Trong lòng của Doanh Thừa Phong khẽ động, hắn thử huy động thần lực trong không gian xung quanh, tạo thành một bàn tay lớn, tóm lấy một con quỷ vật ở phía xa kia.
Nơi này là “Thần quốc” của thần linh, có thể sinh sống ở đây, chắc chắn đều là tín đồ thành tín nhất của thần linh.
Theo lý mà nói, không thể nào sinh ra được loại quỷ vật này.
Nhưng ở trong “Thần quốc” này, lại có sự tồn tại của vô số cao thủ. Sau khi thần linh tử vong, những cao thủ này sau bị núi lở đất sụp vây khốn trong “Thần quốc”, dần dần mất đi sức sống.
Sau nhiều năm bị hành hạ, những người có thực lực bình thường đều lần lượt chết đi. Nhưng, một số cao thủ có thực lực đạt đến được cấp bán thần, đã có một phần lột xác thành quỷ vạt hùng mạnh.
Sau quãng thời gian vô tận, thực lực vốn có của bọn họ không thua kém gì khi còn sống.
Nhưng cho dù thực lực của những quỷ vật đó có hùng mạnh được đến cỡ nào, thì trước sau gì chúng cũng thuộc về thế giới sinh vật, từ trước đến nay đều lớn lên dưới thần lực của vị thần linh đã chết này.
Đối với chúng mà nói, chúng không thể chống lại sự tồn tại của cỗ thần lực này.
Nếu người tiến vào trong đó chỉ là bản thân Doanh Thừa Phong, hoặc là ba vị cao thủ bán thần. Như vậy thì, một khi bọn họ bị phát hiện, nhất định sẽ bị vô số quỷ vật bao vây tấn công. Ngay cả người dũng mãnh như Thời Không Chi Vương và Giáo Tông Bệ Hạ, nếu không nhanh chóng nghĩ cách thoát ra khỏi thế giới này, thì kết quả duy nhất của bọn họ sẽ là bị tấn công đến chết thôi.
Nhưng lúc này Doanh Thừa Phong lại điều động lực lượng thần linh nơi đây.
Lực tinh thuần kia tinh thuần, to lớn, giống như một ngọn núi lớn đè chúng xuống dưới.
Con quỷ vật kia bị thần lực bao quanh người khiến toàn thân nó phát run, cuộn lại thành một cục, sửng sốt nhưng không dám phản kháng.
Thần lực biến thành bàn tay to lớn lập tức bắt lấy chúng.
Doanh Thừa Phong nháy mắt hai cái, hắn không ngờ rằng lại có kết quả thuận lợi như vậy.
Lực lượng tinh thần men theo thần lực mà phóng thích, cảm ứng sơ qua một chút, Doanh Thừa Phong không khỏi giật mình kinh hãi, thiếu chút nữa là vứt bỏ con quỷ vật này để rời đi rồi.
Bởi vì hắn cảm ứng được, con quỷ vật này không ngờ lại là một vị cao thủ bậc bán thần.
- Ông…
Trong đầu đột ngột vang lên một tiếng gầm rú.
Hắc Chướng Kỳ Khí linh hưng phấn gào lên.
Doanh Thừa Phong thoáng trầm ngâm một chút, cử động tay, lập tức lấy Hắc Chướng Kỳ ra.
Hắc Chướng Kỳ dài theo chiều gió, một lát sau hóa thành một đạo huyền phù to lớn trôi nổi sau lưng hắn. Từng làn khói đen dày đặc từ trên lá cờ phóng ra, dần dần tràn ngập trong hư không.
Thời gian dần trôi qua, làn khói đặc kia bắt đầu có biến hóa, chúng ngưng tụ thành hơn một ngàn quỷ vật.
Quỷ vật bên trong đó, con có tu vi thấp nhất chỉ vẻn vẹn có thực lực của Hoàng Kim Cảnh, mà con có tu vi cao nhất, chính là thủ lĩnh Địa Hành Long màu đen to lớn.
Đương nhiên, con Địa Hành Long này chính là một Cốt Long lớn, có thực lực dũng mãnh, khí tức trên người mãnh liệt, hắc ám, nếu so với những quỷ vật trong thế giới này tuyệt đối không hề kém.
Dưới chân Doanh Thừa Phong lóe lên ánh hào quang màu trắng, chính là bán thần khí Hàn Băng trường kiếm.
Hắn vung tay lên, phía trước lập tức xuất hiện một khe hở thật lớn. Hàn Băng trường kiếm hóa thành một đạo ánh sáng, mang theo phần lớn quỷ vật tiến vào trong đó.
Khe hở kia chậm rãi khép lại, mà ngay lúc thân hình của nó biến mất hoàn toàn, thì hai ý niệm mạnh mẽ đột ngột xuất hiện.
- Đây là hơi thở của chủ nhân, tuyệt đối không sai. Nhưng, chủ nhân đã chết từ lâu rồi, hơn nữa lại là chết hồn bay phách lạc, hắn không thể nào là con người chuyển thế của chủ nhân được.
- Hừ, chủ nhân bản lĩnh cao cường, thực lực còn chưa thể hiện ra hết, ta sao có thể suy dự đoán được.
Một tiếng nói lạnh lùng khác vang lên:
- Có lẽ, hắn chính là do chủ nhân thi triển bí pháp, sau ngàn năm chuyển thế đã thành công thành chủ nhân mới đấy.
Dừng một chút, nó lại bổ sung thêm:
- Ngươi đừng quên, ngoài linh hồn của chủ nhân ra, làm gì có ai có thể làm cho thần lực của chủ nhân phải cúi đầu nghe lệnh như vậy chứ.
Giộng nói thứ nhất trầm mặc một lúc, nói:
- Được rồi, ta hiểu ý của ngươi, chỉ cần hắn có thể nắm giữ được “Thần quốc” trong tay, ta cũng sẽ nhận hắn là chủ nhân.
- Ha ha, ta sẽ dẫn hắn tiến về khu vực trung tâm, hơn nữa ta cũng tin rằng, hắn nhất định là do chủ nhân chuyển thế mà thành.
Hai tiếng nói dần dần tiêu tan, toàn bộ không gian dường như không xuất hiện bất kì lực lượng dao động mạnh nào. Mà đáng sợ hơn chính là, người đã nắm trong tay thần lực- Doanh Thừa Phong, không ngờ cũng chưa từng phát hiện ra sự tồn tại của hai người này.
Hôm nay hắn dùng thần lực để mở đường, thuận lợi đến được trước mặt quỷ vật kia.
Quỷ vật này cao tầm hơn mười trượng, cũng không biết thân trước của nó thuộc loài sinh linh nào nữa, ở đó mọc ra hai cái đầu xấu xí, trên người lại có tám cánh tay thật lớn.
Sinh vật kì quái trong vũ trụ, nhiều khoong đếm xuể, Doanh Thừa Phong cũng sẽ không cảm thấy giật mình vì điều này.
Nhưng, thái độ của quỷ vật này khiến cho hắn có chút kinh ngạc.
Lúc gặp được Doanh Thừa Phong, hoặc là nói, sau khi cảm ứng được hắn đến đây, những quỷ vật này chẳng những không có ý ngăn cản, ngược lại còn chậm rãi phủ phục trên mặt đất, dùng phương thức duỗi toàn thân quỳ rạp trên mặt đất.
Tuy Doanh Thừa phong cũng không biết lễ tiết như vậy là đại diện cho điều gì, nhưng người ngu ngốc cũng có thể nhìn ra được đấy là ý tứ thuần phục.
Do dự một chút, Doanh Thừa Phong cũng không dám tùy tiện tiếp nhận sự quy phục của một vị bán cường nhân. Nhưng, muốn giết chết một quỷ vật thuần phục như vậy, thì chính là tàn bạo hết chỗ nói rồi.
Cho nên, Doanh Thừa Phong vẫn phóng ra một ý niệm tinh thần, tiến vào đầu của quỷ vật.
Một khắc trước khi tiến vào, Doanh Thừa Phong hết sức cẩn thận. Hắn đã chuẩn bị chu đáo, dùng thần lực từng tầng từng tầng bao vây lấy ý niệm tinh thần, một khi phát hiện ra quỷ vật này có dấu hiệu công kích ngược lại, hắn sẽ vứt bỏ tia ý niệm tinh thần này.
Tuy rằng như vậy sẽ có chút tổn thương đến lượng thần lực của hắn, nhưng vẫn còn hơn là phải nhận sự công kích ngược.
Nhưng mà, tất cả những nguy hiểm mà Doanh Thừa Phong dự liệu, không hề phát sinh.
Sự thuần phục của quỷ vật này làm cho người ta khó có thể tin. Ý niệm tinh thần trong nháy mắt cũng tiến vào trung tâm tinh thần của quỷ vật, xem xét hết thảy ý niệm trong đầu của nó một lượt.
Vào thời khắc này, trí nhớ từ khi sinh ra và một đoạn ngắn trí nhớ khi còn sống đều hoàn toàn hiện lên trước mắt Doanh Thừa Phong.
Cuộc sống của nó đơn giản đến mức khiến cho người ta kinh ngạc.
Bởi vì khi còn sống, nó là một cao thủ Bán thần. Ở “Thần quốc”, sau khi chết, nó không cam lòng bị biến mất, cho nên mới chuyển hóa làm quỷ vật.
Năm tháng đằng đẵng, niềm vui duy nhất của nó chính là tàn sát những quỷ vật xung quanh để tu luyện.
Thực lực hiện tại của nó vô cùng cường đại, không hề kém hơn lúc vẫn còn là con người.
Tuy nhiên, điều làm cho Doanh Thừa Phong dở khóc dở cười chính là, sở dĩ người này không dám phản kháng lại mình là vì nó lại ngộ nhận mình là chủ nhân không gian ở đây.
Thần lực, chính là lực lượng vốn có của thần linh.
Giống như vân tay vậy, trên thế giới không ai giống ai, trong vũ trụ cũng không có hai loại thần lực nào là hoàn toàn giống nhau cả.
Thần lực nơi này, đều là thần lực do vị thần linh kia lưu lại trước khi chết. Cho dù ngay cả Chí Cao thần cùng cấp bậc khác đến đây, cũng sẽ bị trấn áp và bị xua tan đi, khiến cho họ không thể lợi dụng và sử dụng được.
Nhưng trời đất đưa đẩy cơ duyên thế nào mà sau khi Doanh Thừa Phong lĩnh ngộ được căn nguyên thần lực, lại có thể lợi dụng thần lực của những quỷ vật vô chủ này.
Tuy rằng thân thể của hắn không thể dung nạp được thần lực đó, nhưng khi muốn đem ra sử dụng thì cũng không có bất kì chướng ngại gì.
Quỷ vật kia tuy rằng hùng mạnh, nhưng khi nó còn sống chẳng những là thánh đồ thành tín nhất của vị thần linh này, hơn nữa sau khi chết đi, lại được sống lại lần nữa, trong linh hồn nó, đã có dấu vết rất sâu của thần lực rồi.
Cho nên, sau khi cảm ứng được trong cơ thể Doanh Thừa Phong có tồn tại thần lực, nó liền không có ý niệm muốn phản kháng nữa.
Doanh Thừa Phong dở khóc dở cười lắc đầu, sau đó mắt hắn chợt sáng lên.
- Những quỷ vật còn lại đâu rồi, bọn chúng có giống ngươi không?
- Chủ nhân, chúng nó đều là tín đồ thành tín nhất của ngài, chúng nó cũng giống như tôi, đều ở đây chờ ngài trở về.
Trái tim Doanh Thừa Phong khẽ nhảy lên vài nhịp, cho dù hắn có khôn ngoan và định lực thế nào, thì lúc này cũng không kìm nổi mà lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Tuy rằng chỉ có tín đồ cấp bán thần, sau khi chết mới có thể chuyển hóa thành quỷ vật.
Nhưng, “Thần quốc” này thực sự rất lớn, có thể làm cho một tinh cầu tồn tại trường kì giống như thần linh, thì tuyệt đối không thể nào.
Cho nên, số lượng quỷ vật ẩn náu trong “Thần quốc” chắc chắn sẽ là một con số vô cùng khổng lồ.
Mỗi con quỷ vật đều có tu vi bán thần, nếu thu phục được và tập hợp chúng lại cùng một chỗ…
Trong lòng Doanh Thừa Phong hừng hực ngọn lửa nhiệt huyết, cỗ lực lượng này thế nào lại đáng sợ như thế chứ, ngay cả bây giờ có gặp phải thần linh chân chính, hắn cũng đủ sức đánh một trận.
Đương nhiên, thực lực của vị thần linh này không thể quá mạnh mẽ, nếu gặp phải Chí Cao thần, vậy thì chắc chắn sẽ bị đối phương hành hạ triệt để rồi.
Hít sâu một hơi, Doanh Thừa Phong cố áp chế nỗi vui mừng trong lòng xuống.
Hắn ho nhẹ một tiếng, nói:
- Ta phải xây dựng lại “Thần quốc”, nếu các ngươi đã hóa thân thành quỷ vật, vậy thì không nên ngừng lại như thế này.
- Vâng.
Quỷ vật kia dáng vẻ cung kính nói:
- Chủ nhân vĩ đại, vì “Thần quốc” của ngài, tôi nguyện hóa thành một đống cát bụi ở nơi đây.
Dứt lời, quỷ khí trên người nó bắt đầu chuyển động, số lượng và lực lượng đều nhanh chóng ngưng tụ lại.
Doanh Thừa phong ngẩn ra, hắn lập tức phát hiện ra, quỷ vật này cũng không phải là muốn công kích chính bản thân mình, mà là dứt khoát chọn cách tự nổ.
- Dừng, dừng lại…
Doanh Thừa Phong có chút kinh hoảng mà kêu lên.
Mệnh lệnh của hắn giống như là thánh chỉ, quỷ vật kia lập tức dừng việc vận chuyển công pháp lại.
- Ngươi muốn làm gì?
Doanh Thừa Phong nghiến răng nghiến lợi hỏi.
- Chủ nhân, ta muốn hóa thành chất dinh dưỡng của “Thần quốc”.
Quỷ vật kia dùng bộ dạng “đương nhiên là thế” mà nói ra những lời này.
Doanh Thừa Phong mấp máy môi không thốt nên lời, hắn hiện giờ thật sự có cảm giác suy sụp khi bị đối phương đánh bại.
Thở dài một hơi, Doanh Thừa Phong nói:
- Ta đã chuẩn bị chỗ ở mới cho các ngươi. Sau này, các ngươi sẽ đi theo bên cạnh ta, tiếp tục cùng ta đi chinh chiến khắp thiên hạ.
- Vâng, chủ nhân vĩ đại.
Quỷ vật kia đầu tiên là ngẩn ra một chút, sau đó liền vui mừng như điên. Nó cung kính bái lạy với vẻ mặt vô cùng thành kính.
Mặc dù là quỷ vật, nhưng nó ít nhiều vẫn còn chút trí nhờ về kiếp trước. Sauk hi biến thân thành quỷ vật, nó liền hiểu được rằng, nếu như vô tình gặp lại được chủ nhân, nó sẽ có kết cục như thế nào rồi.
Nhưng, nó thật không ngờ đến, sau khi chủ nhân đến đây, vậy mà lại không để cho nó tự nổ, mà lại chuyển nó sang một chỗ ở khác, tiếp tục cùng chủ nhân đi chinh chiến.
Ân tình này, khiến cho một người thành tín như nó hết sức cảm động.
Doanh Thừa Phong vung tay áo lên, nói:
- Ta đợi ngươi ở đây, ngươi đi triệu tập những quỷ vật khác đến đây, ta muốn xem xem, còn có bao nhiêu thánh đồ thành kính nữa.
- Vâng.
Hắc quang chợt lóe lên, thân hình của quỷ vật này cũng theo đó mà biến mất vô ảnh vô tung.
Doanh Thừa Phong âm thầm lau mồ hôi lạnh, trong lòng hết sức xúc động, sức mạnh của tín ngưỡng, quả thật là có thể so sánh được với lực Thần Ma đấy.
Danh Sách Chương: