Trong phòng, Lục Diệp đang ở trần, ngồi ngay ngắn trên giường. Hoa Từ ngồi đối diện với hắn, bàn tay nhỏ bé mềm mại như ngọc vuốt ve lồng ngực hắn: "Vết thương của ngươi lành nhanh hơn dự đoán của ta rất nhiều. Sao vậy? Ngươi muốn đi theo con đường thể tu ư?" Lục Diệp khó hiểu hỏi: "Tại sao ngươi lại hỏi thế?" "Khí huyết của ngươi dư thừa hơn tu sĩ cùng cấp độ rất nhiều, cho nên thương thế mới nhanh khỏi như thế. Mà chẳng lẽ tu sĩ rèn luyện khí huyết bản...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.