Nàng chợt thấy Tây Môn Đình Đình đang cưỡi ngựa trên người Lăng Phong, mắt mở to như cái đèn, kinh ngạc gọi: "Phu quân, ngươi tỉnh hả! "
"Vân nhi? Làm sao vậy? Ta bất quá là ngủ một lần thôi, ngươi làm như ta mới trên thiên đường quay về a? "
Lăng Phong còn đang dùng sức mà thúc ngựa với Đình Đình làm cho Tây Môn Đình Đình rên rỉ khắp phòng. Nam Cung Vân vừa thấy Lăng Phong thụt sâu vào chỗ ấy của Đình Đình, toàn thân chợt bốc lên dục hỏa.
Nàng một bên thở hổn hển, một bên dục hỏa bốc lên, miệng khô đắng nhưng vẫn ở ngoài nói: "Phu quân, Hoa Đà bên kia cho người truyền đến, tìm được phương thuốc có thể diệt trừ độc trong người ngươi..."
"Thật vậy?" Lăng Phong vừa nghe, mừng quá mà thêm sức thúc mạnh vào hoa động của Đình Đình
Tây Môn Đình Đình không chịu nổi, nằm xụi lơ trên giường
"A. . ." Nàng hét lên 1 tiếng, run rẩy mà phún xuất
Lăng Phong rời khỏi người của Tây Môn Đình Đình, nói: "Vậy tốt quá, ta qua Hán Thảo Đường thôi."
Nam Cung Vân đi tới thay Lăng Phong mặc quần áo,: "Ân, chúng ta cùng ngươi đi nhá?"
"Không cần, ta đi một mình. " Lăng Phong vừa nói xong, mặc quần áo liền đi ra ngoài
Đường Tư Tư chẳng biết khi nào đã tới ngoài cửa, nói: "Phu quân, chúng ta đi nhanh nào. " Nàng ở cách vách, Lăng Phong cùng Tây Môn Đình Đình hô to gọi nhỏ mây mưa quần vũ, nàng chưa từng đến quấy rầy, giờ phút này biết được Lăng Phong muốn ra ngoài, liền đi theo. Tây Môn Đình Đình phụ trách việc phục vụ, bởi vậy đối với Lăng Phong luôn chiếu cố cẩn thận.
Lăng Phong nghĩ thầm, cho các ngươi đi theo, ta đây như thế nào cua được lão Thượng Quan Y Y a! Vì thế nói: "Không cần nhiều lời , tự ta có thể đi, cũng không phải là xa xôi gì!
Đường Tư Tư trừng mắt liếc hắn một cái, nói: "Ta sớm biết rằng ngươi sẽ nói vậy."
Tây Môn Đình Đình có chút bất đắc dĩ, khẽ nói: "Tư Tư, không sao đâu , dù sao phu quân phải đi chữa bệnh mà, mà cũng không xa lắm chúng ta không cần đi theo mà ."
Lăng Phong nói: "Tốt lắm, các ngươi nói cho đại nương 1 tiếng, ta đi trước!".Nói xong bước nhanh ra khỏi phòng.
Hán Thảo Đường, Lăng Phong đã có hơn mười ngày không tới nơi này, không biết Thượng Quan Y Y hiện tại như thế nào, hắn cảm thấy có chút áy náy với nàng.
Lăng Phong chưa đi đến Hán Thảo Đường đại sảnh đã cảm thấy tràn ngập một cỗ sát khí, hắn lập tức cảnh giác, bằng thính giác kinh người của hắn, lập tức nghe được 1 tiếng động."Lấy giải dược ra đây, ta tha chết cho!".
Lăng Phong kinh hãi, không nghĩ tới có người biết được Hoa Đà chế tạo giải dược cho hắn , vả lại còn đi trước một bước. Lăng Phong bất chấp tất cả, nghĩ đến Hoa Đà cùng Thượng Quan Y Y tính mạng quan trọng hơn, lập tức theo thanh âm truyền phóng đi.
"Ta... Ta không biết giải dược gì a... " Hoa Đà bị đánh ngã xuống đất, liều mạng lắc đầu nói , mà Thượng Quan Y Y một bên cũng đang hôn mê.
Mà người đang ép hỏi Hoa Đà, là một nữ tử che mặt, nàng dùng đao chỉ vào Hoa Đà hỏi, trong ánh mắt lộ ra sát khí.
"Ai? " Lúc sát thủ đang truy vấn Hoa Đà, nàng cũng cảm giác được Lăng Phong đang xông vào, hét lớn một tiếng, lập tức xoay người phát ra hàn mang đao khí, hướng Lăng Phong chém tới.
"Soạt" .Lăng Phong hợp thời vận khí, lăng không khống chế lấy ra Nam Thiên kiếm, chỉ thấy nữ sát thủ sử ra đao ảnh đầy trời phá không chém tới, hiện cảnh ảo diệu, trong khoảng hai trượng không gian liên tục biến hóa, mỗi lần biến hóa đều khó mà phân biệt
Dùng đao đạt tới cảnh giới như vậy, đã đạt tới đăng phong tạo cực, xuất thần nhập hóa rồi.Có thể nói là đứng đầu trong đao giới.
Đao thế biến hóa, bộ pháp sinh biến, Lăng Phong thậm chí không có cách đoán được hướng công của nữ sát thủ này
Đối mặt cường địch đáng sợ như thế, Lăng Phong không lùi mà tiến, đôi hổ nhãn xạ quang mang như hưng phấn trước đối thủ khó gặp, nhìn không chớp mắt. Khi đao chiêu cách hắn chỉ còn ba thước, đao khí mãnh liệt, hắn mới quát một tiếng, hướng phía trước xuất ra trường kiếm, mang theo chiến ý không thành công cũng thành nhân, cắt hết đường lui.
"Đương" .Đao kiếm giao phong.
Sát thủ che mặt cùng Lăng Phong hai người đồng thời kêu lên một tiếng đau đớn, sát thủ bị thương lùi lại ba bước, Lăng Phong cũng lui lại ba bước
Lăng Phong khen: "Hảo đao pháp! "
" Nam Cung Vũ! ? " Sát thủ cả kinh, lập tức phi thân tông cửa xông ra.
Lăng Phong há có thể để nàng thoát đi, lập tức bay lại chỗ Hoa Đà nói: "Chu thúc thúc, ngươi mang Y Y đi đến nhà ta tạm thời tránh né, ta đi truy sát người này! "
"Hảo, hiền chất ngươi cẩn thận."
Hoa Đà lay tỉnh Thượng Quan Y Y, khi quay đầu lại,thì Lăng Phong đã đuổi theo cả nửa dặm.(láo thật…)
"Ngươi quả nhiên muốn truy sát ta không tha... " . Sát thủ thấy mình không thể thoát khỏi Lăng Phong, chỉ có thể dừng lại đối phó mà thôi
"Ngươi rốt cục nghĩ thông suốt ?"
Lăng Phong truy sát tới, mỉm cười nói."Ta rốt cục cảm thấy ngươi có điểm nhìn quen mắt... " .
"Tiếp chiêu. . . " Sát thủ đột nhiên chém ra một đao, nhìn như một đao bình thường,nhưng tâm ngẩm mà đấm chết voi đấy, nếu không có bản lĩnh thì vô phương ngăn cản, từ chủ động lập tức chuyển cục sang bị động.
"Đương" Lăng Phong lại có thể phách lui sát thủ ba bước
"Hảo đao pháp, thống khoái! ! " .Lăng Phong cười, trường kiếm nhanh chóng bổ ra, nhất thời phong vân đầy trời, kiếm thế vừa uy mãnh vô luân, trong đó lại ẩn chứa hương vị phiêu dật, kẻ khác cảm thấy hắn có thể làm cho hai loại cực đoan trái ngược lại kết hợp được, thật là kỳ tích không thể tin được. Sát thủ che mặt hét lớn một tiếng, ánh mắt sáng lên, đao trong tay như kinh đào hải lãng, biến hóa chín lần, hướng Lăng Phong đánh tới
Lăng Phong đối với kiếm pháp của mình tin tưởng vô cùng, hiện tại cũng muốn tâm phục khẩu phục, đao phong sinh kiếm phong, nếu không phải siêu nhất lưu cao thủ, thế nào có thể làm được, phải biết đao dày mà nặng, trường kiếm nhẹ mà linh hoạt. Sát thủ che mặt dám lấy nặng chế linh hoạt, thật sự lợi hại
Lăng Phong lúc này mới phát hiện mình đã xem nhẹ sát thủ che mặt này rồi.
Lúc này, sát thủ nhìn như tùy tiện phản kích, tựa như đối với kiếm thuật đã nắm giữ trong tay, Lăng Phong thi triển gì cũng không qua mắt được
Sát thủ khí thế càng mạnh, làm Lăng Phong áp lực tăng nhiều, giống như tay chân bị trói buộc, không thể bức ra một nửa công phu.
"Đang" hai người chợt chia ra. Đảo mắt đao kiếm đã giao phong hơn mười hiệp
Đối với sát thủ này Lăng Phong khó mà chống lại, đao pháp kinh thiên, Lăng Phong tựa như Kinh Đào Hãi Lãng,như chiếc lá trong bạo vũ cuồng phong cầu. Tùy ý gió táp mưa sa, lúc nào cũng có thể bị thổi đi, lại như nước chảy mây trôi, mọi việc đều thuận lợi.(mịa nó, giống liệt thiên thập kích quá)
"Mãn thiên ~ Phi Tuyết!".Sát thủ đột nhiên quát một tiếng.
Chỉ thấy sát thủ đao trong tay đột nhiên hóa thành trùng trùng đao phong bén nhọn!
Đao phong ùn ùn kéo đến tập trung bổ về phía Lăng Phong, tựa hồ phải đưa hắn vào chỗ chết.
Nhất thời đao phong phát ra quang mang mãnh liệt, mà thái dương cũng vì đó thất sắc, đao phong lướt qua, cuồng sa phi vũ, hàn phong mãnh liệt!
Lăng Phong không có đường lui, chính xác hơn đường lui chính là tử lộ!
Chỉ một khắc, Lăng Phong bỗng dưng xoay người, trường kiếm quét mạnh qua trường đao. Bạo phong đầy trời tựa như tập trung vào mũi kiếm của hắn mà phản kích.
"Phá!". Lăng Phong đồng dạng hét lớn một tiếng!
"Đương! Đương! Đương!". Chỉ nghe liên tiếp tiếng đao kiếm vang lên! Đao kiếm cộng hưởng. Sau một tiếng vang, hai mũi đao kiếm va chạm nhau!
"Phanh!"
Sát thủ bị kiếm của Lăng Phong chế trụ bức ngã, té trên mặt đất. Lăng phong không bao giờ thủ hạ lưu tình, sát thủ không chết thì bị thương, nhưng mà giờ phút này nàng chính là bị khí kình bức ngã xuống đất, cũng không đại thương. Lăng Phong sở dĩ thủ hạ lưu tình, bởi vì thời điểm xuất chiêu, hắn đã biết sát thủ che mặt là ai? Nhưng hắn lại không muốn tin.
"Thi Vân, ngươi vì cái gì mà làm như vậy?"
Lăng Phong nói nhưng trong đó mang theo sự bất đắc dĩ cùng với bi thương. sát thủ biết mình không có khả năng giấu giếm thân phận, đem khăn che mặtcởi ra, lộ ra khuôn mặt, nàng dĩ nhiên là nương tử của Lăng Phong- Liễu Thi Vân.
Liễu Thi Vân sắc mặt trắng bệch, rưng rưng nói: "Ta chỉ là muốn đem giải dược cho ngươi!"
"Nói bậy, không phải như thế, ngươi cũng không cần phải giết Hoa Đà, huống chi giải dược làm ra , hắn nhất định đưa cho ta, cần gì phải giết người?"
Lăng Phong thấy Liễu Thi Vân không muốn nói thật , trong lòng càng thêm tức giận.
Liễu Thi Vân nói:"Ta đây là muốn tốt cho ngươi, nếu để cho Mạc Hùng biết Hoa Đà nghiên cứu chế ra giải dược, hắn nhất định không buông tha ngươi. Chỉ có lấy giải dược, giết Hoa Đà, tin tức này mới không thể truyền ra . . . "
"Ngươi. . ." Lăng Phong phẫn nộ đến cực điểm nói: "Ngươi nói đi, ngươi đến cùng là ai? Chẳng lẽ ngươi cũng là ---" Liễu Thi Vân thở gấp: "Không sai, ta chính là Tuyệt Đao Vô Danh."
"Ngươi là Tuyệt Đao? Không thể tưởng được Mạc Hùng cư nhiên phái một sát thủ làm lão bà cho ta .Lão bà, dụng tâm hiểm ác a! Nói, có phải là Mạc Hùng chỉ đạo ngươi làm như vậy?"
"Không có "
Liễu Thi Vân đứng lên, nói: "Tướng công, ngươi nên rõ ràng cách làm người của Mạc Hùng, hắn biết Hoa Đà chế tác giải dược, hắn đã sớm chết rồi . Nhưng Hoa Đà không chết, cũng đủ để chứng minh Mạc Hùng không biết chuyện này. Nhưng mà trên đời không có gì là kín cả, chuyện này khẳng định sẽ sớm bị Mạc Hùng biết thôi. Nếu muốn không cho Mạc Hùng biết, muốn lấy đi giải dược,phải giết Chu Thông, bởi vì chỉ có người chết mới không lộ ra nói lời nói. Huống chi có giải dược, tướng công ngươi cùng ta cũng có thể thoát khỏi khống chế của Mạc Hùng, lại có thể giấu giếm hắn, chỗ tốt như vậy sao không làm."
Lăng Phong lắc đầu, nói: "Thi Vân, ngươi sai lầm rồi. Cho dù ta không có giải dược, chúng ta cũng không thể giết Chu Thông, chứ đừng nói đến hắn phối chế giải dược cho ta. Làm như vậy, ngươi muốn ta cắn rứt sao? Làm như vậy, ta cùng Mạc Hùng có gì khác nhau?"
Đối với Liễu Thi Vân, nàng tuy rằng là làm sai , nhưng mà nàng cũng là xuất phát từ tình yêu đối với Lăng Phong, thậm chí là si tình. Liễu thi vân nói: "Tướng công, hậu quả ta thậm chí có thể chết. Nếu ngươi lương tâm cắn rứt, tướng công, chỉ cần ngươi còn sống, ta có thể gánh vác toàn bộ tội danh này, chịu người đời nguyền rủa, ta không hối hận."
Nói xong, nước mắt đã ào ào tuôn rơi, sự si tình của nàng, đủ để cho Lăng Phong cảm động .Lăng Phong tiến lên ôm lấy nàng, lấy tay gạt đi nước mắt của nàng, nói: "Thi vân, ta biết ngươi tốt với ta, nhưng như thế này là không đúng. Mặt khác ngươi nên đối với tướng công ta thêm tự tin chứ. Có giải dược, Mạc Hùng có thể biết, hắn có thể làm khó dễ gì được ta? Phái ngươi giết ta? Hay là Tuyệt Sắc? Tuyệt Phiến đã là bại tướng dưới tay ta. Chẳng lẽ ngươi cho là Mạc Hùng có bản lĩnh thông thiên ?Hắn chỉ là một người. Chỉ cần hắn không nắm tính mạng chúng ta trong tay ,hắn căn bản không làm chúng ta phải sợ hãi."
"Tướng công, ngươi thật sự nghĩ như vậy, không trách ta sao?". Liễu Thi Vân rưng rưng vừa khóc vừa nói
Lăng Phong nói: "Đương nhiên không trách. Ngươi vĩnh viễn đều là nương tử của ta."
Liễu Thi Vân lắc đầu: "Nhưng, mấy ngày này ta ở lại Hàng Châu cùng Nam Cung thế gia không nắm được sự tình bên ngoài, Mạc Hùng có tai mắt rộng khắp võ lâm, đối với tỷ muội chúng ta, ta cảm thấy hắn cũng nắm được hành động. Cái gọi là minh thương dễ tránh ám toán khó lường, chúng ta đối với Mạc Hùng phải gia tăng đề phòng, "
Lăng Phong gật gật đầu, nói: "Ta thật ra quên, ngươi đã có thể là Tuyệt Đao, như vậy những người khác cũng có thể là thủ hạ Mạc Hùng. Bất hảo, chúng ta trước tiên đi về , có thể Hoa Đà cùng Y Y gặp bất trắc!"
Nói xong,hắn cùng Liễu Thi Vân phi thân hướng về Nam Cung thế gia.