Sau khi xác định mọi người đều đến đông đủ, rồi mới cất tiếng.
- Gần đây võ lâm có nhiều chuyện xảy ra, tà phái đối với võ lâm chính đạo đã bắt đầu tiến hành khiêu khích, mà một vài môn phái chính phái hiện giờ lại không phân thị phi hắc bạch, tiến hành công kích Hoa Sơn phái chúng ta, trước kia không nói, mới ba ngày trước đây Điểm Thương Sơn đã làm như vậy." Lục Thanh Phong bắt đầu huấn thị, rất nhanh tiến vào chủ đề:
- Cùng với Điểm Thương Sơn đánh lén Hoa Sơn chúng ta, còn có Tây Môn thế gia, chúng ta còn bắt được Tây Môn Ngạo. Bây giờ nhận được truyền báo trong võ lâm, Tây Môn thế gia đã liên hợp với võ lâm tam đại thế gia cùng Thần Kiếm sơn trang, Đao Thánh sơn trang hơn nghìn đệ tử, đang hướng về phía Hoa Sơn chúng ta."
- A..."
Lục Thanh Phong còn chưa kịp nói xong, toàn bộ đệ tử phái Hoa Sơn nhất thời đều chấn động, võ lâm Tứ đại thế gia, hơn nữa còn có hơn nghìn đệ tử của đao kiếm lưỡng đại thánh địa, đây không phải là chuyện đùa. Võ lâm trước nay các thế lực đều cân bằng, Thiếu Lâm, Võ Đang có thể đứng đầu, nhưng mà lưỡng đại thánh địa này rất ít tham dự vào phân tranh trong chốn giang hồ, giang hồ vốn do liên minh của Bát đại môn phái cùng võ lâm Tứ đại thế gia và đao kiếm lưỡng đại thánh địa thay nhau chủ trì. Hoa Sơn quật khởi, đã phá tan sự quân bình thống trị trong giang hồ, trở thành lực lượng có thế đứng ngang hàng với Thiếu Lâm, Võ Đang. Hoa Sơn phái luôn đại biểu cho Bát đại môn phái áp chế địa vị trong võ lâm của Tứ đại thế gia cùng Đao Kiếm lưỡng đại thánh địa, bởi vậy Hoa Sơn mặc dù có thể hiệu lệnh võ lâm, nhưng vẫn luôn chịu ánh mắt săm soi của các phái khác. Bọn họ luôn mong Hoa Sơn phái phạm sai lầm, sau đó có thể lật đổ.
Sự kiện Điểm Thương Sơn, hiện tại võ lâm đều có nhiều ý kiến, Hoa Sơn phái nói Điểm Thương Sơn liên hợp với Ma Giáo, cùng với Hoa Sơn, chính phái là địch; cũng có người nói Trần Phất Hiểu đích xác đã làm nhục ái thiếp của Chân Dương Tử, hơn nữa còn trốn đi, Hoa Sơn phái khi dễ môn phái nhỏ yếu, giết chết Chân Dương Tử - chưởng môn Điểm Thương Sơn, đệ tử Ngô Chinh, còn có nhi tử của Chân Dương Tử là Tô Xán. Bởi vì không tìm ra Trần Phất Hiểu, cho nên lời phái Hoa Sơn nói cũng chỉ là lời một phía. Hơn nữa cũng có rất nhiều người nói Hoa Sơn phái khi dễ Điểm Thương Sơn, khiến cho Hoa Sơn trở thành công địch của toàn võ lâm.
Phái Hoa Sơn hiện tại còn nắm giữ con cờ trọng yếu nhất, đó chính là Tây Môn Ngạo, chỉ cần hắn chứng thực chuyện tập kích dịch trạm phái Hoa Sơn, Hoa Sơn tự nhiên một lần nữa lập lại uy vọng của mình. Chỉ là Tây Môn Ngạo vẫn còn chưa chịu mở miệng, thì Tây Môn thế gia đã tập hợp tứ đại thế gia cùng Đao Kiếm lưỡng đại thánh địa tìm đến Hoa Sơn phái gây khó dễ, nếu Hoa Sơn không giao Tây Môn Ngạo ra, bọn họ sẽ huyết tẩy phái Hoa Sơn.
Hoa Sơn thành lập đã ngàn năm nay, trong võ lâm đã gặp qua vô số nguy cơ, nếu xử lý không ổn, bị diệt môn cũng không chơi.
Lục Thanh Phong vẻ mặt ngưng trọng, nói:
- Hoa Sơn phái chúng ta làm việc quang minh lỗi lạc, nhưng Tứ đại thế gia bị Ma Giáo khiêu khích làm khó chúng ta, bởi vậy không thể không đề phòng. Ta quyết định, sau bảy ngày nữa Hoa Sơn sẽ tổ chức võ lâm đại hội, công khai xét xử Tây Môn Ngạo, bây giờ chúng đệ tử lập tức dùng bồ câu đưa thư gừi cho đệ tử các phân đàn, ban phát anh hùng thiếp, báo cho thiên hạ võ lâm tới Hoa Sơn. Nhất là Thiếu Lâm và Võ Đang, chưởng môn Bát đại môn phái nhất định phải mời tới."
- Rõ." Lục Thừa Thiên dẫn theo chúng đệ tử ứng tiếng nói:
- Sư phụ, đệ tử lập tức đi phân phát thiếp, nhất định mời chưởng môn các đại môn phái tới."
Lục Thanh Phong nói:
- Phát anh hùng thiếp để cho đệ tử các phân đàn thu xếp, ngươi có thể chấp hành giám sát. Mặt khác công tác phòng bị phải cẩn thận, phải chuẩn bị tốt vài điểm, thứ nhất, phải bảo vệ an toàn cho Tây Môn Ngạo, không được để hắn chạy khỏi Hoa Sơn; thứ hai, từ hôm nay trở đi, đệ tử Hoa Sơn không có lệnh của ta, không ai được phép xuống núi, toàn bộ tiến vào trạng thái cảnh giới, tuỳ lúc nghênh đón địch nhân đánh lén."
Sư nương nói:
- Sư huynh, không cần phải cảnh giới như vậy…"
Lục Thanh Phong lạnh lùng nói:
- Nàng đã nhanh quên chuyện tập kích ở dịch trạm rồi sao? Điểm Thương Sơn có thể dùng thủ đoạn hạ lưu đó, nàng nghĩ Tứ đại thế gia sẽ có thể không dùng sao? Để tránh phát sinh sự kiện như dịch trạm tại Hoa m Huyện bị đánh lén, chúng ta cần phải chuẩn bị chu đáo, chúng ta không thể coi Tứ đại thế gia như chính phái, phải coi họ như là tà phái, nếu không sẽ chịu nhiều thiệt thòi."
Lục Thanh Phong cẩn thận phân phó công tác cho các đệ tử, đồng thời lưu lại bảy đệ tử đích truyền, nói:
- Vốn Tứ đại trưởng lão định bốn ngày sau chọn người truyền thụ, nhưng do sắp phát sinh đại chiến, nên đành phải lui lại một chút, nhưng các ngươi cũng không thể buông lỏng việc tu luyện, khi chuyện này qua đi, lập tức sẽ an bài tỷ thí để các trưởng lão chọn người truyền thụ, các ngươi nên chuẩn bị sẵn sàng đi."
Lăng Phong nghe lời nhắc nhở đó, cả người đều cảm thấy mơ hồ, cảm giác phiền muộn muốn chết. Tây Môn Ngạo tốt xấu gì cũng do mình tóm được, mà bây giờ thì mọi nhiệm vụ đều đã phân chia xong, Lục Thừa Thiên cùng Hà Vĩ Thu là quan trọng nhất, Vương Bỉnh Hạo cũng có an bài, Đàm Uyển Phượng cùng Tạ Lâm Lan cũng có công tác, chỉ có Lăng Phong hắn cùng Lục Phi Nhi là không có việc gì làm. (còn có chuyện song tu mà ^_^)
- Sư phụ, đệ tử có thể trợ giúp các vị sư huynh sư tỷ…" Lăng Phong thấy mình không có việc gì làm, thực sự nhịn không nổi mở miệng muốn tìm việc làm.
Lục Thanh Phong nói:
- Phong nhi, hai ngày nay ngươi cũng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi cho tốt, khôi phục thể lực."
- Đệ tử…" Lăng Phong thầm nghĩ ta còn phải dưỡng sức sao, dưỡng sức xong tiếp liền đem lão bà ngươi ra xxx một hồi, bây giờ khí lực tràn đầy không có chỗ phát tiết, còn dưỡng gì chứ.
Lục Thanh Phong ngăn không cho Lăng Phong nói tiếp, một lần nữa xác nhận công tác của chúng đệ tử, liền tuyên bố giải tán, để mọi người chia nhau đi làm việc.
Mọi người đều mang theo công việc rời đi, chỉ còn Lăng Phong cùng Lục Phi Nhi không có việc gì ở lại Nghị Sự sảnh.
