• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tề Dực đồng ý: “Tối nay tôi sẽ gọi điện thoại cho lão Trì, kêu anh ta sắp xếp người liên lạc. Đúng rồi, điện thoại của Uông Tàng Phong có tín hiệu không?”

“Tối hôm qua Uông Tàng Phong luôn ở nhà. Sáng nay, bảy giờ hắn mới ra khỏi cửa, lên tàu điện ngầm cao tốc số sáu di chuyển đến cầu Văn Thanh và đi ra từ cổng số năm. Sau khi dừng lại ở gần đó một lát thì hắn đi đến tòa nhà quốc tế Đỉnh Phong. Tín hiệu lúc sau hơi yếu, phần lớn thời gian đều là ở tòa nhà B, thỉnh thoảng cũng sẽ di chuyển đến khu vực lân cận.”

Nghe cô nói xong, Tề Dực cũng không thèm ngẩng đầu lên mà nói: “Hắn làm việc tại tầng 22 của tòa nhà B, trong một công ty nhỏ chuyên về thiết kế - trang trí nội thất.”

Khương Hiểu Du kinh ngạc: “Anh có thể nhớ kỹ như vậy sao?”

Tề Dực không để ý nói: “Kế tiếp có tiến triển gì đều có thể gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào.”

“Được, anh Dực,” Giọng nói của Khương Hiểu Du dừng lại một lát, có chút phấn khích nhìn Tề Dực: “Nếu có dịp cần ra ngoài, anh thuận tiện mang em theo để học hỏi thêm được không?”

Tề Dực hỏi lại: “Cô muốn chuyển ra làm người chạy việc bên ngoài?”

“Chủ yếu là do tò mò, hơn nữa em luôn cảm thấy không được đến hiện trường, không được tự tay bắt hai tên nghi phạm, giống như là một cảnh sát hình sự giả vậy.”

Cô đã hiểu rõ lòng mình như vậy, Tề Dực cũng không cảm thấy khó hiểu: “Vậy cô phải bàn bạc với lão Trì, xem anh ta có chịu dẫn cô theo hay không. Cô nói với tôi cũng không được gì, tôi chỉ có thể đưa cô đi xem giải phẫu thi thể và giám định vết thương.”

Nhớ đến những ảnh chụp đa dạng về thi thể mà cô ấy đã xem, Khương Hiểu Du rụt cổ lại: “Không cần chơi lớn như vậy, em đi trước nhé anh Dực, em sẽ quay lại tìm anh sau.”

Tề Dực đứng dậy: “Từ từ, còn có một chuyện, xem như là chuyện cá nhân của tôi, làm phiền cô.”

“Dạ? Anh nói đi.”

“Không phải ngày hôm qua chúng tôi gặp phải kẻ trộm hay sao? Tôi đã thu video giám sát của mấy giờ gần đó, làm phiền cô xem lại nhé?”

“Được.” Khương Hiểu Du nhanh chóng đi xem video, giống như đang chạy trốn.

Nhìn thấy cô đã đi rồi, Tề Dực mở Wechat trên điện thoại ra, tạm thời chọn vài người và nhóm, gửi câu hỏi cho từng người một.

Lần lượt có người trả lời tin nhắn, Tề Dực vừa trả lời lại vừa chỉnh lý thông tin.

Bỗng nhiên anh phát hiện nhóm chat lớn hơi sôi nổi, Tề Dực nhấn vào xem. Kết quả, anh phát hiện là người nhà của Cao Hội Thành, ngoại trừ con trai cả không có mặt, còn lại không thiếu một ai.

Tề Dực cảm khái, đám người này đúng là “hiếu tử hiền tôn*”.

(*) Hiếu tử hiền tôn: con cháu tài giỏi hiếu thảo.

Bình thường đều viện cớ công việc bận rộn, không chăm sóc lão lưu manh, để cho anh ta sống một mình trong nhà, đã lớn tuổi còn phải dựa vào việc giao nước cho người khác để kiếm sống. Sau khi người chết thì bọn lại thay đổi một trăm tám mươi độ, ngay cả đi học cũng không thèm, mỗi ngày đều đến làm ầm ĩ ở đội cảnh sát.

Tề Dực không chú ý quá nhiều đến tình trạng của nhóm người này, xem tin nhắn vài lần rồi thoát ra ngoài. Nhưng ngay lúc anh thoát ra, chợt nhìn thấy một tin nhắn, Tề Dực vội vàng quay lại trong nhóm, kéo lên tin nhắn phía trên.

Rất nhanh, Tề Dực đã tìm được tin nhắn kia, là do người mới vào tên Tiểu La nhắn: Tôi chỉ biết là nhìn thấy người ta nhảy lầu chết, vậy mà hắn có thể nói ra những lời châm chọc như vậy, chắc chắn không phải là người tốt lành gì! Thượng bất chính hạ tất loạn*, bọn người trong gia đình này cũng không phải là người tốt!

(*) Thượng bất chính hạ tất loạn: người bề trên không đàng hoàng thì kẻ dưới cũng không nghiêm chỉnh được.

Tiếp tục lướt lên trên, Tề Dực đã tìm được tin nhắn càng quan trọng hơn: “La Vưu Dũng: Tôi nhớ ra rồi, lúc vụ án nhảy lầu xảy ra, người này đã vây xem ở hiện trường, nói chuyện rất khó nghe.”

Vật chứng điện tử - Khương Hiểu Du: “Anh ta đã nói gì?”

“La Vưu Dũng: Anh ta nói cô ta ăn mặc hở hang như vậy, không phải là loại tốt lành gì, chắc chắn là ra ngoài bán dâm.”

Vật chứng điện tử - Khương Hiểu Du: “???”

Vật chứng điện tử - Khương Hiểu Du: “Quá đáng! Làm sao lại có người đáng ghét như thế? Chết cũng phải! Đáng đời bị cắt mất cái đó! Thật mẹ nó tức giận, em không muốn tiếp tục điều tra nữa!”

Vật chứng điện tử - n Chính Lương: “Hiểu Du, đừng nói lung tung!”

Tề Dực nhìn chằm chằm vào tin nhắn, suy nghĩ một lúc lâu, tìm La Vưu Dũng nói chuyện:

“Tề Dực: Tiểu La, những câu anh vừa nói là như thế nào?”

“La Vưu Dũng: Cái gì thế nào?”

“Tề Dực: Cao Hội Thành châm chọc người chết, làm sao anh biết được?”

“La Vưu Dũng: Lúc phát hiện thi thể Cao Hội Thành, người dân vây xem hiện trường đã kể lại. Có người nhận ra anh ta, chỉ ra lúc trước Cao Hội Thành đã mỉa mai cô gái, còn bình luận vài câu, chúng tôi mới hỏi một chút.”

“Tề Dực: Anh có ghi chép lại không?”

“La Vưu Dũng: Chỉ là tán dóc vài câu, không phải là thông tin quan trong gì, tôi chỉ viết hai câu vào báo cáo điều tra.”

“Tề Dực: Anh nói cụ thể một chút được không? Là người dân vây xem nào kể lại?”

“La Vưu Dũng: Cũng không có gì, có một người nói Cao Hội Thành nhìn qua có vẻ là người hiền lành, thật thà, không ngờ lòng dạ lại đen tối như vậy. Nhưng trái lại, có nhiều người đồng tình với Cao Hội Thành, nói cô ta mặc áo đỏ quần đỏ, vừa lộ ngực vừa lộ chân, còn trang điểm đậm, nghe lời Cao Hội Thành vừa nói thì cô gái đó không giống người đàng hoàng. Bọn họ nói xong còn tranh cãi ầm ĩ.”

Tề Dực hơi đăm chiêu.

Lúc đầu điều tra vụ án chặt xác, ấn tượng mà Cao Hội Thành mang lại cho Tề Dực chính là một công nhân giao nước thành thật, vẫn dựa vào kết quả kiểm tra thi thể xác định hung khí. Sau khi bắt được đối tượng tình nghi, mới từ trong miệng người đó biết được việc anh ta thiếu tiền không trả. Việc này chỉ có đối tượng tình nghi và Cao Hội Thành biết, nếu không nghi phạm đã bị cảnh sát bắt từ lâu, Tề Dực cũng không cần phải giải phẫu gan suốt bốn ngày.

Trước mặt người ngoài, Cao Hội Thành luôn rất giỏi giả vờ, anh ta giống như một người đàn ông tốt, làm sao sẽ nói ra những lời độc ác như vậy với cô gái nhảy lầu tự sát?

Tề Dực đang suy nghĩ vấn đề này, người trong nhóm nhỏ đã gửi tin nhắn đến.

Cảnh sát của đồn công an trấn Tư Ninh đi hỏi thăm viết được, người cùng thế hệ với Cao Hội Thành đúng là có nói như thế này: “Anh ta liên tục cưỡng bức Trịnh Hoa Phân, muốn làm cho cô ta lớn bụng, ép Trịnh Hoa Phân gả cho anh ta.”

Rất nhiều dân làng đã nói, Trịnh Hoa Phân chính là người vợ mà Cao Hội Thành cướp về. Đáng tiếc thời gian đã trôi qua quá lâu. Năm đó, Trịnh Hoa Phân không có báo án. Vả lại, cô ta đã qua đời, rất khó để thu thập chứng cứ, bây giờ cũng đã sớm hết thời gian truy tố.

Nhưng mà anh chị em của Trịnh Hoa Phân cũng xác nhận việc này, độ tin cậy rất cao.

Vậy nên, Cao Hội Thành có tiền án phạm tội cưỡng bức, thậm chí người biết việc này cũng không ít, chỉ là không lập án.

Ánh mắt Tề Dực phát sáng, hiểu biết đối với Cao Hội Thành càng sâu hơn một tầng, không kiềm chế được cảm giác chán ghét đối với anh ta càng nhiều hơn.

Phạm tội nhưng không phải trả giá, rất có thể sẽ châm ngòi ngọn lửa xấu xa trong lòng Cao Hội Thành, khiến cho anh ta nảy sinh ý tưởng gây án lần nữa, sau đó anh ta lại hành động.

Sau khi vụ án nhảy lầu xảy ra, Cao Hội Thành vây xem ở hiện trường đã nói ra những lời như thế, chứng minh anh ta có rất nhiều ý đồ xấu xa đối với người chết, nhiều đến mức anh ta không duy trì được dáng vẻ hiền lành mà bản thân đã dựng lên trước mặt mọi người.

Hứa Ngải Linh dọn vào sống ở tiểu khu Thành Nam chưa lâu. Lúc thảo luận chuyện kết hôn với bạn trai Uông Tàng Phong bùng phát tranh cãi dữ dội, kế tiếp mới lấy bộ đồ quần đỏ áo đỏ đã không mặc vài năm từ trong tủ ra mặc lên người, rồi nhảy lầu tự sát. Nghe nói, nếu mặc đồ đỏ tự sát, là ngụ ý nạn nhân có sự oán hận rất sâu đậm, muốn trở thành lệ quỷ để báo thù.

Trong khi đó, Hứa Ngải Linh đã từng trải qua một đợt làm tình nhỏ, xảy ra ở cuối thời kỳ dậy thì. Tất nhiên, không ngoại trừ khả năng các tổn thương khác có thể dẫn đến rách âm đạo, tuy nhiên khả năng đó rất ít.

Sau khi Hứa Ngải Linh tự sát, Uông Tàng Phong bắt đầu nghiên cứu phương pháp phạm tội, học tập các kỹ xảo gây án, nghiên cứu luật hình sự và tố tụng hình sự, đọc các tác phẩm trinh thám.

Sau này, Cao Hội Thành bị giết, thi thể cũng bị người khác trộm mất, bộ phận sinh dục bị cắt ra, đưa vào bụng thông qua đường miệng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK