"Thế nào?"
"Ừm, không có đắng như lúc nãy, còn có vị hơi ngọt."
"Đúng rồi." Anh ta nở nụ cười khích lệ tôi.
Tô Quân gọi người phục vụ đến để chọn món ăn, anh ta chọn cho tôi bít tết, còn có salad hoa quả....
Đột nhiên tôi cảm thấy Tô Quân là một người thật biết cách chăm sóc phụ nữ, hơn nữa rất thu hút, lại phong độ, không hề lăng nhăng như trên báo hay viết.
Không chừng trên báo viết như vậy cũng là do những nữ minh tinh kia muốn được lăng xê, cho nên cố ý tiếp cận anh ta.
"Đang suy nghĩ gì vậy?" Anh ta nâng cằm, nhu hòa nhìn tôi.
"Không có gì." Tôi phục hồi tinh thần, lại uống một ngụm rượu, không nhịn được hỏi: "Anh có bạn gái à?"
Đột nhiên anh ta nở nụ cười: "Em có hứng thú với anh sao?"
"Không có!" Tôi nghiêm túc nhìn anh ta: "Nghe Jay nói anh vừa mới chia tay với bạn gái sao?"
"Cô ấy nghe ai nói?"
"Không biết, cho nên mới hỏi anh!"
"Mấy cô gái có scandal với anh nhiều như vậy, làm sao anh biết được cô ta đang nói tới người nào!" Anh ta cười, uống một ngụm rượu: "Bạn là nữ thì rất nhiều, nhưng những người có thể làm anh thật sự rung động thì lại không có mấy người."
"Không có mấy người? Vậy là có đúng không?" Tôi không phải là người hay nhiều chuyện, nhưng lúc này cũng thật tò mò.
Bởi vì Jay thường nhắc đến Tô Quân ở trước mặt tôi, nói rằng gần đây anh ta đi với ai, ở chỗ nào, ăn cái gì, thấy anh ta lái xe đưa đón ai, cho rằng anh ta là một người đàn ông lăng nhăng, nhưng tôi lại phát hiện, mỗi lần đi cùng anh ta, di động của anh ta không hề reo, lúc quay phim cũng vậy, anh ta chỉ lặng lẽ ngồi một chỗ xem kịch bản, cũng không thấy anh ta cầm di động gửi tin nhắn bao giờ.
Thật không giống biểu hiện của một người lăng nhăng!
Tô Quân nghiêm túc ngồi suy nghĩ, ánh mắt chợt lóe lên: "Từng có một cô gái làm anh rung động, anh nguyện ý vì cô ấy từ bỏ tất cả, nhưng cô ấy lại vì mong ước của mình, bỏ rơi anh, kể từ đó về sau không có cô gái nào có thể làm anh rung động được nữa."
"Câu chuyện này thật giống trong phim thần tượng." Tôi nhíu mày.
"Có hơi bi kịch một chút." Tô Quân cười khổ.
"Nếu cô ấy quay lại tìm anh, anh có tiếp nhận cô ấy không?"
"Sẽ không!"
"Vì sao?"
"Anh sẽ không thể nào chịu nổi nếu bị vứt bỏ lần thứ hai, hơn nữa, anh đã không còn cảm giác đối với cô ấy." Nói tới đây, ánh mắt Tô Quân ẩn chứa một tia ảm đạm.