Lúc này, một đám bảo vệ vội vàng chạy đến hiện trường, mọi người nhìn thấy Lục Minh Hiên, không biết phải làm sao.
"Đưa Dương tiểu thư ra ngoài đi!" Lục Minh Hiên nói xong, xoay người đối mặt với cha xứ, không thèm để ý đến cô ta nữa.
Bảo vệ vừa định tới gần, Dương Tử Huyên rống to: "Không được tới gần tôi!" Nói xong, không biết từ lúc nào cầm trong tay một con dao, nhắm ngay cổ tay: "Anh không tin em sẽ chết trước mặt anh sao?"
"A..." Tất cả mọi người có mặt ở đây đều khiếp sợ.
Lục Minh Hiên cũng không thèm quay đầu lại, nói với cha xứ: "Tiếp tục!"
"Hả..." Cha xứ ngẩn người tại chỗ, không biết phải làm thế nào mới phải!
"Anh..." Dương Tử Huyên cắn răng, trong mắt nhanh chóng thoáng qua một tia kiên quyết, sau đó vung con dao...
Máu văng ra, mùi máu tươi lan tràn trong không khí.
"Ôi trời ơi..." Mọi người hoảng sợ la lên, che mắt lại, không dám nhìn cảnh máu phun lên.
Tôi cũng hoảng sợ, trời ạ, cô gái này thật sự là không muốn sống nữa rồi!
Sau đó cả hội trường hỗn loạn, xe cứu thương chạy tới, đưa Dương Tử Huyên vào bệnh viện...
***************
Hôn lễ làm ầm ĩ thành ra như vậy, đương nhiên là cũng không có tiếp tục nữa, tiệc cưới cũng bị hủy bỏ!
Tôi trở lại biệt thự Lục gia, tắm rửa sạch sẽ, tẩy đi lớp trang điểm xong, ngồi ở trên ghế sô pha xem ti vi, thầm nghĩ, ngày mai lại được lên bìa báo!
Lần này độ nổi tiếng của tôi lại được tăng lên!
Đi theo Lục Minh Hiên, quả nhiên có thể làm tăng độ nổi tiếng của tôi, kể từ ngày công khai mối quan hệ, độ phủ sóng của tôi càng ngày càng cao! Vốn là gả cho Lục Minh Hiên, đã là một chuyện rất oanh động rồi! Bây giờ còn có chuyện tiểu tam đi quấy rối rồi tự sát nữa, lần này không muốn nổi tiếng cũng khó!
Không chừng người ta còn tưởng tôi là tiểu tam nữa!
Chỉ có điều, trong thế giới của loại đàn ông như Lục Minh Hiên, căn bản là không tồn tại tiểu tam, à không, phải là, toàn bộ đều là tiểu tam, không có một người nào là vợ chính thức! Ở ngoài tôi chính là người vợ được gả vào nhà giàu có, nhưng căn bản chỉ là cái danh hiệu thôi, anh ta có phụ nữ bên ngoài rất nhiều, tôi có thể quản được sao?
"Rắc rắc!" Cửa mở ra!
Lục Minh Hiên kéo thân thể mệt mỏi đi tới, tôi ngửi thấy cả người anh ta toàn là mùi rượu.
Người đàn ông này, bây giờ là lúc nào rồi mà còn có tâm trạng đi uống rượu nữa?