- Sư đệ, chàng giận đấy à?" Lục Phi Nhi thấy Lăng Phong phiền muộn không vui, liền tới an ủi hắn.
Lăng Phong nói:
- Lão ba nàng thiên vị, ta cũng là đệ tử đích truyền của hắn, nhưng trong mắt hắn ta chẳng là cái gì cả."
- Không cho mắng cha thiếp." Lục Phỉ Nhi rất đĩnh đạc, đứng nên nói:
- Cha thiếp làm như vậy, nhất định là có lý do."
Lăng Phong thấy Lục Phi Nhi tức giận, thầm nghĩ mình cũng chẳng cần phân bua, đứng dậy tiến tới trước mặt nàng nói:
- Tốt, không nói về sư phụ nữa. Mấy ngày nay, ta không ở đây, nàng có nhớ ta không? Ta thì mỗi ngày mỗi đêm đều nhớ nàng tới mức không ngủ được…"
Lục Phi Nhi ngượng ngùng cười nói:
- Ba hoa, chàng nghĩ rằng thiếp không biết chàng cùng Tạ sư tỷ sảng khoái muốn chết sao!"
Lăng Phong trong lòng vui mừng, nghĩ thầm ta khoái hoạt, bất quá không phải cùng với Tạ Lâm Lan, mà là cùng sư nương, hay chính là mẫu thân của nàng. Vì vậy giảo hoạt cười nói:
- Nàng đừng nói bậy, xuống núi ta rất nghiêm chỉnh, đều tách ra ở riêng, không tin nàng có thể hỏi sư nương! Có một lần trong đêm đang ngủ mơ hô lên tên nàng, kết quả là bị sư nương phát hiện!"
- Thật sao!" Lục Phi Nhi nở nụ cười, trong lòng vui sướng.
- Đương nhiên, không tin nàng có thể đi hỏi sư nương." Lăng Phong nghiêm trang nói, cho dù nàng có đi hỏi sư nương, thì nàng ấy cũng sẽ không nói cho nàng chuyện tốt của bọn ta.
- Vậy phải thưởng cho chàng một chút!" Lục Phi Nhi cười vui vẻ, đi tới hôn lên mặt Lăng Phong.
Lăng Phong biết tiểu ny tử này vô cùng khả ái, mắt thấy xung quanh không có người ha ha cười, nói:
- Nàng thưởng như vậy vẫn chưa đủ!" Nói xong liền hướng tới môi nàng, hai tay Lăng phong ôm chặt lấy thân thể của Lục Phi Nhi, miệng rộng hôn loạn trên mặt nàng, rồi sau đó khoá miệng Lục Phi Nhi, một tay hướng về người nàng sờ loạn.
Hai Người đầu lưỡi triền miên một hồi, mà cái triền miên này thì không cần phải nói. Hôn tới khi phải thở gấp không ngừng, hai cái miệng mới tách ra. Ngón tay Lăng Phong còn đang tắc quái, thì bị Lục Phi Nhi đẩy ra.
Lục Phi Nhi vẻ mặt đỏ bùng nói:
- Được, được rồi, đừng làm loạn nữa. Còn loạn nữa sẽ không nhịn được đâu!"
Lăng Phong cười hắc hắc nói:
- Vậy tính gì, chúng ta không phải là phu thê sao? Đứng đắn làm gì. Dù sao sư phụ cũng không an bài chúng ta làm chuyện gì, không bằng chúng ta cùng tạo bảo bảo (hài nhi) nha (make baby… oh yeah ^_^), ta nhất định cho nàng sướng khoái lớn tiếng trên giường, kêu tới khi khản cổ."
Lục Phi Nhi trừng mắt lườm hắn một cái, nói:
- Thiếp mới không nghe chàng nói hươu nói vượn." vừa nói xong, Lục Phi Nhi rời khỏi phòng, vừa rời khỏi cửa, còn hướng tới Lăng phong ném ra một ánh mắt vũ mị, thấy Lăng Phong còn chưa tiến tới liền nói:
- Còn chưa tới, người ta đang chờ song tu cùng chàng đây…" lúc rời đi, nàng cư nhiên còn bỏ lại một câu.
Trái tim Lăng Phong suýt văng khỏi ngực, mừng rỡ như điên, hắn không nghĩ tới tiểu nha đầu này lại yêu diễm vũ mị như vậy, cư nhiên còn hiểu câu dẫn nam nhân. Lập tức chạy theo tiểu ny tử mỗi ngày đều vân vũ trong Hoa Sơn dục trì...