Tề Dực trả lời: “Xem như thu hoạch cũng không ít. Hiểu Du đã điều tra ra chỗ phá án và án bắt giam trước đó là cùng một chỗ, chính là ở cùng vùng tiểu khu vụ án nhảy lầu tự sát, vào cuối tháng hai, có khả năng liên quan đến vụ án của Cao Hội Thành.
“Vụ án hơn một tháng trước.” Chi đội trưởng Vương không nể nang hỏi: “Vụ án kia do ai phá? Sao còn để lại cái rễ như thế?”
Trì Vũ Hiền ấp úng: “Là tôi......”
Chi đội trưởng Vương nhìn anh ta chằm chằm.
Trì Vũ Hiền vội vàng giải thích: “Nhưng lúc tổ điều tra ở hiện trường, đặc biệt là pháp y cùng nhau kiểm tra dấu vết, cả hai bên đều rất chắc chắn nói rằng có thể loại trừ khả năng giết người của hắn, chúng tôi cũng không có tìm ra người chết có thù oán với ai, không ai có động cơ gây án, nên mới kết là án tự sát.
“À?”
“Lúc đó là chủ nhiệm Thạch tự mình cầm dao nghiệm thi.” Trì Vũ Hiền chắc nịch nhắc tới Thạch Hoài Nhân: “Ông ta cũng là tổ trưởng đảm nhiệm ở hiện trường điều tra.
Biểu cảm của chi đội trưởng Vương có chút biến đổi, biến đổi rất nhỏ khiến cho người khác nhìn không thấu.
Không lâu sau đó, ánh mắt của anh ta chuyển sang nhìn Tề Dực: “Tiểu Tề, cậu nghĩ thế nào?”
“Lúc ấy tôi đang đi công tác, Thạch Hoài Nhân cũng không nói về vụ án này với tôi.” Biểu cảm Tề Dực không đổi, nói: “Đối với vụ án này tôi chỉ hiểu qua mặt giấy mà thôi, nói cũng không chính xác được. Nhưng mà, hơn một nửa ý đều nghiêng về việc người chết do tự sát, chỉ là động cơ tự sát có chút vấn đề, cũng bởi vì động cơ nên mới dính líu đến vụ án.
“Động cơ?” Chi đội trưởng Vương suy nghĩ. Làm trinh sát hình sự hơn hai mươi năm, anh ta ngoại trừ có kinh nghiệm phong phú, khứu giác cũng rất nhanh nhạy, chỉ từ dăm ba câu của Tề Dực, đã phát hiện ra không ít lỗ hổng.
Nghĩ về cuộc họp ngắn, anh ta nói với Trì Vũ Hiền: “Chút nữa anh đưa hồ sơ vụ án cho tôi xem một chút, sẵn tiện đi tìm lão Thạch, bảo anh ta đem báo cáo kiểm tra thi thể, số liệu báo cáo kiểm tra dấu vết cho tôi.”
“Được. Nhưng mà lão Tề cũng có một bộ báo cáo số liệu kiểm tra thi thể.”
Chi đội trưởng Vương có chút ngoài ý muốn, theo như anh ta biết thì lão Tề và Thạch Hoài Nhân chưa từng qua lại với nhau, nhưng mà anh ta cũng không quản chút chuyện nhỏ này, chỉ ừ một tiếng, đứng lên đi ra ngoài: “Mau chóng đưa đồ tới đây.”
Trì Vũ Hiền cười ha hả nói: “Chi đội trưởng Vương đi thong thả.”
Liếc mắt nhìn thấy chi đội trưởng Vương đã rời khỏi phòng làm việc, Tề Dực mới trở lại chỗ của mình ngồi xuống, kéo ngăn kéo lấy USB không dùng tới, sao chép dữ liệu vào, đưa cho Trì Vũ Hiền .
Trì Vũ Hiền nhận lấy USB, ánh mắt lại liếc về phía một đống bản thảo sao chép trên bàn Tề Dực. Tề Dực liền đưa tay đè lên trên chồng giấy: “Thứ này còn có ích với tôi.”
“Nhưng chi đội trưởng Vương đã nói rõ là muốn...”
...
“Anh hãy tự đi tìm Thạch Hoài Nhân mà sao chép một bộ đi.”
“Tôi không thể cầm cái này đi sao chép một bộ sao?”
“Không thể, tuổi tác đội máy đánh chữ bên trên không chênh lệch với anh nhiều, sao chép lại sẽ bị sai lệch.”
“......” Trì Vũ Hiền im lặng: “Tôi chụp một ảnh gửi cho chi đội trưởng Vương là được rồi?”
Lúc này Tề Dực mới buông tay, để cho Trì Vũ Hiền chụp ảnh.
Sau khi chụp ảnh xong, Trì Vũ Hiền vội vàng rời đi đưa tư liệu.
Tề Dực mở điện thoại ra. Tối hôm qua lúc quay video khoảng chừng hơn bốn giờ, anh không có thời gian xem lại từ đầu đến cuối, nên chỉ mở đoạn lúc mình tỉnh dậy xem mấy lần.
Trời vừa rạng sáng anh đã tỉnh mười phần, đèn tắt lúc một giờ tám phút, đồng thời, bối cảnh bên trong video mơ hồ còn nghe được tiếng cửa đóng, tiếng mở cửa sổ.
Lúc cửa sổ mở, trong phòng màn cửa bị gió thổi bay, ánh đèn có thể lọt vào, bên trong căn phòng coi như cũng sáng chút, mặc dù hiệu suất của điện thoại di động của anh ấy ở mức trung bình, nó cũng được trang bị chức năng chụp cảnh ban đêm. Độ sáng video ổn, màu sắc bị sai lệch chút, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc quan sát.
Nhưng anh không chụp được thứ gì đáng nghi, vốn dĩ không biết bóng ma công kích anh từ đâu đến, làm sao lại dính trên trần nhà.
Lại coi liên tiếp hai ba đoạn ngắn, Tề Dực quyết định sao chép video đó ra, mời các đồng nghiệp trinh thám và Khương Hiểu Du giúp đỡ điều tra thêm, xem có thể tìm ra vấn đề hay không.
Ba đêm liên tục gặp chuyện quỷ dị, đã hình thành tảng đá đè ở ngực anh, dù cho đến cơ quan, anh cũng khó có thể tập trung làm việc.
Trì Vũ Hiền đi rồi trở lại, lúc đi vào trên mu bàn tay đập vào khung cửa cái “cạch”.
Anh ta cũng không có tâm trạng.
Tề Dực đề nghị: “Đêm nay sẽ không rời đi, ở lại chi đội, có xảy ra vấn đề gì cũng dễ giải quyết.”
“Được. Vậy tiếp theo nên làm gì bây giờ?” Trì Vũ Hiền hít một hơi lạnh rồi xoa xoa tay.
“Hôm nay chủ yếu là điều tra về Uông Tàng Phong, xem hắn là nút thắt, để điều tra rõ mối quan hệ giữa hai vụ án.”
Trì Vũ Hiền hỏi: “Làm thế nào? Trực tiếp đến tìm hắn ư?”
“Không, đừng vội tìm hắn. Anh dẫn một người anh em đáng tin cậy, là bạn học chung trường cấp ba đi thăm viếng người chết nhảy lầu, bạn học thời đại học, xem có thể hỏi ra chuyện năm đó hay không, bên cạnh đó lại giúp tôi hỏi về kết quả kiểm tra tủ lạnh, còn có tình trạng ống thông gió ở phòng làm việc của tôi.
Tôi đi tìm Hiểu Du, điều tra thêm khoảng thời gian gần đây Uông Tàng Phong có lưu lại dấu vết trên internet không, đồng thời liên lạc với các đồng nghiệp cùng quê với Cao Hội Thành, hỏi thăm tiến độ điều tra thế nào rồi.”
Trì Vũ Hiền đồng ý: “Được. Còn chuyện gì nữa không?”
“Để tôi nghĩ lại thử...... À, có một chuyện rất quan trọng” Tề Dực gõ gõ đầu, nói: “Anh hỏi Tiêu Ký Trạch một chút, nhờ anh ta hỗ trợ tra án, nơi mà có rất nhiều quạ đen tụ tập, đã tìm được thung lũng đất ngập nước và núi cao nơi có cây liễu và cỏ lau sinh sống chưa.”
Tiễn Trì Vũ Hiền đi, Tề Dực gọi điện thoại cho Khương Hiểu Du.
Theo lý nếu xin nhờ người khác hỗ trợ, hẳn là anh nên đi tìm người ta, nhưng anh và ba người khác trong văn phòng của Khương Hiểu Du lại không quen, tiếp đãi khó khăn, chỉ có thể làm phiền Khương Hiểu Du chuyển lời.
Rất nhanh sau đó, Khương Hiểu Du đã đi vào văn phòng anh, dưới mắt có quầng thâm mờ mờ, nhưng trạng thái cũng không tệ lắm.
Cô chỉ nhìn một chút đã nhìn ra Tề Dực có chút mơ màng: “Tối hôm qua anh Dực ngủ không ngon sao? Có phải vì cuộc điện thoại kia của em khiến cho anh không yên không?”
“Không có liên quan đến điện thoại, tối hôm qua nửa đêm bị trộm ...... Ăn điểm tâm không, buổi sáng tiện đường mang cho cô cái bánh bao và sữa đậu nành.
Tề Dực nói xong đưa bánh bao và sữa đậu nành trước đó cho cô, nhờ Khương Hiểu Du giúp đỡ cũng nên chân thành một chút.
“Cảm ơn anh Dực, vậy tôi không khách sáo nữa.” Khương Hiểu Du cầm lấy bánh bao, vừa gặm vừa nói: “Tên trộm nào gan to bằng trời thế, đồn cảnh sát cũng dám trộm?”
“Không phải trộn bình thường, có khả năng có liên quan đến án trộm xác.” Tề Dực nói vào vấn đề chính: “Liên quan tới Uông Tàng Phong, có tra được tin tức gì không
Khương Hiểu Du lắc đầu: “Đại khái là bổ sung cho kết quả điều tra tối hôm qua – chẳng hạn tôi cũng phát hiện gần đây anh ấy có quan hệ mật thiết với các bạn học luật đang học luật. Theo dõi lớp học luật của “Cuồng tín phi pháp Trương Tam”, và thậm chí xem các bộ phim truyền hình trinh thám nổi tiếng như Conan và Sherlock.”
Mặt Tề Dực đơ ra suýt nữa không kìm được, thế mà anh còn cảm thấy Uông Tàng Phong rất đáng yêu nên mới đi xem mấy cái này......
Không chỉ mỗi Tề Dực có biểu cảm cổ quái, Khương Hiểu Du cũng im lặng: “Nói như thế nào đây...... Ngay từ đầu hắn ta đã chú ý đến những nội dung này, phản ứng đầu tiên của em đã cảm thấy hắn vô cùng khả nghi, nhưng bây giờ...... Hắn có động cơ gây án điều ấy không thể nghi ngờ, nhưng em luôn cảm thấy đầu óc hắn có lẽ có chút vấn đề, không giống như người có năng lực có thể làm ra những chuyện mơ hồ.
Tề Dực cũng cảm thấy như vậy, thuận miệng hỏi: “Cô có ý kiến gì không?”
Khương Hiểu Du không nghĩ Tề Dực sẽ hỏi như vậy, không chắc chắn nói: “Không phải hắn ta còn liên hệ mật thiết với bạn học sao? Trước đó đã tiếp xúc với bạn học của hắn ta một chút?”