Một nén nhang sau, Lục Diệp đã liên tục thua ba mươi ván. Thắng được mới có quỷ. Quá rõ ràng rồi còn gì, chén xúc xắc trên tay Lưu Tam Bảo kia chính là một kiện linh khí, nó ra đại hay ra tiểu chỉ dựa vào một ý niệm của gã thôi. Hắn nghiêng tai lắng nghe, động tĩnh huyên náo bên ngoài đã dần dần lắng xuống, trong lòng cảm thấy thời gian gần tới rồi, hắn lập tức đứng dậy nói: "Kỹ không bằng người, cam bái hạ phong." Dứt lời, đã xoay người bước ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.