Hắn đổ ra một viên đan dược tròn căng màu vàng nhạt, trong mắt hiện lên vẻ do dự.
Nó không phải là trung phẩm Dưỡng Sinh đan mà chính là một viên thượng phẩm.
Doanh Lợi Đức từng căn dặn: “Trước khi chân khí tấn thăng lên tầng bốn, bất kể thế nào cũng không được dùng viên đan dược này.”
Doanh Thừa Phong tự nhiên hiểu được đạo lí bên trong.
Dược hiệu ẩn chứa bên trong thượng phẩm Dưỡng Sinh đan thật sự quá mạnh, đối với võ sĩ có chân khí dưới tầng bốn mà nói, quả thực là rất khó chịu đựng.
Chuyện này so ra cũng giống như cơ thể một người đang yếu ớt bỗng nhiên được tẩm bổ bằng một lượng dinh dưỡng cực lớn. Như vậy, do người này quá yếu, không chịu nổi nhiều chất bổ nên người phình ra, thất khiếu chảy máu mà chết.
Điều này, lúc Doanh Thừa Phong ở chân khí tầng một đã mạo muội dùng thử trung phẩm Dưỡng Sinh đan cũng đã khắc sâu ấn tượng vô cùng lớn.
Khi đó, nếu như linh hồn lẫn ý thức trong cơ thể này không phải đã có kinh nghiệm trải qua một lần tử vong mà chỉ là một thiếu niên mười lăm tuổi, vậy giờ phút này Doanh Thừa Phong đã trở thành một xác chết triệt để từ đầu đến chân.
Có điều, mặc dù hắn hết sức rõ ràng nguyên nhân bên trong, nhưng một lúc sau khi nhìn viên đan dược trong tay, hắn lại dùng một tư thế một đi không trở lại nuốt ực nó vào miệng.
Nếu để Doanh Lợi Đức nhìn thấy cảnh này, chỉ e rằng sẽ bị dọa cho sợ đến mức rú lên tại chỗ.
Chỉ là chân khí tầng ba, vậy mà cũng dám dùng thượng phẩm Dưỡng Sinh đan?! Đây quả thực là hành vi tự tìm đường chết!
Tuy nhiên, Doanh Thừa Phong làm vậy cũng do có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ.
Ở ba ngày trước, lúc hắn tu luyện chân khí đến cảnh giới tầng ba đỉnh phong. Trong thời gian đó, bất kể hắn tu luyện làm sao, chỉ cần chưa xông phá gông cùm bình cảnh trước mặt, tu vi chân khí cũng khó lòng tiến thêm một bước.
Cho nên, hắn dùng trung phẩm Dưỡng Sinh đan, muốn mượn dược lực trợ giúp để trùng kích vào chân khí tầng bốn.
Nhưng mà, điều khiến hắn thất vọng chính là, có lẽ bởi nguyên nhân thân thể này đã quen với dược hiệu của trung phẩm Dưỡng Sinh đan. Cho nên, mặc dù đã đối phó toàn lực nhưng thủy chung đan điền vẫn không phát sinh bất kì dị biến nào.
Dưới tình huống trùng kích không có kết quả, cuối cùng dược hiệu cũng theo kinh mạch toàn thân hắn tản mát hết ra ngoài, khi không lại lãng phí một viên trung phẩm Dưỡng Sinh đan.
Sau biến cố ấy, Doanh Thừa Phong thức thì hiểu được, trung phẩm Dưỡng Snh đan đối với hắn đã hầu như không còn hiệu quả gì. Cho dù có dùng thêm bao nhiêu đi nữa, cũng không cách nào giúp hắn tiến thêm bất kì bước nào.
Tư chất Doanh Thừa Phong đã không tốt. Dưới tình huống không có đan dược trợ gúp, dùng thời gian suốt năm năm vẫn ì ạch ở chân khí tầng một mà thôi.
Chỉ bằng thiên phú và tư chất ngần ấy, nếu không có đan dược trợ gúp, như vậy thì cả đời cũng đừng mong có thành tựu gì trên con đường tu luyện chân khí.
Mà hiện tại, Doanh Thừa Phong đã không cam lòng làm một người bình thường!
Trải qua ba ngày Trí Linh đã thôi diễn vô số lần, rốt cuộc Doanh Thừa Phong đã đưa ra quyết định.
Hắn muốn dùng thượng phẩm Dưỡng Sinh đan, bằng sự trợ giúp của dược hiệu mà trùng kích vào bình cảnh tầng ba. Nếu ngay cả lần này vẫn không thành công, có lẽ hắn sẽ đoạn tuyệt ý định tiếp tục tu luyện trong đầu.
Lúc này, sau khi thượng phẩm Dưỡng Sinh đan trôi vào bụng, tức thì đã hóa thành một luồng khí nóng. Nó lấy thế vạn mã bôn đằng mênh mông cuồn cuộn bốc lên bừng bừng.
Tốc độ dược hiệu phát huy đã đạt tới một trình độ không thể hình dung nổi. Có lẽ đám Doanh Hải Đào còn có thể chịu đựng được loại dược lực trùng kích kiểu này vào kinh mạch và đan điền, nhưng hiện thời Doanh Thừa Phong đã lộ ra sự thua kém không chỉ một bậc.
Đại lượng nhiệt lưu chảy xuôi qua kinh mạch của Doanh Thừa Phong. Những dòng khí nóng rực này mỗi thời khắc đều đánh thẳng vào kinh mạch hắn, giống như rót một lượng nước lớn vào một cái ống nhỏ hẹp, vượt qua sức chứa cực hạn của nó nên tùy thời đều có nguy cơ nổ tung thành từng mảnh.
Nhưng đôi mắt của Doanh Thừa Phong vẫn nhắm nghiền và vẫn nghiến chặt hàm răng. Mặc sắc mặt hắn trong cơ đau xé người đã trở nên dữ tợn đáng sợ, nhưng hô hấp của hắn trước sau vẫn duy trì ở một tần số ổn định, cũng chưa đạt tới cực hạn hắn không thể chịu đựng.
Nếu như chỉ là Võ sĩ chân khí tầng ba bình thường, sau khi dùng thượng phẩm Dưỡng Sinh đan thì e rằng rất khó luyện hóa thứ sức thuốc mạnh mẽ này. Cho dù có nghiến răng, có thể chịu đựng đau đớn như thế này nhưng kinh mạch trong cơ thể lại vẫn chưa chắc được giữ vững không hao tổn gì dưới sự trùng kích mãnh liệt của dược hiệu.
Nhưng mà Doanh Thừa Phong không như vậy. Từ trước đến nay, ít nhất hắn đã dùng hơn một trăm viên trung phẩm Dưỡng Sinh đan.
Cơ thể hắn đã tương đối thích ứng với loại nhiệt lưu sinh ra từ dược hiệu này, hơn nữa còn có năng lực miễn dịch. Càng trọng yếu hơn là, ở mỗi lần luyện hóa dược lực, ngoài số đã hấp thu thì ít nhiều gì cũng sót lại một số dược hiệu tản vào khắp nơi trong kinh mạch và thân thể của hắn.
Những dược hiệu ấy đã cải tạo lại thân thể của hắn với một biên độ rất nhỏ, khiến cơ thể hắn dần dần trở nên rắn rỏi và mạnh mẽ.
Đặc biệt là kinh mạch phải không ngừng chịu đựng chân khí trùng kích vào. Dưới tình huống bị nhiệt lưu đánh mạnh vào không gián đoạn, chúng trở nên mười phần dẻo dai còn cường đại hơn xa những Võ sĩ chân khí tầng ba đỉnh phong bình thường gấp cả trăm lần.
Cho nên, mặc dù nhiệt lưu chảy trong cơ thể đã đạt đến một mức độ cực kì kinh người, nhưng Doanh Thừa Phong có thể chịu đựng mà vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.
Một lượng khí nóng thật lớn thông qua kinh mạch chảy vào đan điền, hơn nữa còn có một ít thẩm thấu vào bên trong.
Mỗi tầng chân khí tăng lên cũng diễn ra biến hóa cực lớn.
Cơ thể con người chỉ có thể tích ngần ấy, cho dù thần tiên có tới cũng không cách nào làm cho sức chứa của đan điền mở rộng ra gấp đôi ngay được.
Khi chân khí trong đan điền đạt tới một mức độ nhất định thì chẳng khác nào lên đến đỉnh một cảnh giới. Muốn tăng thêm một lần nữa thì chắc chắn phải làm cho đan điền trở nên mạnh mẽ rắn chắc hơn. Bởi chỉ có lớn mạnh thêm thì đan điền mới đủ khả năng chứa thêm càng nhiều chân khí.
Chất lượng chân khí tầng bốn dĩ nhiên cường đại hơn tầng ba rất nhiều. Nếu đan điền không có dung lượng mạnh mẽ tương ứng, như vậy chân khí vĩnh viễn không có đường nào tăng lên.
Tư chất Doanh Thừa Phong vốn không tốt. Mặc dù có thể tu luyện thành chân khí, nhưng dưới tình huống bình thường thì chân khí cả đời hắn cũng chỉ đạt đến tầng ba tầng bốn là cùng rồi.
Nhưng dưới đại lượng đan dược tác động, hắn chỉ dùng chưa tới thời gian nửa năm đã từ tầng một tấn thăng lên tầng ba đỉnh phong, giờ phút này lại đang trùng kích thẳng vào tầng bốn.
Chẳng qua, hắn làm vậy đã hao tốn nhiều hơn người khác đến mấy lần, thậm chí còn đến mấy chục lần.
Đống đan dược này nếu cho đám người Doanh Hải Đào hoặc Trương Xuân Hiểu phục dùng, tu vi bọn họ e rằng sẽ phóng thẳng lên bằng Doanh Lợi Đức. Nhưng đây là Doanh Thừa Phong, chúng chỉ dùng để hỗ trợ hắn trùng kích vào tầng ba đỉnh phong mà thôi.
Có điều, chuyện này với Doanh Thừa Phong thì cũng chẳng mấy tiếc nuối. Đối với hắn mà nói, chỉ cần có thể tăng chân khí lên, có tổn hao nhiều hơn nữa thì cũng thật đáng giá!
“Rầm, rầm, rầm…”
Trong đan điền, chân khí đang ổn định đã bắt đầu rung động rất khẽ. Hơn nữa biên độ càng lúc càng lớn, thậm chí có xu hướng dần dần mở rộng thêm.
Dưới đại lượng nhiệt lưu tràn vào, từng dòng chân khí giống như một loại chất kết dính khuếch tán khắp đan điền. Chúng như những người thợ xây cần mẫn không người bồi đắp đan điền càng thêm dầy chắc, khiến nó từ từ xảy ra biến đổi vi diệu.
Ở lần trước, Doanh Thừa Phong cũng từng thử trùng kích vào chân khí tầng bốn tuy nhiên vẫn chưa từng thành công đến một lần. Bởi vì dược hiệu của trung phẩm Dưỡng Sinh đan căn bản đã không còn đủ để khiến đan điền của hắn phát sinh bất kì thay đổi nào.
Nhưng thượng phẩm Dưỡng Sinh đan thì không giống vậy.
Dược hiệu trong viên đan dược kia vốn vô cùng cường đại, có thể nói là không gì sánh nổi!
Nếu đổi lại là bực có tư chất thượng giai như Doanh Hải Đào, loại đan dược này thậm chí còn là bảo vật để họ trùng kích vào bình cảnh chân khí tầng bảy.
Nhưng lúc Doanh Thừa Phong đang trùng kích chân khí tầng bốn cũng đã bị buộc phải dùng vật này.
Dược hiệu tinh thuần do thượng phẩm Dưỡng Sinh đan mang đến, giờ phút này đang được phát huy đến vô cùng vô tận. Nhiệt lưu mạnh mẽ cuồn cuộn không dứt, dường như vĩnh viễn không ngừng không nghỉ.
Dưới sự kích thích của dược hiệu dư thừa, đan điền Doanh Thừa Phong rốt cuộc cũng bắt đầu biến hóa.
Mặc dù bên ngoài đan điền không có bất kì thay đổi nào, nhưng độ bền bỉ của nó được đề thăng một cách không gì sánh nổi.
Nhiệt lưu vô tận chạy náo loạn trong đan điền. Từng giọt từng giọt thấm vào cũng khiến đan điền hắn càng thêm một phần cường đại.
Đây là một quá trình có tương đối nhiều hạn chế. Hơn nữa lại không thể bị quấy nhiễu và cắt ngang nửa chừng, nếu không sẽ lâm vào cảnh kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Cho dù đan điền đã bắt đầu chuyển hóa thành công cũng sẽ dần dần thoái hóa về trạng thái ban đầu.
Trùng kích vào bình cảnh sở dĩ khó khăn đến như vậy cũng bởi nhất định phải làm liền một mạch.
Hô hấp của Doanh Thừa Phong vốn ổn định đã từ từ trở nên có phần rối loạn.
Điều này chứng minh sức chịu đựng của hắn đã tiếp cận với cực hạn. Chẳng qua ngay cả như thế, trong lòng hắn cũng chưa từng có bất kì cảm giác không ổn nào.
Mặc dù biết rõ một khi không thể chịu nổi sự trùng kích của lượng lực này, như vậy hắn cuối cùng có thể bạo thể mà chết. Nhưng dưới tình huống đang chịu áp lực không gì sánh nổi như vậy, tâm lí hắn trước sau vẫn giữ vững một trạng thái cân bằng cực kì vi diệu.
Đối với kẻ đã từng chết một lần, hơn nữa còn sống lại dưới phương thức đoạt xá không thể giải thích nổi mà nói, sự uy hiếp của tử thần đã trở nên vô cùng yếu ớt.
Có lẽ do giữ vững tâm thái bình tĩnh đến độ này, cho nên sự nhẫn nại của hắn đã đến mức không thể tin nổi.
Lâu… thật lâu sau…
Khi nhiệt lưu trong người đã dần yếu bớt, hơn nữa còn có dấu hiệu vô lực thì cũng là lúc đan điền của hắn chuyển biến cực kì nhanh chóng.
Những dòng khí nóng đang chạy loạn trong người hắn dường như đã được dung hòa thành một thể vĩnh cửu, trở thành một phần trong cơ thể hắn.
Đan điền hắn vẫn chỉ là một cái đan điền như cũ, nhưng tính chất đã chuyển biến cực lớn.
Trong tích tắc đan điền hắn hoàn toàn chuyển biến, chân khí bên trong nó cũng được biến đổi theo thành một cảm giác như một quả bóng đang phình to chợt xẹp xuống như thủy triều.
Chỉ trong chốc lát, cảm giác tràn đầy anh ách trong đan điền lại trở nên trống rỗng một cách khó chịu.
Vẻ mặt Doanh Thừa Phong từ từ trở nên hòa hoãn. Mặc dù chưa mở mắt nhưng khóe miệng hắn cũng đã hé nở một nụ cười thản nhiên.
Chân khí tầng bốn, cuối cùng đã thành công!