Mục lục
Kiều Kiều Sư Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Làm sao nàng biết ta là truyền nhân của Tiêu Dao Tử, nàng là người phương nào?" Lăng Phong sau khi trấn định, bèn nói với Quý Thiếu Phân.
"Ta . . ." Quý Thiếu Phân nước mắt như mưa rơi, ngơ ngẩn nói.
"Oan nghiệt, ta . . . Ta là nữ nhân đáng thương mà mười lăm năm trước đã bị Tiêu Dao Tử vứt bỏ đi!"
Thì ra, Quý Thiếu Phân xuất thân là danh môn khuê tú ở Dương Châu, đương thời danh xưng đệ nhất mỹ nhân, vào lúc mười sáu tuổi mà tên tuổi đã lan đi xa. Những người đến để cầu hôn chen chúc nhau vỡ tung cả thành Dương Châu.
Như vậy đối với một kẻ phong lưu háo sắc như Tiêu Dao Tử mà nói, há có thể bỏ qua một mỹ nhân như thế? Vì vậy lúc sinh nhật Quý Thiếu Phân mười bảy tuổi vào buổi tối lúc đó.
Tiêu Dao tử xuất hiện, lại dùng tài năng về tình cảm, thái độ hào phóng phong lưu làm con tim thiếu nữ của Quý Thiếu Phân phải chịu quy hàng. Cuối cùng thuyết phục Quý Thiếu Phân cùng với hắn bỏ trốn.Cứ như vậy, Dương Châu đệ nhất mỹ nữ bỏ trốn theo giang hồ lãng tử.
Đúng là số tốt không lâu, ba tháng sau, Tiêu Dao Tử lại mê đắm những nữ nhân khác, Cuối cùng thu xếp cho Quý Thiếu Phân ở lại Hàng Châu.Quý Thiếu Phân cũng vì Tiêu Dao Tử mà khổ sở năm năm chờ đợi, lại chẳng thấy hắn trở về, đến sau mới biết được hắn đã chết, Vì vậy, nhìn quanh chẳng có người thân nên nghĩ đến việc trở về nhà, chính là trở lại Dương Châu mới biết được trong nhà gặp phải tai họa, ba năm trước đây cả nhà đã bị diệt môn .
Quý Thiếu Phân gặp phải biến cố này, một lòng muốn chết, vì vậy mới nghĩ nhảy xuống sông tự tử, không ngờ được Hoa Mai sơn trang trang chủ Phùng Đông Dương cứu, chẳng có nhiều suy nghĩ, nàng bèn gả cho Phùng Đông Dương làm tiểu thiếp.
Chính là tại vì nàng bị Tiêu Dao Tử phụ bạc mà gia đình lại gặp biến cố, khiến cho tâm tình nàng bị thay đổi lớn, không còn ôn nhu động lòng người như trước. Cho đến đêm nay, Hoa Mai sơn trang phát sinh biến cố, Lăng Phong xuất hiện cứu giúp, ở trên người hắn,
Quý Thiếu Phân thấy được thân ảnh của Tiêu Dao Tử năm xưa, vì vậy nàng chủ động hiến thân. Chính là không nghĩ tới, Lăng Phong thật đúng là truyền nhân của Tiêu Dao Tử, chẳng lẽ nói, đây thật rõ ràng đúng là ông trời đã định rồi sao?
Lăng Phong biết được chân tướng thân thế của Quý Thiếu Phân, an ũi nói: " Sư phụ của ta không phải là vứt bỏ rời xa nàng, mà sự thật là ông ta lên Hoa Sơn báo thù, không muốn bị danh môn chính phái bắt được hãm hại, mà nhốt trong địa lao, mới cùng với nàng cách biệt.
Ta lúc hai năm trước xông vào Hoa Sơn địa lao, nhận được chân truyền của ông ấy, trước lúc lâm chung ông ấy còn muốn ta đi ra ngoài tìm nàng, và chăm sóc tốt cho nàng đến lúc tuổi già. Không nghĩ đến sự tình lại trùng hợp như vậy!""Gạt ta?"
Quý Thiếu Phân căm hờn nói: " Còn tưởng là ta không biết sao?" "Có mới nới cũ". "Nam nhân tam thê, tứ thiếp là chuyện bình thường, ta cũng có rất nhiều nữ nhân như vậy, có thể minh chứng cái gì? Ông ấy yêu mỗi người các nàng!"
Lăng Phong nói: " Giống như ta yêu các nàng mỗi người mỗi cách, chỉ cần mọi người vui vẻ cùng một chỗ, các người tỷ muội ở cùng một chổ, việc này thì sao? Nàng hãy nghe một chút, đây là lời trối trăng của sư phụ lúc lâm chung."
Lăng Phong lấy ra Ngọc Ban Chỉ, xoay xoay ở phía dưới, Quý Thiếu Phân nghe được thanh âm của Tiêu Dao Tử, lúc này mọi thắc mắc đều được cởi bỏ. Tự mình ôm ấp mười lăm năm rồi. Không nghĩ tới, nay toàn bộ lại được trả lại.
Quý Thiếu Phân một mặt rơi lệ, một mặt nghe hắn nói, nghe được Lăng Phong nói yêu nàng, mắt lộ ra thần sắc mê loạn, vừa rồi dường như mình đã nằm mơ, một giấc mơ cảm thấy thật ngượng ngùng, trong mộng tự mình cùng người yêu làm chuyện xxx, mà bây giờ tỉnh mộng, nàng lại thấy người yêu của mình là người dàn ông ở trước mắt đây, tuy là có chổ bất ngờ, có chổ không tưởng tượng nối, nhưng đây đã là sự thật chìm sâu trong lòng nàng, không thể thay đổi!
Một lần nữa Lăng Phong ôm lấy Quý Thiếu Phân, nói: " Nếu như nàng không muốn nguyện ý làm nương tử của ta, ta có thể tìm cho nàng một chổ ở an toàn, dể cho nàng được bình an sống hết nữa đời còn lại!"
"Không". Quý Thiếu Phân chẳng thèm để ý cứ ôm chặt lấy Lăng Phong không buông, đồng thời lớn tiếng khóc lóc. " Ta không muốn đi, ta bằng lòng, nhất định không thể vất bỏ mà không cần ta!"
" Hảo tỷ tỷ, đừng có khóc nữa, miễn là nguyện ý. Ta cũng vĩnh viễn chẳng bao giờ vất bỏ!" Lăng Phong cao hứng ôm lấy Quý Thiếu Phân, không nghĩ là chỉ đơn giản như vậy mà lại ôm được mỹ nữ về. "Vâng, ta sẽ không rời đi, là ở với nhau" Quý Thiếu Phân nghẹn ngào nói.
Lâng Phong đưa tay nhẹ nhàng lau sạch nước mắt trên mặt nàng, ngắm nhìn bộ dáng như hoa lê gặp phải mưa rơi, không khỏi tán thưởng nói: "Hảo tỷ tỷ thật xinh đẹp, đến khóc mà bộ dạng cũng cứ thế mà làm động lòng người! Ta muốn hôn lên vệt nước mắt, được không?"
" Đừng nha!" Quý Thiếu Phân mới vừa rồi còn rất phóng đãng, cởi mở. Thế nhưng trái tim thuộc về Lăng Phong, ngược lại trở nên e lệ sợ hãi, lòng dạ hoang mang mà ngọ ngoạy, nhưng mà bi Lăng Phong ôm ở eo lưng, trực tiếp hôn lên chiếc miệng anh đào của nàng, nàng ư . . . một tiếng, giật mình mà mở to đôi mắt xinh đẹp, nàng lại muốn cắn chặc hàm răng ngăn cản đầu lưỡi của Lăng Phong xâm nhập,
nào ngờ Lăng Phong nắm lấy vật tròn trịa đẹp đẽ đang vểnh lên của nàng mà vuốt ve một cái, thừa dịp nàng mở miệng thở dốc rên rỉ, đầu lưỡi của hắn đã nhanh chóng lén tiến lên, mang đến cho nàng một ít, khiến cho đôi môi ngọt ngào xinh đẹp không ngừng máy động, chất lỏng bên trong không ngừng trao đổi, mùi vị này quả thực so với hương vị say đắm của ánh mắt thật là hơn hẳn, khiến cho tâm hồn của Quý Thiếu Phân nhất thời mê say, ấm ớ liên thanh.
Quý Thiếu Phân " ư . . . a !"
Miệng bị khóa, hai tay vô lực đánh trên ngực của hắn, nhưng mà, rất nhanh nàng hoàn toàn mê đắm vào hoan lạc, khi hắn thành thạo kỹ thuật hôn khéo léo ở nơi ẩm ướt bên trong, môi lưỡi đan nhau, liếm láp, ướt át liên tục, nàng động tình e lệ để mặc hương vị ngọt ngào của chiếc lưỡi tùy ý cho hắn dây dưa, thân hình mềm mại run rẩy, mê say trong nụ hôn sâu thẳm.
Quý Thiếu Phân hồn nhiên quên tất cả tùy ý cho chiếc lưỡi nóng bỏng của Lăng Phong múa may trong miệng, cũng tuyệt vời như đất khi gặp mưa trở lại, tuy nói là không biết bao nhiêu nước bị nàng hút tới, nhưng chẳng hiếu sao cuối cùng, trong cổ của nàng cũng vẩn khô khan, thật là vất vả chờ đợi cho Lăng Phong nới lỏng miệng, giữa nụ hôn dài làn hơi xuyên suốt khiến Quý Thiếu Phân cũng chỉ có thể nũng nịu mà thở hổn hễn.
Đôi môi hai người kề sát, dung dịch ngọt ngào thơm tho như sợi dây trói chặt hai người với nhau, mùi vị mỹ diệu vô cùng, làm cho nàng mềm yếu tê dại vô lực, nằm xụi lơ trong ngực của Lăng Phong, hơi thở gấp gáp ư ư mà gắt giọng:
" Thật là xấu, thừa gió bẻ măng cháy nhà hôi của, tại sao khi phụ người ta như vậy?"
" Hảo tỷ tỷ, lại quên vừa rồi chịu đựng đột kích như thế nào sao?"
Lăng Phong tiếp tục chiếc lưỡi với vành tai trắng nỏn mềm mại của nàng, một tay ve vuốt gò bồng đảo mềm mại đáng yêu của nàng, cảm giác mềm mại trơn nhẳn càng thêm khoái cảm. Ngượng ngùng chết được, Quý Thiếu Phân cả người tê dại ngứa ngái gay go rồi, đôi môi hé mở, vặn vẹo như rắn.
" Hảo tỷ tỷ, nàng sau này sẽ là mẹ của con ta, ta gọi nàng là Thiếu Phân nha, Lăng Phong lại trở lại chiếc miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng, đầu lưỡi tiến vào bên trong miệng nếm lấy hương vị ngọt ngào, nàng đã bị động, do hắn thành thạo kích tình bám chặt lấy, bàn tay dâm đảng đồng thời vừa vuốt vừa xoa vừa nắn lên bầu sữa của nàng, cùng với bên bờ cánh hoa tròn trịa.
Quý Thiếu Phân rỏ ràng trãi qua việc này, toàn bộ đã bị kích động, nàng đã thành mềm yếu, cơ hồ xụi lơ ở trong ngực của hắn, hai tay động tình ôm chặt lấy cổ của hắn.
Lăng Phong hai mắt chăm chăm nhìn vào thiếu phụ mĩ miều, mặt hoa đỏ bừng, đôi mắt khép chặt, đồng lúc bùng lên ham muốn trong lòng. Hắn cũng không phải là lần đầu vượt qua tình trường, mà lúc này miệng đắng lưỡi khô, hừng hực ngọn lữa tự đáy lòng dâng lên thiêu đốt. Được vẻ đẹp của thiếu phụ như đóa hoa tuyệt sắc đáng yêu làm chấn động, Lăng Phong ánh mắt sáng ra, khó có thể ức chế . . .
Từng đợt rồi lại từng đơt cảm xúc bùng nổ rất nhanh khiến Quý Thiếu Phân bị chinh phục toàn bộ, nàng cảm thấy cực kỳ hưng phấn.ấn lên mũi bàn chân, phối hợp với Lăng Phong rướn lên, giống như Phùng Đông Dương đang ghen ghét đứng ở bên cạnh xem cuộc chiến. Thân thể của nàng giống như bên trong một tòa núi chứa một con suối thỉnh thoảng trào lên, con suối càng lúc càng đầy khoái cảm, sắp sửa phun trào.
Ngoài cửa sổ ánh trăng lặng lẽ trốn vào một đám mây, giống như xấu hổ khi nhìn thấy đôi nam nữ đang yêu đương cuồng hoan vụng trộm phá bỏ mọi cấm kỵ của luân lý, Lăng Phong không cần phía trước của tình nhân, hắn chỉ muốn ngắm nhìn cái phần tròn trịa trắng nỏn đầy đặn của mỹ phụ, rất tròn và nhô lên từ phía sau.
"
Tên xấu xa, chàng hại chết nhân gia rồi, chàng khiến ta trở thành dâm oa đãng phụ!" Quý Thiếu Phân nũng nịu gọi to, lại một lần nữa khôi phục vẽ phóng đãng rên rỉ nói.
" Hảo tỷ tỷ, ta thích bộ dạng của nàng lúc này, ngày thường là phu nhân, lên giường là dâm phụ, đây mới là cảnh giới cao nhất, tiếp theo đây tư thế phía sau" "Bành bạch" vang lên cùng với tiếng "hự hự", Lăng Phong lớn tiếng thở hào hển, khiến Quý Thiếu Phân năm mẹp ở trên giường, Lăng Phong từ ở phía sau lưng kẹp lấy nàng, lần lượt đâm vào nhụy hoa của Quý Thiếu Phân, lần nào cũng xuyên tới đáy, Lăng Phong dính sát vào trên bộ phận đẩy đà tròn xoe xinh đẹp của Quý Thiếu Phân.
Sau đó hắn hướng tới phía trước của Quý Thiếu Phân, Lăng Phong từ phía sau lưng nàng tóm lấy đôi thỏ trắng mịn màng bầu bỉnh, hôn chiếc cổ như phấn trắng của nàng, đôi mắt quyến rũ lóe lên, tóc xỏa ra Quý Thiếu Phân quay đầu lại, nhìn Lăng Phong với ánh mắt mơ màng mông lung, phô ra tình cảm lẳng lơ tràn đầy vẻ đẹp, nàng vươn đầu lưỡi nuột nà cùng Lăng Phong quấn quýt với nhau, Quý Thiếu Phân trao đổi với Lăng Phong chất lỏng dịu ngọt, hắn nở nụ cười dâm đảng hôn mạnh bạo lên bở môi Quý Thiếu Phân trêu chọc nói: "
Thiếu Phân, được không? Thoải mái chứ?"
Quý Thiếu Phân phóng đảng rên rỉ nói: " Cục cưng ơi, ta rất là thoải mái!" Lăng Phong trong lòng cực kỳ vui vẻ, thần thương tiến nhanh cười nói: " Hôm nay nàng phải chết!" Sau đó cố ý nhẹ nhàng rút ra. " Hảo tỷ tỷ, ta cũng thật thoải mái, ta muốn cho ra . . ." Đột nhiên hướng đến nhụy hoa của nàng tấn công mãnh liệt, trong lúc Lăng Phong giống như lữa cháy ra sức nhấp nhô, thì ở phía kia Quý Thiếu Phân dâm đãng kêu to, rên rỉ ôm chặc lấy Lăng Phong, bám vào hắn mà xé mà cắn. Lăng Phong biết Quý Thiếu Phân đang đi đến điểm cao trào.
Lăng Phong đồng thời một trận khoái cảm rung động truyền khắp toàn thân, giống như núi lữa bùng nổ, run rẩy kịch liệt, đậm đặc một dòng dung nham nóng chảy, rót vào nhụy hoa của Quý Thiếu Phân đến tận đáy sâu.
Tiểu đệ đệ của Lăng Phong vẫn còn hùng dũng cắm sâu vào trong mật huyệt của Quý Thiếu Phân, hắn cúi xuống ôm nàng vào trong ngực, một mặt vuốt ve phần sau trơn láng đẩy đà của Quý Thiếu Phân cùng xoa nắn con thỏ trắng mũm mỉm, hôn hít gương mặt mỹ lê đang lo lắng của Quý Thiếu Phân, nhẹ giọng ôn tồn nói: "
Hảo tỷ tỷ, ta rất yêu nàng nha!" Quý Thiêu Phân rèm mi rủ xuống, nhè nhẹ nhấp nháy đôi mi, đôi mắt mơ mơ màng màng đắm chìm trong hoan lạc nam nữ: "Hảo tướng công, chàng thật là lợi hại!" Quý Thiếu Phân kề sát vào bộ ngực cường tráng to lớn của Lăng Phong, đôi mắt mê đắm, nỉ non nhỏ giọng nói.
" So với hắn thì thế nào?" Lăng Phong vuốt ve xoa nắn mảng trắng như tuyết đầy đặn ở phía sau Quý Thiếu Phân trêu đùa.
" Quá xấu xa nha, chàng thật là hư hỏng!" Quý Thiếu Phân ngượng ngùng quyến rũ hờn dỗi. " Ông ta không giữ lâu được, không phải mềm nhũn, chính là sớm tiết ra, mà lại thưa thớt, làm hại ta lúc đầu muốn có con mà không thể mang thai, cứ lo rằng khi ông ta chết đi thì mình còn không bằng bà vợ trước. Bất quá may mắn không có mang thai con của ông ta, bằng không ngày hôm nay ta cũng không biết làm sao mà ngó mặt chàng?"
" Ha ha! Vừa rồi ta đã tiến vào bên trong nàng, nàng không sợ mang bầu sao?"
Lăng Phong đưa bàn tay thăm dò đóa hoa của Quý Thiếu Phân sờ soạng một cái để trêu đùa.
" Ta chẳng sợ đâu, chỉ cần có thể sinh cho chàng một đứa con, ta hoàn toàn cam tâm tình nguyện. Quý Thiếu Phân khép mắt mơ màng nỉ non nói.
" Yên tâm, ta nhất định khiến cho nàng như nguyện, nhưng mà nàng phải giúp ta hoàn thành một việc!" Lăng Phong đột nhiên đứng đắn nói.
"Việc gì thế?" Quý Thiếu Phân thấy Lăng Phong vẻ mặt đứng đắn, tự mình cũng trở nên nghiêm chỉnh lại.
" Ta cần cô ấy!" Lăng Phong chỉ vào cô con dâu đang hôn mê của Phùng Đông Dương nói.
" Tiểu Vũ?"
Quý Thiếu Phân nhất thời kinh ngạc, ngay sau đó đột nhiên hiểu ra, chuyển qua suy nghĩ nói: "Tiểu Vũ tuy là còn trẻ, nhưng tính khí thì cương liệt, chỉ sợ phải cần một ít thời gian."
" Không, ta cần cô ấy ngay lúc này, bằng không trở lại Hàng Châu, chỉ sợ ta không còn có thời gian để quan tâm tới cô ta," Lăng Phong nói như chém đinh chặt sắt, trong lời nói đã tràn ngập kiên quyết, " Được rồi, cứ như vậy, nàng phải nghe ta."
Quý Thiếu Phân ôm lấy cổ Lăng Phong nũng nịu nói: " Có qua có lại, ta giúp chàng có được Tiểu Vũ sau đó, chàng phải đáp ứng ta, ngàn vạn lần không thể lấy mới nới củ, từ bỏ Thiếu Phân ta nha." "Nàng cứ yên tâm đi, ta lúc nào cũng đều là yêu nàng như vậy. Lại nói, một người thì ta ăn không đủ no, ta nha! Không để tìm thêm mấy người tỷ muội, Nàng chịu nổi sao?" Lăng Phong vuốt ve đôi thỏ trắng ngần của Quý Thiếu Phân mà nghịch ngợm.
" Đại phôi đản (Thật xấu xa). Lòng đã muốn mà còn tìm nhiều cớ như vậy!" gương mặt tươi tắn như hoa làm nũng nói.
"Tốt rồi! Ta bây giờ sẽ tiếp tục bắt nạt Hảo tỷ tỷ một lần nữa!"
Lăng Phong thấy Quý Thiếu Phân chẳng giữ gìn điệu bộ lẳng lơ phóng túng, không chịu nổi hùng phong lại nhộn nhạo đòi tiếp tục.
" Làm sao mà chàng lại lên mau như vậy . . .? Ta không được rồi, ta chỉ có là giúp chàng với Tiểu Vũ thôi!. Làm sao mà chàng lợi hại như vậy a?"
" Ha ha, biết là tốt rồi!" Lăng Phong đắc ý cười to một hồi, sau đó, hắn mới hướng sự chú ý đến con dâu Phùng Đông Dương, trên người Lương Tiểu Vũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK