Sau khi yên lặng nhìn Địa Long sáu chân nghênh ngang đi tới phía xa, Doanh Thừa Phong quay đầu nhìn vào trong cái hang lớn sâu không lường được này. Trong nháy mắt, vô số ý niệm hiện lên trong đầu hắn.
Nếu như không biết tên sinh vật ở trong hang động kia thì nhất định Doanh Thừa Phong sẽ không dám làm chuyện gì quái quỉ. Hắn chỉ có cách duy nhất là quay đầu, bỏ chạy rất xa mà thôi.
Nhưng không ngờ Địa Long sáu chân lại không hề trốn ở trong hang động mà là ung dung đi ra.
- Thịch, thịch, thịch
Doanh Thừa Phong có thể nghe được rõ ràng tiếng tim đập kịch liệt truyền ra từ bên trong bộ ngực của mình.
Đây là một loại cảm xúc mãnh liệt. Lúc này, hắn cực kỳ muốn săn bắt được Địa Long sáu chân.
Trong cơ thể của cự thú khủng bố này có một tia huyết mạch của thần long trong truyền thuyết, tuyệt đối được gọi một thân là kho báu. Nếu không phải vậy thì hai người Đường Kình và Tào Đông Hổ cũng sẽ không dám mạo hiểm xâm nhập vào trong hang động, để rồi cuối cùng phải bỏ mạng tại đó.
Cho nên, sau khi nhìn thấy đầu mãnh thú một mình đi ra, ngay cả khi biết rõ đó là cạm bẫy, Doanh Thừa Phong cũng không nhịn được, trong lòng trào lên rung động.
Nếu có thể săn giết được nó, như vậy riêng một thân máu thịt này cũng đủ để khiến cho hắn thấy chuyến đi này không uổng công.
Sau khi Doanh Thừa Phong trọng sinh, tính cách cũng trở nên quyết đoán hơn.
Lúc này, nếu như đã hạ quyết tâm thì dĩ nhiên hắn sẽ không hối hận. Huống hồ hắn đã hiểu ra rằng, chỉ cần mình không tiến vào bên trong hang động đáng sợ này thì trên cơ bản cũng sẽ không gặp phải nguy hiểm gì quá lớn.
Thò tay móc túi không gian ra, Doanh Thừa Phong do dự một lát rồi lấy ra tất cả những trang bị có thể phát huy tác dụng.
Một trận chiến này, kẻ mà hắn phải đối mặt chính là linh thú Địa Long sáu chân hùng mạnh. Hơn nữa, trong tay hắn không có linh khí siêu cấp đặc thù nào có thể sánh ngang với kiếm phách hung hãn vô song kia.
Nếu như lúc này hắn còn muốn giữ lại vật gì thì thật sự là bị mất trí đấy.
Thân hình nhẹ nhàng lay động, Doanh Thừa Phong cũng không đuổi theo đầu Địa Long sáu chân này mà là xa xa lượn một vòng luẩn quẩn, thi triển thân pháp quỷ dị tới cực hạn để khiến cho vòng tròn từ từ mở rộng ra.
Đồ trang sức trên đầu hắn phong ra một nguồn lực lượng tinh thần cường đại. Sau khi thoát khỏi hạn chế bên trong hang động, uy năng của nó đã hoàn toàn khôi phục.
Một canh giờ sau, rốt cuộc Doanh Thừa Phong cũng ngừng lại.
Hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi. Bởi vì hắn đã xác định được, ở xung quanh khu vực này, ngoài hắn và Địa Long sáu chân ra, không còn có sinh mạng hùng mạnh thứ ba.
Nếu đã quyết định chiến đấu sống còn cùng Địa Long sáu chân, như vậy nhất định phải ở trong một hoàn cảnh an toàn.
Hắn không muốn sau khi vất vả chém giết được Địa Long sáu chân lại đột nhiên có người nhảy ra vung đao cướp người yêu, khiến bao công sức của hắn đổ hết ra sông ra biển.
Nếu chuyện đó xảy ra, e rằng hắn sẽ bị tức chết đấy.
Sau khi xác định an toàn xong, Doanh Thừa Phong mới có thể yên tâm dồn hết tâm tư lên người mãnh thú thật lớn này.
Lúc này, Địa Long sáu chân đã đi tới một nơi cách hang động gần năm trăm trượng. Lúc trước, Doanh Thừa Phong vừa dò xét khu vực này vừa nghĩ về đầu mãnh thú, cho nên hắn đã phát hiện ra một chuyện khá thú vị.
Hình như phạm vi hoạt động của đầu linh thú này là khu vực năm trăm trượng xung quanh hang động. Một khi nó vượt ra khỏi phạm vi này, nó sẽ lập tức quay đầu lại. Dường như ở bên ngoài không có đồ đạc gì có thể hấp dẫn được nó.
Mà càng như vậy, Doanh Thừa Phong càng nghi ngờ về sự xuất hiện của đầu Địa Long sáu chân này, tuyệt đối không đơn giản.
Sau khi hít sâu một hơi, trong lòng hắn dần dần bình tĩnh lại.
Hai chân hơi dùng sức, ẩn núp tới phía sau Địa Long sáu chân. Đột nhiên, hai tròng mắt của Doanh Thừa Phong sáng ngời, Bá Vương thương trong tay lướt trên một đạo hỏa ảnh, giống như tia chớp tấn công lên trên người Địa Long sáu chân.
Bá Vương thương nặng như núi, uy như hổ, mũi thương sắc bén khó có thể bị bẻ gẫy.
Nếu một thương này đâm vào loài người thì cho dù là bậc cường nhân như Phong Huống, e rằng cũng sẽ phải chịu thiệt thòi lớn.
Nhưng sau một tiếng "Cạnh" phát ra, rốt cuộc Doanh Thừa Phong cũng không thể đâm nổi nữa.
Mũi thương rất sắc nhọn đâm vào giữa lưng Địa Long sáu chân. Nhưng mặc dù Doanh Thừa Phong đã dùng hết tất cả lực lượng, da thịt của nó vẫn không bị đâm thủng chút nào.
- Hô
Một đạo hắc ảnh lộn ngược lên, nhoáng một cái, thân hình của Doanh Thừa Phong đã nhanh chóng đánh tới.
Thân pháp quỷ ảnh và thân pháp Tào Đông Hổ thi triển lúc trước có bản chất khác nhau. Thân pháp của Tào Đông Hổ là lắc lư không ngừng, nhìn như tiến lên phía trước nhưng thực chất là ở yên phía sau, tràn đầy tính lừa gạt, quỷ dị.
Tuy thân pháp của Doanh Thừa Phong cũng hơi mơ hồ, nhưng nó thuần túy là dựa vào động tác nhanh chóng tới cực điểm mà đạt thành đấy.
Tuy bản chất của hai loại thân pháp này khác nhau nhưng hiệu quả cũng không kém nhau bao nhiêu.
Cảm nhận được tiếng xé gió mãnh liệt, thân hình của Doanh Thừa Phong nhoáng lên một cái đã nhảy lên cao. Dường như hắn muốn thông qua lỗ thủng trong suốt do Bá Vương Thương tạo thành để lay động Địa Long sáu chân một chút. Khó khăn lắm Doanh Thừa Phong mới tránh thoát được cái đuôi lớn đang càn quét.
Trong lòng Doanh Thừa Phong thầm than. Quả nhiên Địa Long sáu chân không phải sinh vật bình thường.
Lúc nó chiến đấu cùng với Tào Đông Hổ, rõ ràng phần lưng đã bị thương cực kỳ nghiêm trọng. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy nó đã khỏi hoàn toàn.
Một thương của Doanh Thừa Phong đâm vào đúng vết thương lúc trước của nó, nhưng vẫn không thể khiến cho nó bị thương tổn gì.
Dường như là bị Doanh Thừa Phong chọc giận, Địa Long sáu chân xoay mình, mở rộng cái miệng lớn dính máu, một quả cầu lửa đỏ rực được phun ra với tốc độ cực nhanh.
Doanh Thừa Phong vẫn đứng yên, cổ tay phất lên. Lập tức, Bá Vương thương như sống lại, liền đâm vào đúng trung tâm quả cầu lửa.
- Uỳnh
Uy lực của quả cầu lửa này không hề tầm thường, ngay cả Tào Đông Hổ cũng không dám đụng vào. Vậy mà lúc này, nó lại vỡ ra tung tóe. Nguồn lực lượng hỏa hệ mạnh mẽ kia bay khắp bốn phía, nhưng lúc tới gần Địa Long sáu chân và Doanh Thừa Phong thì chúng đều chợt mất đi, căn bản là không thể gây cản trở cho bọn hắn.
Trong đôi mắt to của Địa Long sáu chân hiện lên một tia sắc thái kỳ lạ. Nó xoay người muốn rời đi.
Doanh Thừa Phong vừa thấy nó rời đi đã biết ngay nó muốn đi vào trong hang động.
Giờ khắc này, hắn đã có thể khẳng định, con Địa Long sáu chân này thực chất chính là một cái mồi. Nhưng vấn đề là mấy ai thật sự có thể chống đỡ được loại hấp dẫn này.
Đối với người luyện võ và Linh Sư mà nói, Địa Long sáu chân vô cùng quan trọng và quý báu. Vì thứ này, cho dù phải dùng tính mạng để đặt cược thì vẫn sẽ có rất nhiều người nguyện ý thử một chút đấy.
Nhưng Doanh Thừa Phong cũng đã tận mắt thấy qua vết xe đổ một lần, cho nên hắn cũng không đuổi theo mà lập tức ngừng lại, lẳng lặng nhìn.
Quả nhiên, sau khi Địa Long sáu chân bỏ đi được hơn mười trượng thì cũng ngừng lại.
Nó quay người lại, tròng mắt lạnh như băng kia hiện lên vẻ khó hiểu.
Những người trước đây nó gặp đều là vừa nhìn thấy đã gào thét vang trời, dường như nếu không thể chém giết nó tại chỗ, không rút gân lột da thì quyết không bỏ qua. Chỉ cần nó xoay người bỏ chạy, trốn vào trong hang động, như vậy nhất định đối phương cũng sẽ theo sát phía sau, cùng tiến vào trong đó.
Nhưng lúc này đây, hình như cách này đã không còn hiệu quả nữa.
Con người trước mắt nó lúc này khá cẩn thận, vẫn đang ở rất xa đằng kia, không có ý tiến lên đuổi giết. So với những tên nó đã từng tiếp xúc thì tên này hoàn toàn khác biệt.
Huyết mạch thần long chảy xuôi trong cơ thể Địa Long sáu chân, cho nên nó vô cùng thông minh. Nhưng dù sao thì nó cũng không phải thần long chân chính, cho nên vẫn không thể giải thích được tâm tư và tình cảm phức tạp của loài người.
Nó nhe răng trợn mắt nửa ngày mà Doanh Thừa Phong vẫn không chịu đuổi theo. Rốt cuộc, Địa Long sáu chân cũng xoay người, chủ động lao thẳng tới hắn.
Đôi mắt của Doanh Thừa Phong chợt lóe lên, những điều hắn nghi ngờ đã được sáng tỏ.
Đầu Địa Long sáu chân này là một cái bẫy cực lớn. Nếu người ta không kìm lòng nổi sẽ bị sập bẫy đấy.
Tuy nhiên, nếu đã biết rõ được điều này, Doanh Thừa Phong cũng không do dự nữa. Cổ tay hắn khẽ quấn một cái, tay phải cầm thương, tay trái rút ra Hàn Băng trường kiếm từ sau lưng.
Mặc dù hai tay đều cầm binh khí nhưng động tác của Doanh Thừa Phong lại không loạn chút nào.
Cổ tay hắn run lên, Hàn Băng trường kiếm phóng ra hơi nước nồng đậm. Trong nháy mắt, luồng hơi nước này đã khuếch tán ra ngoài, bao phủ hắn và Địa Long sáu chân.
Địa Long sáu chân vội ngừng động tác. Nó trợn mắt, nghi ngờ nhìn bốn phía.
Tuy nó đã gặp không ít loại cao thủ nhưng cũng không phải mỗi cao thủ đều có được loại linh binh như vậy trong tay. Cho nên đây là lần đầu tiên nó rơi vào hoàn cảnh này.
Dựa vào dòng huyết mạch dũng mạnh trong thân mình, nó mơ hồ cảm nhận được sự nguy hiểm ẩn chứa trong đó. Tuy nhiên, nguy hiểm đến từ hơi nước cũng chưa đủ để khiến cho nó cảm thấy sợ hãi.
Nó mở cái miệng lớn dính máu ra, lại phun tới một đám lửa.
Dựa theo trí nhớ của nó thì đám lửa này sẽ bay thẳng tới chỗ đứng của Doanh Thừa Phong.
Nhưng hai chân Doanh Thừa Phong khẽ nhúc nhích, đã sớm rời khỏi chỗ đó. Mặc cho đám lửa kia bay sát bên người, hắn vẫn bất động.
Cổ tay hắn lại run lên, Hàn Băng trường kiếm trong tay hóa thành một đạo hào quang, trong nháy mắt đã đâm lên thân thể Địa Long sáu chân.
Tuy Hàn Băng trường kiếm cũng ẩn chứa lực lượng sắc bén nhưng vẫn không thể đâm thủng được lớp da cứng rắn. Tuy nhiên, có lực sắc bén trợ giúp, lực lượng hàn băng cũng tăng lên một bậc.
Sau khi dung hợp trường kiếm mới, hàn ý trong Hàn Băng trường kiếm đã mạnh mẽ tới cực điểm.
Dưới sự xâm nhập của nguồn lực lượng lạnh buốt kia, bên ngoài thân Địa Long sáu chân đã xuất hiện một màn sương màu trắng mà mắt thường có thể thấy được.
Thân thể linh thú này run lên nhè nhẹ, dường như là rất ít khi tiếp xúc với hàn ý lạnh bậc này. Nó há to miệng, tức giận gầm thét một tiếng.
Sau đó, sáu chân thô béo của nó bám chắc vào mặt đất, tiếp tục bò tới chỗ Doanh Thừa Phong lúc đầu.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng gầm rú cực lớn từ trên trời giáng xuống.
Doanh Thừa Phong lay động chân khí toàn thân đưa vào trong Bá Vương thương. Nguồn lực lượng hỏa hệ trong thương lập tức bị hắn thúc giục phát ra tới cực hạn.
Theo tiếng hét to của hắn, Bá Vương thương vẽ lên một vệt lửa ở trong lớp sương mù dày đặc, lại đâm lên sống lưng của Địa Long sáu chân.
Một lạnh một nóng, uy năng của hai linh binh cường đại được giải phóng hoàn toàn.