Đột nhiên đụng vào bức tường thịt, tôi ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt của Lục Minh Hiên phóng đại ngay trước mắt.
Tôi giật mình, tại sao anh ta lại xuất hiện ở đây? Bên cạnh anh ta còn có Lưu Tử Khiêm, anh ta khoanh tay dựa lên vách tường, khuôn mặt cười như không cười nhìn tôi.
"Anh...." Không đợi tôi nói xong, Lục Minh Hiên đã nói: "Sao em ở đây lâu vậy, có vài vị đạo diễn nổi tiếng anh muốn giới thiệu với em, đi theo anh." Nói xong, anh ta ôm thắt lưng tôi rồi rời đi.
Tôi không biết những lời nói vừa rồi Lục Minh Hiên có nghe được hay không, không biết anh ta có nghe những gì Đỗ Phi Phi nói hay không, cũng không biết ý cười như có như không của Lưu Tử Khiêm là có ý gì.
Những chuyện phát sinh hôm nay thật ngoài dự tính, trong khoảng thời gian ngắn tôi còn chưa phản ứng kịp.
Nhưng mặc kệ chuyện gì, hôm nay tôi cũng đã rõ ràng một việc.
Người lần trước muốn hủy gương mặt của tôi là do cô ta phái tới, cô gái này thật đáng sợ, thật không nên đắc tội cô ta!
**************
Một tháng sau
Lịch quay phim càng ngày càng dày đặc, bộ phim sắp phải công chiếu rồi, cả tổ kịch luôn trong trạng thái khẩn trương làm việc, thêm vài ngày nữa là quay xong bộ phim này rồi!
Tôi cầm một bộ trang phục khác, vội vàng tiến vào phòng thay quần áo, thay xong sẽ tiếp tục quay cảnh tiếp theo, bởi vì thời gian cấp bách, tôi nhanh chóng mặc vào nên cũng không nhìn kỹ bộ trang phục.
Mặc quần áo xong, tôi cảm thấy bất thường, vì sao trên lưng lại có cảm giác đau giống như có cái gì ghim vào.
Vị trí bị ghim chắc là ở giữa lưng, tôi đưa tay ra phía sau sờ sờ, vậy mà rút ra được một cây kim!
Tôi hoảng hốt, tại sao trong quần áo lại có cây kim? May là bị đâm không quá sâu, nếu bị đâm sâu vào da thì không phải rất phiền phức rồi hay sao?
Lúc này có người gõ cửa:
"Mạc tiểu thư, đạo diễn đang thúc giục cô, nhanh lên....."
"Đến ngay!" Tôi cũng không có thời gian để suy nghĩ nhiều, vội vàng sửa sang lại quần áo rồi bước ra ngoài.
Cảnh quay này là giữa nữ chính và nữ thứ vai phản diện.
Tôi và Đỗ Phi Phi sẽ có một trận tranh chấp, cãi nhau sau đó giận dữ rời đi.
Không cần đánh nhau nên tôi cũng hơi yên tâm! Mỗi lần đóng chung với cô ta, trong lòng tôi rất sợ, cô ta hay giở trò, làm tôi bị thiệt thòi không ít.
Cố gắng quay nhanh cho xong, tôi không muốn cùng cô ta xảy ra bất cứ chuyện gì, cái gì có thể nhịn được, tôi cố gắng nhường nhịn cô ta.