Vẻ mặt của chân nhân Linh Tháp hơi ngẩn ra, đây là lần đầu tiên trải qua nhiều năm, lại có người ở trước mặt hắn nói ra lời cự tuyệt như vậy.
Hứa phu nhân cũng sợ tới mức mặt mày biến sắc, nàng biết rõ một đạo lý. Lão tổ tông nhìn như hòa ái dễ gần, nhưng đó là ở tước mặt mình, nhưng lúc ở trước mặt người ngoài thì ông chính là nói một không hai, tuyệt đối không tha cho người kiếm cường làm trái lời. Chỉ cần có người dám vi phạm ý nguyện của hắn, cho dù là cường nhân Tử Kim Cảnh hùng mạnh cũng đều bị lão nhân gia ông phất tay tiêu diệt.
Không ngờ lá gan của tiểu tử này lại to lớn như thế, nói ra lời như vậy không phải là tự tìm đường chết hay sao?
Không cần nghĩ ngợi, nàng lập tức nói:
- Tổ gia, tuổi của Doanh Thừa Phong còn quá nhỏ, không hiểu chuyện, nếu có chỗ đắc tội thì xin người thông cảm. Lúc nàng nói chuyện đã sải bước ra đi tới trước mặt Doanh Thừa Phong, chắn phía trước hắn.
Tuy rằng nàng cũng biết thực lực của lão tổ tông sâu hiểm khó dò, nếu như muốn cách không vượt qua chính mình lấy tính mạng của Doanh Thừa Phong thì tuyệt đối sẽ không gây tổn thương mình, thậm chí vào thời điểm mình chưa phát hiện ra đã có thể đủ để làm được việc này.
Nhưng vào thời khắc này, nàng lại bị kích động.
Trong đôi mắt Doanh Thừa Phong chợt lóe ánh sao, dường như không ngờ tới Hứa phu nhân sẽ vì hắn mà làm việc này.
Chân nhân Linh Tháp liếc nhìn Hứa phu nhân một cái thật sâu, trong đối mắt có chút cổ quái.
Lúc này Hứa phu nhân mới phát giác có chút không ổn, nàng ngượng ngập nói: - Tổ gia thứ lỗi, Doanh Thừa Phong làngười con mới thu nhận để bầu bạn với đệ tử, đệ tử không muốn khiến cho Ngọc Kỳ thương tâm cho nên
Chân nhân Linh Tháp chậm rãi gật đầu, chỉ có điều không ai có thể nhìn ra trong lòng của ông có tin tưởng hay không.
Ánh mắt khẽ chuyển, chân nhân Linh Tháp chậm rãi nói: - Ngươi không muốn sao?
Hứa phu nhân vội vàng quay đầu, khẽ liếc mắt ra hiệu với hắn.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nhưng vẫn bất động, trầm giọng hỏi: - Vãn bối muốn biết nguyện ý và không nguyện ý có hậu quả gì không?
Hai mắt của chân nhân Linh Tháp sáng ngời nhìn hắn, một lúc sau cười nói: - Nếu như ngươi nguyện ý, lão phu tự nhiên là sẽ cố gắng hết sức phụ trợ cho ngươi, dùng trả giá lớn nhất đổi lấy thành tựu lớn nhất. Nhưng nếu như ngươi không nguyện ý thì cơi như lão phu chưa từng nói ra lời này, ngươi tự mình rời đi là được. Dừng một chút, hắn có thâm ý mà nói: - Tuy nhiên, nếu ngươi tiếp nhận Chung Cực Truyền Thừa rồi thì cho dù không có lão phu ở sau lưng trợ giúp, và lúc tu vi của ngươi đạt tới Tử Kim Cảnh đỉnh phong cũng sẽ nghĩ muốn rời khỏi "lãnh thổ" này, đi tới thế giới cao lớn hơn. Khi dó thì ngươi cũng sẽ không tránh khỏi cửa ải này đâu.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ biến nói:
- Ý của tiền bối là, cho dù vãn bối có nguyện ý hay không nguyện ý nhận ý tốt của ngài thì cửa ải này đều không thể tránh né sao?
Chân nhân Linh Tháp chậm rãi nói: - Chỉ cần ngươi tiếp tục tu luyện thì cuối cùng sẽ có một ngày như thế. Ha ha, tuy nhiên, nếu như ngươi muốn tránh cũng không phải không có biện pháp, chỉ cần ngừng tu luyện để cảnh giới của mình mãi không đạt tới Tử Kim Cảnh là được.
Trong lòng Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, khẽ mắng linh hồn tháp Truyền Thừa cẩu huyết phún đầu.
Hắn đã sớm biết từ trước đến giờ vốn không có chuyện có một miếng bánh từ trên trời rơi xuống.
Chung Cực Truyền Thừa tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ đưa cho một người bất kỳ, mà nếu hắn đã tiếp nhận Chung Cực Truyền Thừa rồi thì trên người liền lây dính nhân quả. Trừ phi giống như lời nói của chân nhân Linh Tháp, ngừng tu luyện, từ nay về sau bình thản sống qua ngày, nếu không thì nhân quả lần này có một ngày sẽ rơi xuống trên đầu mình.
Vào lúc này hắn còn nghĩ tới rất nhiều chuyện.
Nếu như mình lấy vợ sinh con và dùng truyền thừa làm quà tặng thì nhân quả lần này sẽ lan tràn đến trên đầu người hậu thế.
Cau mày, Doanh Thừa Phong lâm vào trầm tư.
Mà chân nhân Linh Tháp lại vô cùng kiên nhẫn, hắn yên tĩnh nhìn, một chút ý tứ quấy rầy Doanh Thừa Phong cũng không có. Ngược lại Hứa phu nhân lại có chút ngạc nhiên, chỉ cảm thấy chuyện hôm nay có chút không thể tưởng tượng, cho dù là lão tổ tông hay là tiểu nam nhân phía trước đều khiến nàng cảm thấy khó hiểu.
Một lúc lâu sau, Doanh Thừa Phong thở dài một hơi.
Chân nhân Linh Tháp cười dài một tiếng nói: - Ngươi quyết định rồi?
- Vâng. Ánh mắt của Doanh Thừa Phong ngưng tụ, nghiêm túc nói: - Nếu cho dù thế nào cũng không thế trốn thoát thì vãn bối tất nhiên sẽ trông trốn tránh trách nhiệm. Hắn nhướn mày nói:
- Xin làm phiền tiền bối.
Chân nhân Linh Tháp liên tục gật đầu, trong lòng vô cùng tán tưởng tiểu tử này.
Hắn có đại vận, không nói đến việc hắn lấy được Chung Cực Truyền Thừa bên trong tháp Truyền Thừa, mà lần nói chuyện vừa rồi kia lại biểu lộ ra tính tình, can đảm và tâm cơ của kẻ này ra ngoài.
Cho nên ông tin tưởng chỉ cấn cho kẻ này một cơ hội thì hắn nhất định sẽ phóng lên rất cao, bỗng nhiên trở nên nổi tiếng.
- Doanh Thừa Phong, chắc ngươi cũng đã biết tai họa ngầm lớn nhất trên người hiện giờ là cái gì phải không?
Doanh Thừa Phong cúi người thật sâu nói: - Đệ tử không biết, kính xin tiền bối chỉ bảo.
Lúc này hắn cũng là thật tâm hỏi, bởi vì tu luyện từ trước đến nay của hắn đều do trí linh giám sát. Nếu như có gì sai lầm thì trí năng siêu cấp này đã nhắc nhở hắn, làm sao còn có thể kéo dài đến hiện tại.
Chân nhân Linh Tháp cười ha ha nói: - Tai họa ngầm lớn nhất của ngươi chính là cấp bậc của sức lực tinh thần và chân khí kém nhau quá xa, khiến hai cái này không thể nào xứng đôi.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình nói: - Tiền bối, theo như vãn bối biết thì người có cấp bậc sức lực tinh thần vượt qua chân khí chỗ nào cũng có, dường như cũng không có hiệu quả gì nghiêm trọng cả.
Chân nhân Linh Tháp cười lạnh một tiếng nói: - Hiện tại đương nhiên không có hậu qảu gì, nhưng khi sức lực tinh thần của ngươi đạt tới Tử Kim Cảnh đỉnh cao, thời điểm muốn phá tan thiên nhân chi tiệm sẽ có hậu quả xấu.
Hứa phu nhân và Doanh Thừa Phong đều ngẩn ra, đôi mắt đẹp của người phía trước chớp liên tục, khó có thể tin nhìn Doanh Thừa Phong.
Lúc này nàng mới biết, hóa ra mong đợi của tổ gia đối với Doanh Thừa Phong lại cao như thế, hy vọng hắn đạt tới cảnh giới không thể tin nổi này.
Chân nhân Linh Tháp chậm rãi nói: - Tuy rằng tu luyện gần đây của ngươi tiến bộ như bay, nhưng có phải là có cảm giác không thể phóng thích toàn lực và khó có thể kéo dài hay không?
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ biến, hắn gật đầu thật mạnh nói: - Vâng.
- Vậy thì đúng rồi, tất cả đều là tịa vì chân khí và sức lực tinh thần của ngươi cách nhau quá xa. Chân nhân Linh Tháp nghiêm túc nói: - Hai cái này nhìn như không có liên hệ gì quá lớn, nhưng thật ra lại là hỗ trợ lẫn nhau. Sức lực tinh thần kia cao thâm huyền diệt không thể suy đoán, nếu ngươi ngày sau có thể đột phá thiên nhân chi tiệm, kết nối thiên địa, như vậy thì không tu luyện chân khí nữa cũng không sao. Nhưng khi chưa đạt được một bước này thì nhất định phải khiến thân hình hùng mạnh như sắt không thể phá vỡ, như thế mới có thể cất chứa đủ sức lực tinh thần.
Doanh Thừa Phong cúi đầu, yên lặng tự hỏi những lời này của ông.
Thật ra, vì nguyên chân chân khí hạn chế nên hắn đã sớm phát hiện ra nếu sức lực tinh thần của hắn chuyển hó thành một trị số cụ thể thì nhất định sẽ kém Linh Sư Bạch Ngân Cảnh cùng cấp tương đối xa.
Đó là bởi vì cường độ thân thể của hắn chỉ là Hắc Thiết Cảnh, không thể sử dụng càng nhiều sức lực tinh thần tinh túy hùng mạnh.
Không những thế, mỗi một lần hắn khiến trí linh chuyển hoán chân khí cùng lúc hắn đang khống chế Linh Binh cũng đều có một loại cảm giác không thể viên mãn như ý.
Nhưng loại cảm giác này tương đối nhỏ bé, hơn nữa dưới uy năng hùng mạnh của Linh Vũ giả thì trên cơ bản hắn đều đánh chết địch nhân giành thắng lợi trong một thời gian cực ngắn, cho nên tất cả khiếm khuyết và hậu quả nghiêm trọng cũng chưa từng bại lộ.
Chỉ có điều trong lòng hắn biết rõ, nếu như có người có thể đánh một hồi lâu dài với hắn thì chắc chắn là hắn sẽ thất bại thảm hại, khó có thể tiếp tục, thậm chí cũng có thể phải bỏ mạng.
Chân nhân Linh Tháp chỉ nhìn một cái đã nhìn ra tai họa ngầm này, đúng là mắt thần như điện, khiến hắn tự ti.
Trở lại bình thường, Doanh Thừa Phong gật đầu một cái, tâm phục khẩu phục nói: - Tiền bối dạy bảo rất đúng, từ nay về sau vãn bối sẽ cố gắng hết sức tu luyện chân khí, kéo khoảng cách của hai cái này gần lại.
- Ha ha, không phải là gần lại mà là phải cân bằng, Câu nói đầu tiên của chân nhân Linh Tháp hướng tới điểm mấu chốt: - Nếu như ngươi có thể tu luyện để cân bằng thì chờ đến khi ngươi tấn công thiên nhân chi tiệm cuối cùng sẽ có chỗ tốt không thể tưởng tượng được.
Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, trong lòng thầm nghĩ, thiên nhân chi tiệm là cái gì, chẳng lẽ đây là việc cần phải làm lúc trở thành Tử Kim Cảnh đỉnh phong sao, chuyện này chẳng phải là quá mức hư vô mờ mịt sao?
Hắn chưa bao giờ tự coi nhẹ chính mình, nhưng vừa nghĩ tới những cường nhân Hoàng Kim Cảnh và Tử Kim Cảnh sống một thời gian quá lâu lại khiến trong lòng hắn âm thầm bồn chồn.
Chờ mình tu luyện đến lúc đó thì không biết là ngày tháng năm nào nữa.
Nụ cười trên mặt chân nhân Linh Tháp đột nhiên chợt tắt nói: - Được rồi, ngươi hỏi nhiều như vậy là được rồi, giờ lão phu cũng có mấy chuyện muốn hỏi.
Doanh Thừa Phong lập tức thu lại suy nghĩ nói: - Mời tiền bối chủ giáo.
- Lão phu muốn biết người cùng ngươi đến huyết tẩy Hồ Gia rốt cục là ai? Chân nhân Linh Tháp chậm rãi nói: - Ngươi cũng đừng lấy không gian tháp Truyền Thừa ra lừa gạt lão phu, ha ha, tình hình bên trong lão phu biết còn nhiều hơn so với ngươi, mà nơi đó lại càng không có cường nhân tuyệt đại nào ẩn cư và làm chỗ dựa cho ngươi.
Doanh Thừa Phong hơi có vẻ lúng túng cười, từ trước đến giờ hắn chưa từng giải thích lai lịch của Văn Tinh, đó là bởi vì hắn muốn dựa vào danh tiếng và lai lịch thần bí của Văn Tinh để uy hiếp một số tiểu tử muốn rục rịch ngóc đầu dậy.
Nhưng chân nhân Linh Tháp lại không thể nào bị người khác lừa gạt nên hắn chỉ có thể ăn ngay nói thật.
- Tiền bối, người nọ là vãn bối gặp được trong không gian tháp Truyền Thừa, vị này tự xuwnglaf người đến từ Thánh giáo Quang Minh. Doanh Thừa Phong trầm giọng nói: - Nàng đã từng kề vai chiến đấu với vãn bối, cho nên khi gặp nhau lần nữa mới có thể trợ giúp vãn bối một tay.
Sắc mặt của chân nhân Linh Tháp khẽ biến, thì thào nói: - Thánh giáo Quang Minh, không thể tin được, rốt cục sau một ngàn năm bọn họ đã tìm tới cửa.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ biến nói: - Tiền bối, chúng ta và thánh giáo Quang Minh có xung đột gì sao?
Hắn đã từng tận mắt thấy qua thủ đoạn của Văn Tinh, mà ở trong thánh giáo sau lưng nàng lại càng có nhiều nhân vật hùng mạnh hơn.
Nếu truyền nhân của không gian tháp Truyền Thừa đối địch với Thánh giáo Quang Minh thì hắn phải xem trọng người phía trước.
Chân nhân Linh Tháp chậm rãi lắc đầu, biểu hiện trên mặt ông có chút phức tạp nói: - Tổ tiên chính là xuất thân từ Thánh giáo nên không thể đối địch với Thánh giáo. Chỉ có điều Aiz. Ông thở dài một tiếng, vung tay áo lên, cánh cửa chính lại lần nữa xuất hiện trong không gian, nói: - Doanh Thừa Phong, từ ngày mai ngươi hãy ở trong Linh Tháp an tâm tu luyện, nhanh chóng khiến chân khí đạt tới Bạch Ngân Cảnh, sau đó lão phu sẽ an bài cho ngươi tiến vào chiến trường thí luyện.
Doanh Thừa Phong còn muốn hỏi nhưng trên người của chân nhân Linh Tháp lại phóng xuất ra một tầng uy nghiêm khó có thể kháng cự.
Hắn do dự một chút, khom người thật thấp, theo Hứa phu nhân đi con đường cũ trở về.
Mà sau lưng bọn họ, vẻ mạt của chân nhân Linh Tháp lại ưu tư, thì thào nói:
- Rốt cục đã bị bọn họ phát hiện ra, aiz, không biết có còn kịp hay không nữa?
Danh Sách Chương: