Mục lục
Đồng Giá Trao Đổi Bán Đứng Giao Dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Tiểu Ngải nhắc nhở hắn, hắn vẫn không có quá nhiều yêu cầu với đứa nhỏ, dù sao hắn có rất nhiều tiền...... cũng là người nuôi dưỡng đứa nhỏ.

Chỉ là đột nhiên, hắn phải lên chức làm ba.

Thình lình xảy ra loại cảm giác rất kỳ quái này, giống như có cái gì đó chưa quen.

"Lệ Tước Phong, tôi đã đem tất cả đồ dùng trong nhà và cả xe quyên góp hết rồi, ngay cả văn phòng cũng đã thay đổi, anh có trách tôi không?" Cố Tiểu Ngải hỏi.

Cô biết thay đổi nhiều như vậy sẽ tốn không ít tiền, nhất là đã xâm phạm đời tư của hắn.

Nhưng cô thật chịu không nổi bên cạnh hắn còn lưu lại chuyện lạm dục trước kia, nhất là giường...... còn xe thì không biết có bao nhiêu cô gái ngồi qua rồi.

Khi bọn họ bắt đầu thì nên đem trước kia xóa sạch sẽ đi.

"Cô tháo dỡ cả nhà cùng công ty xong hết cả rồi, bây giờ mới đến hỏi tôi sao?" Khóe môi Lệ Tước Phong ôm lấy nụ cười tà khí, chế nhạo nhìn cô, "Một ít tiền lẻ thôi mà."

Cô đang lo lắng hắn sẽ tức giận sao?

Hắn vì cô mà mất cả mấy trăm triệu rồi, chẳng lẽ lại tiếc một chút tiền này ư.

"Tôi không có nói về tiền, phụ nữ xài tiền của người yêu mình là lẽ đương nhiên rồi, tôi không xài cũng sẽ có người phụ nữ khác đến xài thôi." Cố Tiểu Ngải nói rất có trật tự, "Tôi chỉ là sợ xâm phạm đời tư của anh."

Bây giờ cô này nói về......

Cố Tiểu Ngải ghen tuông cũng không ít à.

"Thùng giấm chua." Lệ Tước Phong nâng tay phải lên kéo cô vào trong lòng, cúi đầu cưng chìu hôn nhẹ vào trái tim cô, trong mắt không che dấu được ý cười, "Cô là toàn bộ cuộc sống của tôi rồi, không có gì có thể quan trọng hơn cô cả, thích chơi như thế nào liền chơi như thế đó thôi."

Hắn nguyện ý nuông chiều cô.

Tiền thôi mà, hắn có rất nhiều, cô đã đồng ý chính thức tiến vào cuộc sống của hắn, đã rất khó rất khó rồi...... hắn không thể phản đối gì cả.

"......"

Cố Tiểu Ngải cong mắt lên, không thể không thừa nhận, Lệ Tước Phong nói lên lời tâm tình đều êm tai hơn so với bất cứ cái gì...... Mỗi một câu đều là đập vào lòng của cô.

Thật lâu, Lệ Tước Phong bắt đầu đuổi người, "Đi ngủ đi, thùng giấm chua."

"Anh mới là thùng giấm chua đó!" Hắn lại dám đặt cho cô biệt hiệu khó nghe như vậy...... dọa người chết được.

Cô để ý thấy quan hệ nam nữ thực rất bình thường, ai bảo lúc trước hắn lạm dụng như vậy chứ, cô không trước tam thân ngũ làm, chưa biết chừng ngày nào đó hắn lại đi cọ bắp đùi của một người nào đó dưới gầm bàn, người nào đó tỉnh ngủ từ trên giường của hắn......

Cô nên sớm dự phòng trước là điều cần thiết thôi.

Hai người huyên thuyên trò chuyện trên giường trong chốc lát, Cố Tiểu Ngải mới rời khỏi đi ngủ.

Giường bệnh của hắn cũng đủ lớn, hai người ngủ hoàn toàn không có vấn đề, chẳng qua Lệ Tước Phong là một người đàn ông thú tính nghiêm trọng, theo lời hắn nói thì cô nằm ở bên cạnh hắn, đêm nay hắn cũng không ngủ được......

Chỉ được nhìn mà không được ăn sẽ tra tấn người ta chết mất thôi......

*************************

Ở bệnh viện chừng mười ngày, Lệ Tước Phong sống chết cũng không chịu treo cánh tay nữa, khăng khăng đòi xuất viện.

"Về sau, chiếc xe thể thao kia là của anh." Về đến nhà, Cố Tiểu Ngải liền chỉa chỉa một chiếc xe thể thao màu xanh lam trước biệt thự nói với Lệ Tước Phong.

Xe thể thao với màu sắc phong cách, kiểu dáng có một không hai, là một chiếc xe thể thao cao cấp.

Lệ Tước Phong nhíu nhíu mi, nhìn chằm chằm chiếc xe thể thao lạnh lùng liếc mắt nhìn một cái.

"Thư ký Vương nói xe thể thao này là sản phẩm mới nhất của E.S, số lượng giới hạn trên toàn cầu, là ba anh tặng cho anh." Cố Tiểu Ngải nói lại nguyên văn của thư ký Vương.

E.S là công ty sản xuất lớn nhất trên toàn thế giới, thống kê một chút có thể thấy E.S lấn sân tất cả các ngành sản xuất.

Gia tộc Lệ gia này...... quả thực có tiền đến đáng sợ.

"Về sau tôi cũng chỉ sở hữu một chiếc xe này thôi sao?!" Lệ Tước Phong nhíu mi tức giận nói, hắn không quên lời cô phân phó thư ký Vương chiêu ngày hôm qua, liền chuẩn bị cho hắn một chiếc xe......

Đúng là hắn không có ý kiến về chiếc xe này...... chỉ là hắn đã có thói quen thay đổi nhiều loại xe khác nhau, người đàn ông đam mê xe hơi là chuyện bình thường thôi.

Cái cô này...... Sẽ không buộc hắn về sau chỉ chạy một chiếc xe chứ?!

"Xe này không tốt sao?" Cố Tiểu Ngải không hiểu biết về xe, mở cửa xe nói, "Thư ký Vương nói xe này tính năng đều là số một mà."

"Cố Tiểu Ngải." Lệ Tước Phong kìm nén hô lên tên của cô.

"Sao?"

"Cô chỉ mua cho tôi một chiếc xe thôi sao?" Lệ Tước Phong tận lực làm cho giọng điệu của mình có vẻ ôn hòa, không bá đạo......

"Bằng không anh muốn mấy chiếc?" Vẻ mặt Cố Tiểu Ngải khó hiểu nhìn hắn, hắn chỉ có một mình, một đôi tay, muốn mua nhiều xe làm cái gì? Lại nói, mỗi một chiếc xe cũng phải đi quen thuộc tính năng của nó, chạy quen một chiếc xe không phải ít nguy hiểm hơn sao.

......

Cô thật đúng là chuẩn bị cho hắn chỉ một chiếc xe mà thôi.

Cô nói hắn bá đạo không phân rõ phải trái, không tôn trọng người khác...... Hiện tại không tôn trọng người khác là cô nha đầu lừa đảo kia.

Hắn để cô tùy ý giở trò, đem toàn bộ nhà hắn hủy đi hắn cũng không nhíu mày một cái.

Nhưng vì sao cô lại muốn giảm bớt số lượng xe hắn dùng chứ?!

"Tôi thường xuyên đổi xe mới." Lệ Tước Phong giả bộ không được ôn hòa, uất giận nói, "Chỉ có một chiếc xe tôi sẽ chán ngấy mất!"

"Tôi biết, đàn ông yêu thích xe hơn là vợ, vậy anh muốn mua cho anh mấy chiếc chứ?!" Cố Tiểu Ngải đứng ở trước cửa xe xả ra một chút tươi cười nói.

"...... Cô lại nói sang chuyện khác." Lệ Tước Phong nghe ra manh mối trong lời nói của cô.

Này sao gọi là tiểu thùng giấm chua chứ, phải gọi là đại thùng giấm chua mới đúng......

Từ nay về sau sẽ được lĩnh hội rồi.

"Không hề." Cố Tiểu Ngải cười gượng vỗ vỗ cửa xe, "Nếu anh muốn đổi mấy chiếc xe tôi cũng không thể có ý kiến. Lúc trước, có người nói cái gì mà sẽ nghe lời của tôi gì đó, lời tôi thế này mà còn chưa nghe một chút nữa là......"

......

Sắc mặt Lệ Tước Phong lập tức chìm xuống, hận không thể đánh một quyền vào mặt của mình.

Đánh hắn đi.

Vì sao hắn muốn cô ở lại mà ngay cả loại ăn nói khép nép này cũng nói ra được chứ!

Hắn không thể ngờ là có thể nói cái gì cũng nghe lời cô...... Bây giờ, lời của hắn nói lại bị cô khống chế rồi! Hắn không thể uất ức chết sao?!

Hắn nên sớm nổ súng một chút, nói ăn nói khép nép làm cái gì?!

Bây giờ thì gieo gió gặt bão rồi, cái cô này muốn leo cả lên đầu của hắn rồi!

Không được, nhất định phải làm cho cô nhận rõ sự thật, hắn mới là kẻ giữ quyền cao nhất, hắn là một người đàn ông theo chủ nghĩa nam tử, tuyệt đối không để cho một người phụ nữ dắt mũi dẫn đi.

"Cố Tiểu Ngải......"

Lệ Tước Phong vừa muốn nói chuyện, chỉ thấy Cố Tiểu Ngải xoay người tiến vào trong xe lấy ra một cái bùa bình an treo lủng lẳng quơ quơ trước mặt hắn, "Đây là tôi với bảo mẫu đi vào trong miếu xin, sư thầy đã làm phép rồi, có thể phù hộ cho anh bình an khi lái xe."

Ánh mắt Cố Tiểu Ngải vô cùng chân thành, mang trên mặt tươi cười thanh khiết, ngón tay thon dài luồn sợi dây treo miếng bùa lên......

Ánh sáng mặt trời chiếu lên khuôn mặt trắng nõn của cô, ánh lên màu vàng ấm áp, làm cho cô tươi cười thoạt nhìn thật ấm áp...... ánh mắt Lệ Tước Phong bị cô thu hút.

Tự mình đến miếu xin cho hắn sao?!

Lời Lệ Tước Phong muốn nói nhất thời nghẹn lại, từ trong lỗ mũi hừ một tiếng, có chút không được tự nhiên nói, "Xin cho tôi cô còn cầm trong tay làm cái gì, bỏ lại đi."

"Lệ Tước Phong, anh có thể biết lễ độ một chút hay không, tôi mua đồ cho anh thì ít nhất anh phải nói cám ơn chứ." Nhìn bộ dáng của hắn, Cố Tiểu Ngải không khỏi có chút tức giận, tiến vào trong xe giật lại miếng bùa treo lại trên xe.

"Phụ nữ của tôi mua đồ cho tôi, vì sao tôi phải nói cám ơn chứ?" Lệ Tước Phong dõng dạc nói, đi qua trước mặt cô ngồi vào trong xe, liền thấy trên xe có một ít đồ trang trí nữa.

CD hắn thổi Saxo, đệm ngồi mềm mại, còn có ảnh chụp chung của hai người, ảnh chụp hắn bắt buộc cô hôn hắn......

Cố Tiểu Ngải luôn luôn chống đối ảnh chụp này, bây giờ lại chủ động đặt trong xe hắn.

Ngực Lệ Tước Phong bị rung động mạnh một chút.

Trong mối tình cảm này, luôn luôn liều mạng trả giá là hắn, cô đối với hắn ngoại trừ lạnh nhạt chính là trốn tránh, chưa từng có chủ động vì hắn làm cái gì.

Hắn cũng đã quen rồi.

Dù sao thì hắn yêu cô trước, đã định được trước kết cục này rồi...... Cô không đáp lại thì hắn cũng chỉ có thể yêu cô.

Chợt thấy các vật dụng trang trí trong xe này, từng cái từng cái, đã tràn ngập hương vị ngọt ngào của hai người...... Hắn vẫn là lần đầu tiên cảm nhận được âu yếm của phụ nữ vì hắn tốn tâm tư làm việc.

Loại cảm giác này...... rất không quen.

"Đúng rồi, anh muốn nói với tôi cái gì?" Cố Tiểu Ngải cầm CD bỏ vào ấn play, tiếng nhạc Saxo du dương lập tức truyền tới.

Bên trong xe, âm hưởng rất tuyệt, chất lượng âm thanh vô cùng tốt.

Lệ Tước Phong chỉ nhìn chằm chằm chụp ảnh chung trong tay, một cảm giác khó hiểu không nói nên lời xuất hiện trong đầu, thực ấm áp.

Chợt nghe giọng nói của Cố Tiểu Ngải, Lệ Tước Phong lập tức cố làm ra vẻ ho một tiếng, xóa sạch sự cảm động trên mặt.

Đem ảnh chụp chung để lại, Lệ Tước Phong cầm lấy gối ôm màu xanh lam quơ quơ, ra vẻ tức giận hừ lạnh một tiếng, "Màu sắc gối ôm này thật xấu!"

Cái gì mà địa vị chủ đạo, cái gì mà chủ nghĩa nam tử..... Gặp quỷ rồi! Chỉ cần cô vui vẻ, hắn cũng không muốn ương ngạnh nữa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK