Mục lục
Kiều Kiều Sư Nương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Phong còn chưa từ bỏ ý định, tinh thần một lần nữa nâng cao, cố tìm 1 cái lối đi khác. Nhưng tìm tới tìm lui cho cùng cũng không thấy một lối ra khác, Lăng Phong đang chán nản suy nghĩ làm sao để đi ra ngoài, bỗng ánh mắt rơi vào chỗ mấy cái dây đằng ngoài động khẩu, trong lòng liền mừng rỡ
Mặc dù không biết đến tột cùng thứ này dẫn đến đâu, nhưng so với ngồi một chỗ chờ đợi thì tốt hơn nhiều. Cho nên Lăng Phong tựa đầu vươn ra ngoài cửa động, ngửa đầu nhìn một chút lên phía trên, nhưng do đang là ban đêm nên phía trên chỉ thấy một màu đen.
Lăng Phong không thể làm gì khác hơn là trở lại bên cạnh Thượng Quan Y Y mà ngồi xuống. Lúc này bóng đêm thăng trầm, ánh trăng chiếu xuống như ngọc, đoán chừng bây giờ đang là canh hai. Lăng Phong an ủi Thượng Quan Y Y, nói: " Y Y, theo dây đằng sơn leo lên, có thể sẽ có đường. Chẳng qua hiện tại đã quá muộn, thấy không rõ dây đằng dẫn lên hướng nào. Không bằng trước tiên chúng ta nghỉ ngơi lấy sức, đợi sáng mai rồi hãy ra xem"
Tuy nói thế, nhưng ngày mai rốt cuộc có thể thoát khỏi đây hay không thì trong lòng Lăng Phong cũng không rõ. Hơn nữa nhớ lại lần trước dây đằng trong tay bị đứt, trong lòng hắn cũng thấy bồn chồn, có chút lạnh lại.
Thượng Quan Y Y đật đầu, nhưng trên mặt không lộ ra chút nào vui mừng, trong lòng nàng cũng giống như Lăng Phong, không ôm nhiều hy vọng vào ngày mai có thể an toàn thoát ra ngoài hay không. Nhìn sắc mặt nàng có chút tiều tụy, Lăng Phong thầm nghĩ phải làm cho nàng tăng thêm một chút dũng khí, nếu không một khi nàng mất đi lòng tin thì đối với hành động ngày mai sợ sẽ sinh ra ảnh hưởng không tốt.
Vì thế Lăng Phong liền an ủi động viên nàng, nói :" Y Y, hôm nay chúng ta có thể từ ma chưởng của Từ Tông Hán mà thoát mạng, có thể thấy chúng ta số khí chưa tận, ta tin ngày mai chúng ta có thể an toàn trở về, ngươi nhất định phải tin tưởng nơi ta"
Nghe Lăng Phong nói như thế, Thượng Quan Y Y trong lòng lại một lần nữa dâng lên sự hy vọng cùng lòng tin. Trong miệng nghẹn ngào nói: " Đúng, chúng ta nhất định có thể đi ra ngoài"
Vừa nói xong, nàng liền nhào vào lòng Lăng Phong, ôm chặt hắn, nức nở nói: " Tướng công, lần này cũng là do ta liên lụy ngươi.."
Lăng Phong trìu mến ôm lấy nàng, nhẹ nhàng vuốt làn tóc mây của nàng, khẩn trương ban đầu cũng từ từ bình tức xuống, thay vào đó là một mảnh nhu tình mật ý. Lăng Phong ấm ám nói:" Y Y, lời này là ta nói mới phải. Nếu không phải vì chế thuốc giải, làm sao ngươi lại cùng ta tới nay này?"
Thượng Quan Y Y nói :" Tướng công, ngươi cũng biết đó là ta vì ngươi mà nguyện ý a, chỉ cần có thể cùng ngươi ở chung một chỗ, những thứ khác hết thảy ta đều không để ý"
" Y Y, chỉ cần có ngươi làm bạn, cho dù là chân trời góc bể, cho dù là sơn cùng thủy tận, ta cũng đã hạnh phúc rồi! Y Y, ta yêu ngươi, kiếp sau cũng thế". Lăng Phong ôm Thượng Quan Y Y, nói
"Tướng công…." .Lời nói này lập tức khơi dậy lửa tình của Thượng Quan Y Y. Nàng là một người luôn thanh tao, lúc nào cũng thủ lễ, đoan trang hiền thục, lúc này không kiềm được mà bộc lộ tình ý. Làn môi đẹp không ngần ngại mà dâng hiến cho Lăng Phong. Lăng Phong cũng cúi người, ôm chặt lấy Thượng Quan Y Y, cùng nàng hôn thật nóng bỏng
Giờ phút này Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y ôm chặt lấy nhau, bởi vậy có thể cảm giác được tiếng tim đập cũng như hơi thở của đối phương
Lăng Phong nhẹ nhàng ôm lấy eo nhỏ của Thượng Quan Y Y, ôn nhu nói: " Y Y, hảo nương tử của ta, tướng công muốn ngươi!"
Thượng Quan Y Y eo nhỏ bị Lăng Phong ôm, chợt có cảm giác như bị một dòng điện truyền qua, trong lòng như có con nai nhỏ nhảy loạn không ngừng. Chính nàng cũng không biết là sợ hay vui, nhưng do là lần đầu thân mật nên khó tránh khỏi ngượng ngùng. Nàng vòng tay nhéo một cái, mặt ửng đỏ, liếc Lăng Phong một cái, ngượng ngùng nói: " A, không được a"
"Tại sao?"
Lăng Phong vừa nói, liền ôm chặt lấy nàng.
Thượng Quan Y Y bị Lăng Phong ôm lấy, mặt ửng đỏ, ngượng ngùng nói: " Ngươi thật không đứng đắn chút nào, nơi này bẩn như vậy, sao có thể được"
Lăng Phong trơ mặt ra nói: " Cái này thì rất đơn giản, nàng cứ ngồi lên trên người ta, như vậy đảm bảo nàng sẽ không dính đất "
Vừa nói, liền đem nàng ôm vào trong ngực, nhất thời nghe thấy thoang thoảng một mùi thơm nhè nhẹ
" Ân, không nên, không nên a". Thượng Quan Y Y ứng phó không kịp, liền giãy giụa.
Lăng Phong thật sự không nhịn được, nâng cằm nàng lên mạnh liệt hôn tới, một tay vươn vào trong yếm của Thương Quan Y Y, vuốt ve song phong nóng bỏng. Thượng Quan Y Y bỗng trở nên ngây dại, y phục bị Lăng Phong cởi xuống, lại bị hắn dùng hai tay ở trên người nàng cuồng bạo nắn bóp, lúc thì sờ, lúc thì nắn, lại ngậm lấy liếm láp, làm cho nàng trong lòng như gợn từng đợt sóng
" A, không nên". Thượng Quan Y Y chợt tỉnh lại, vội vàng đẩy Lăng Phong ra
Lăng Phong sao có thể để nàng lâm trận bỏ chạy như thế, liền tách hai chân của nàng ra, trường thương đã hướng âm động mà đưa qua
" Tướng công, nơi này hoang sơ như dã ngoại, rất đáng sợ"
Thượng Quan Y Y cảm giác không khỏi xấu hổ
" Nơi này trừ trên trời dưới đất cũng chỉ có chúng ta. Vì cái gì mà có thể đáng sợ?"
Lăng Phong vừa nói, một cặp mắt như lang sói tham lam nhìn vào âm đ*o đẹp động lòng người trước mắt. Thượng Quan Y Y nơi ấy cây cỏ nhẵn nhụi làm cho người ta càng yêu thích. Ánh trăng rọi xuống càng làm tăng thêm vẻ bóng loáng mượt mà,, cặp ngọc thố thon dài, khít lại, tạo thành những đường cong nhu hòa cân xứng. Đồn bộ vô cùng đàn hồi, khép chặt lại tạo thành một khe rãnh sâu hoắm. Thật là đẹp không sao tả xiết.
Thượng Quan Y Y trước ngực là song phong trắng nõn nở nang, bởi vì eo nàng đặc biệt nhỏ nên khiến cho bộ ngực càng có vẻ to lớn hơn, cơ hồ đạt đến siêu việt trình độ, tuyệt đối không thể dùng một tay cầm gọn được, ở giữa là một khe núi sâu, tuyệt phẩm như vậy thật đáng để ngạo nhân.
Lăng Phong nhào tới khiến Thượng Quan Y Y kinh hãi thét lên một tiếng, run giọng nói: " Nhẹ nhàng một chút a, không lẽ mỗi lần ngươi đều mạnh bạo như vậy"
" Y Y, ngươi yên tâm, tướng công ta chính là thương hoa tiếc ngọc, ta sẽ rất nhẹ nhàng, ân"
Vừa nói xong, Lăng Phong mãnh liệt hôn nàng, khiến cho nàng thở cũng cảm thấy khó khăn. Chỉ thấy mặt nàng càng ngày càng đỏ hơn, song phong phập phồng không dứt, điều đó càng làm cho Lăng Phong dục tính nổi dậy.
" A" Thượng Quan Y Y cảm thấy cả người nóng bừng, trong thâm tâm có cảm giác hạnh phúc dân trào, toàn thân run rẩy, định kêu lên
Lăng Phong liền dùng miệng lấp kín miệng của Thượng Quan Y Y, đội tay cũng không ngừng di động.
Lăng Phong như hổ đói thấy dê, còn Thượng Quan Y Y hai tay ôm chặt lấy lưng của hắn, cặp ngọc thố quấn lấy hông của hắn, song phong theo tay hắn mà biến đổi muôn hình vạn trạng, dùng nức mà nghênh tiếp Lăng Phong. Đôi má ửng hồng, làn môi anh nào khép hờ, hơi thở như lan, như một cây tường vi, tươi đẹp mà động lòng người.
" Di a ". Thượng Quan Y Y thở thấp, rên rĩ những âm thanh khó hiểu, giống như từ một cô nương thanh khiết biến thành một dâm oa đãng phụ. Thượng Quan Y Y hai chân quắp lại kẹp chặt lấy Lăng Phong, mái tóc tung bay giữa không trung một cách điên cuồng, phối hợp với Lăng Phong như muốn hắn đâm vào sâu hơn, lấp đầy đến một giọt nước cũng không lọt qua được
Không biết là qua bao lâu, Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y từ lửa tình dục vòng tỉnh lại, trong lòng thay vào đó là một mảnh an tĩnh, ôm nhau nằm . Qua một đợt mệt nhọc, sự mệt mỏi liền từ từ dâng lên, chỉ chốc lát Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y đã ngủ thật say.
Ngày hôm sau, Lăng Phong đã sớm tỉnh dậy, ánh nắng đã rọi khắp động. Thượng Quan Y Y hãy còn nằm ngủ say trong ngực hắn. Lăng Phong liền nhớ tới việc quan trọng hôm nay là phải dò xét xem có thể tìm được đường ra hay không. Cho nên Lăng Phong nhẹ nhành trở mình, muốn đem Thượng Quan Y Y đặt xuống, không nghĩ tới hắn vừa động, Thượng Quan Y Y liền thức tỉnh, nàng một bên dụi dụi mắt, một bên nũng nịu nói :" Ân, ta còn chưa ngủ đủ a!". Nói xong liền đứng lên, vươn vai, cùng Lăng Phong đi đến cửa động xem xét
Lăng Phong cùng Thượng Quan Y Y theo sơn đằng nhìn lên trên , vừa lúc có một cục nham thạch chắn tầm mắt, làm cho hắn cùng Y Y không thể thấy rõ tình huống phía trên, xem ra chỉ có thể tự mình bò lên xem thử. Lăng Phong vận kình kéo thử mấy sợi sơn đằng, xem ra cũng rất vững chắc, với sức nặng của hắn cùng Y Y thì không có vấn đề. Lăng Phong nhìn Thượng Quan Y Y nói:" Y Y, ngươi ở đây chờ 1 chút, ta trước tiên bò lên xem thử"
Thượng Quan Y Y liền gật đầu, dặn dò Lăng Phong phải cẩn thận, đột nhiên bụng lại có cảm giác đói. Thì ra bọn hắn từ buổi trưa hôm qua không ăn một chút gì, chỉ uống qua loa một chút nước. Lúc trước bởi vì khẩn trương do bị vây khốn, tâm trạng chính là mệt nhọc cùng phấn khởi, hiện tại qua một đêm, tâm tình có chút buông lỏng, trong bụng liền náo loạn lên.
Thượng Quan Y Y bật cười, nàng liền lấy ra một ít nước cùng với một cái túi nhỏ đưa cho Lăng Phong, Lăng Phong cầm túi nhìn vào, thấy bên trong là một ít lương khô. Thượng Quan Y Y thường theo Chu Thông vào núi, biết rõ sẽ có những việc như thế này, nên lúc nào trong người cũng có nước cùng lương thực, lần này liền có tác dụng.
Lăng Phong thấy lương khô cũng không phải là nhiều, không đủ cho một mình Lăng Phong dùng. Cũng khó trách, những thứ này là do Y Y duy bị cho nàng, sức ăn của nàng là rất ít, cho nên mang theo cũng không nhiều. Lăng Phong nghĩ thầm Y Y lúc này nhất định là cũng vừa đói vừa khát, liền lắc đầu đưa lại cho nàng :" Ta bây giờ còn chịu đựng được, những thứ này nàng cứ giữ lại mà dùng"
Thương Quan Y Y đời nào chịu như vậy, liền cùng Lăng Phong nhún nhường, người nào cũng không chịu nhận lấy. Cuối cùng Lăng Phong thấy Y Y kiên quyết ko nhận, liền nói:" Hay là như vậy đi, bây giờ đường ra còn chưa xác định được, chúng ta cứ giữ lại, nói không chừng sau này lại có ích"
Thượng Quan Y Y ngẫm thấy cũng có đạo lý, liền không nhín nhường nữa, đem lương khô cùng nước thu về, nhưng vẫn lấy ra một ít cho Lăng Phong ăn, lý đo là vì Lăng Phong leo núi sẽ hao phí thể lực. Lăng Phong không muốn làm nàng phật ý, hơn nữa cũng có một chút đói, nên cũng không cự tuyệt nữa
Ăn xong lương khô sau đó uống một chút nước, Lăng Phong liền sửa sang lại quần áo trên người. Thượng Quan Y Y đứng dưới vì hắn mà cầu phúc, Lăng Phong bám theo sơn đằng mà leo lên. Qua một nén hương, rốt cuộc cũng bò được lên cục nham thạch, điều làm người ta ngạc nhiên là phía trên cục nham thạch đó lại là một bầy khỉ chơi đùa tắm nắng trên đó. Thấy Lăng Phong đột nhiên xuất hiện, bầy khỉ cả kinh liền chạy tứ tán, thoáng cái đã nhảy lên khe đá gần đó, dáo dác nhìn Lăng Phong
Lăng Phong không có tâm tư để ý lũ khỉ, ngước đầu nhìn lên phía trước, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy đỉnh núi cách nơi đây khoảng trăm trượng. Mặc dù hơi xa một chút, so mới lúc trước là vách đá vạn trượng rõ ràng dễ dàng hơn nhiều. Hơn nữa vách núi này cũng rất thích hợp để leo lên, đối với Thượng Quan Y Y mà nói thì không phải là vấn đề. "Ông trời phù hộ, rốt cục cũng có thể thoát rồi". Lăng Phong trong lòng không khỏi vui mừng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK