta nghe bọn sai vặt nói ngài đồng ý đi Hương Tạ cư, vậy nên ta liền dắt ngựa đến cho người. Vũ thiếu gia, Vũ thiếu gia giờ ở Nam Cung thế gia ngài chả khác gì bảo bối, nếu người xảy ra chuyện gì, ta cũng ko đảm đương nổi trách nhiệm đâu"
Lăng Phong trên mặt không hờn giận nói: "Ngươi đã biết thế, vì sao lại còn mời ta đi Hương Tạ Cư? Ngươi không biết lần trước tai họa là do uống rượu hay sao?"
Nam Cung Chấn trên mặt nhăn lại, nói quanh co: "Kỳ thật ta không gạt người, Ta được Bạch đại nương ở Hương Tạ cư cho biết không ít chuyện, lần trước Vũ thiếu gia ở tại Hương Tạ Cư giết tên Trang Khanh. Vũ Hóa môn vì chuyện này không ít lần tìm nàng gây phiền toái...
"Nói như vậy ngươi hôm này là làm việc cho các nàng, bán đứng ta?"
Lăng Phong sắc mặt dần trở nên khó chịu, truy vấn: "Nếu ta đoán không sai, lời bọn sai vặt nói chính là ngươi dạy, Kỷ Nhược Yên căn bản không có lấy thân báo đáp ta. Ngươi chỉ muốn gạt đại sắc lang ta đi Hương Tạ Cư.."
"Không có..."
Nam Cung Chấn lúc này vội phủ nhận nói: "Vũ Thiếu Gia, Kỷ cô nương lấy thân báo đáp đúng là lời nàng nói ra, lời này quả quyết không phải giả. Vũ thiếu gia, ta cũng không dám mạo hiểm mà đi lừa người đâu. Nếu vạn nhất ngườii xảy ra cơ sự gì, Nam Cung thế gia mấy ngàn người còn có thể tha cho ta sao! Vũ thiếu gia , lúc đầu ta cũng lo ở Hương Tạ Cư có người gây rối nên sai người đi do thám, nhưng trải qua mấy ngày quan sát, thật sự các nàng có thành ý báo đáp người. Chuẩn mà nói là các nàng muốn nhờ vả Nam Cung thế gia chúng ta. Muốn Nam Cung thế gia chúng ta phù hộ giúp nàng thoát khỏi tai họa, để báo đáp lại, các nàng nguyện ý lấy thân báo đáp…"
"Đúng là sự thật!"
Lăng Phong nghe được Nam Cung Chấn nói như thế, nhất thời toàn thân cũng thoải mãi, nhang này ở Hương Tạ vốn là của ngũ Tiên giáo, ở đó có mỹ nữ Như Vân, không Từ mà biệt, nàng chính là một trong đệ ngũ danh kĩ nổi tiếng đương thời, nếu các nàng đều nhờ vả Nam Cung thế gia, nguyện ý lấy thân báo đáp, vậy thì mình chẳng phải hưởng thụ vô cùng giữa vô số mĩ nữ sao.
"thật đúng như vậy, Vũ thiếu gia, Nam Cung Chấn ta lấy tánh mạng để đảm bảo, chuyện này tuyệt đối là thật!"
Nam Cung Chấn vỗ lồng ngực kiên quyết nói: "Vũ thiếu gia thời gian này ở Hàng Châu cũng không đi lại nhiều, vậy người hẳn nhiên không biết đương, hiện tại ở thành Hàng Châu tụ tập không ít bang phái, cao thủ võ lâm trong giang hồ. Bọn chúng chờ thứ nhất là 3 tháng sau quyết chiến, thứ 2 là bọn chúng đợi tìm thời điểm để chiến, Hương Tạ Cư vốn là thuộc loại trung lập, vừa chính vừa tà, nhưng vì Trang Khanh bị giết, tà đạo đã coi Hương Tạ cư là chính đạo, luôn muốn giết cho xong. Mà chính đạo không chấp nhận được Hương Tạ cư ở chỗ thái dương bổ âm tố nữ song tu. Đối với các nàng cũng hận thấu xương, cũng muốn diệt trừ các nàng. Mặt khác là danh kỹ đệ nhất thiên hạ cũng ở đây đâm ra tiếng tăm bay xa, bất cứ hắc đạo, hoặc chính đạo có chút háo sắc. Ngụy quân tử cũng đối với các nàng thèm thuồng không thôi, hiện tại chỉ dựa vào cớ để bọn chúng xông lên, hận không thể đè các nàng xuống mà kiền ngay cho được"
"Há lại thế này sao"
Lăng Phong căm hận nói: "Ta hận nhất đúng là loại hành vi của ngụy quân tử"
Nam Cung Chấn gật đầu nói: "Thời gian trước Hương Tạ Cư cũng không buôn bán gì, nhưng bù lại thì không có sự công kích của hắc bạch hai phía. Mấy ngày trước, ngũ tiên giáo chủ Quý Nhược Lan còn trở về Hương Tạ cư , để cùng chúng đệ tử nghênh đón thế công của Hắc Bạch hai phía. Nhưng ko ngờ nàng lại bị Đàm Uyển Phượng ở Hoa Sơn gây thương tích, nghe nói nàng bị Đàm Uyển Phượng đâm trúng tim, mạng không được bao lâu nữa!"
"Cái gì? Phái Hoa Sơn cũng vây công tiễu trừ Hương Tạ Cư! Đàm Uyển Phượng còn tự thân động thủ!"
Lăng Phong càng kinh hãi không thôi.
"Không những Hoa Sơn, ngay cả Nga My, Côn Lôn, Võ Đang đều tham dự. Quý Nhược Lan lợi hại, một mình đánh danh môn 8 phái cùng liên thủ , ngay cả Hoa Sơn Đại Sư huynh Lục Thừa Thiên cũng bị thương. Đàm Uyển Phượng không chịu nhục nên đã xuất thủ. Quý nhược Lan trước đã chiến liên tục 8 cao thủ, cuối cùng hết sức, bị Uyển Phượng đâm trúng chỗ yếu hại, rồi hôn mê, giờ không biết sống chết thế nào"
Nam Cung Chấn miêu tả hết sức sinh động, nhưng Lăng Phong lại có thể cảm thụ được trận đấu này, nghĩ tới mình ở Thái Bạch lâu ra tay giúp Hoa Sơn, ngược lại lại còn hại những mỹ nữ ở Hương Tạ, sớm biết như vậy thì đã đich thân giáo huấn phái Hoa Sơn cùng Đàm Uyển Phượng kiêu ngạo.
Lăng Phong nói: "Nếu Quý Nhược Lan thua, vậy tại sao chúng đệ tử ở Hương Tạ cư còn sống"
Nam Cung Chấn nói: "Có thể Đàm Uyển Phượng cảm giác mình không thắng bằng chính thực lực của mình, nên cũng không lệnh đuổi giết tận gốc đệ tử ở Hương Tạ cư, nhưng cuối cùng vẫn phải truy nã, lệnh cho Ngũ Tiên Giáo phải giải tán trong vòng 3 ngày, rời khỏi Hàng Châu vĩnh viễn không đặt chân tới giang hồ, bằng không sẽ giết sạch không chừa ai!"
"Hôm nay là ngày thứ mấy rồi"
Lăng Phong hỏi.
"Hôm nay chính là ngày cuối cùng, cho nên ta mới vội vã tìm Vũ thiếu gia ngươi đó, chỉ còn có Vũ thiếu gia người mới có/ thể cứu các nàng thôi"
Nam Cung Chấn thấp giọng nói, đây chính là sự tình lần này.
Lăng Phong gật đầu không khỏi đắc ý nói: "Hoàn hảo lắm, chỉ cần trễ một ngày thì ta phải đi lượm xác các nàng rồi. Nếu ý trời đã để ta xử lý chuyện này thì tất cả nữ nhân trong Ngũ Tiên Giáo sẽ là nữ nhân của ta"
"Vũ thiếu gia, người… người nói tất cả@@"
Nam Cung Chấn cho là mình đã nghe lầm.
Lăng Phong kiên định nói: "đương nhiên, chẳng lẽ không đúng sao"
Nam Cung Chấn nói: "Nhưng mà chỉ có Kỷ Nhược yên cô nương mời ngài tới, chỉ có nàng nói Vũ thiếu gia giúp đỡ Hương Tạ cư vượt qua kiếp nạn, thì nguyện lấy thân báo đáp"
Lăng Phong nói : "hiện tại ta không chỉ cứu riêng nàng, mà là cứu cả Ngũ tiên giáo cùng chúng để tử, nàng sao đủ có tấm lòng bao la ). Ngươi phải biết rằng, ta cứu các nàng, chả khác nào cả thiên hạ là địch của ta, chỉ cần điểm này ta cũng đủ để các nàng phải báo đáp. Hơn nữa ta chỉ chọn người đẹp, người đẹp thì giữ còn không đẹp thì Nam Cung Chấn nghe Lăng Phong nói xong thì chỉ âm thầm lau mồ hôi. Dã tâm của Lăng Phong đúng là hắn không thể thấu đươc, ở Tạ Hương Cư không dưới 300 người, Lăng Phong thật sự muốn đem nơi đó trở thành hậu cung của hắn sau? Hoàng đế mặc dù hậu cung có đến 3 nghìn phi tần, nhưng cũng chỉ chơi vài chục người là cùng. Lăng Phong thì thật khủng bố, một đêm có thể đi chiến hơn trăm người sao. Với người tập võ sắc dục chính là điều kiêng kị a!
Bất quá trở lại chuyện chính, cho tới bây giờ, Lăng Phong đã quyết định chuyện gì thì không ai có thể thay đổi được.
Đây là khí thế vương giả, khí này hình thanh khi con người mới ra đời, dựa vào thực lực của bản thân.
Nam Cung Chấn hiện tại lo lắng nhất là làm sao công tác tư tưởng cho Hương Tạ cư, mình chỉ là người dẫn đường thôi, không phải cõng rắn cắn gà nhà. Nhưng giờ nhìn biểu hiện của Lăng Phong, hơn 10 phần chính là sắc lang, hơn nữa là một đại sắc lang vô đối trên đời.
Nởi cõng rắn cắn gà nhà thì dễ, đuổi sói ra khỏi phòng thì muôn vàn khó khăn.
Âu cái gì cũng có số mệnh của nó, không tránh khỏi lẽ đời tối tăm dâm dục.