Sau khi bắt Phùng Nguyệt về trụ sở, Lục Diệp không quan tâm đến nàng nữa, thậm chí còn không cho người canh giữ nàng. Vốn dĩ hắn còn nghĩ rằng, nếu dám nữ nhân này dám lén lút chạy trốn, hắn sẽ đánh gãy chân nàng, nhưng căn bản là nàng chẳng có ý định chạy trốn, hằng ngày nếu không phải ngồi thẫn thờ ở đây, thì là ngồi thẫn thờ ở đó với vẻ mặt buồn bã. Trong Thiên Cơ điện, Lục Diệp đang ngồi ngay ngắn trên một chiếc ghế lớn, không biết chiếc ghế này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.