Thời gian dần trôi qua, hai đầu hung thú đã đánh giết lẫn nhau hơn một nén hương và đã dần đi đến hồi kết. Ở trên thân mình, cả hai đầu hung thú đều hiện lên những miệng vết thương lớn sâu thấu tận xương và khí tức trên người chúng đang không ngừng giảm xuống.
Ngay thời điểm cuối cùng, đầu cự xạ vươn mình lên cao rồi há rộng miệng cắn chặt cổ và cuộn mình siết chặt khiến xương cốt toàn thân của đối thủ gãy nát hết toàn bộ. Sau khi siết chết đối thủ, cự xà ngẩng đầu rống lớn một tiếng giống như đang thể hiện sự chiến thắng của bản thân.
Lúc này, hai người ở ngoài xa nhìn về phía đầu cự xà thì bất chợt nở một nụ cười lạnh. Đế Nguyên Quân ý niệm vừa động thì thanh trường thương đã thình lình xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Trước khi lao thẳng về phía đầu cự xà, Đế Nguyên Quân quay qua, nói. “Đầu cự xà đó giao cho ta, ngươi nhân lúc đó hãy đi ngắt gốc linh dược đó xuống”.
“Ta không biết dưới ao còn có gì nguy hiểm nữa hay không nên ngươi hãy cẩn thận, nếu như thấy nguy hiểm quá thì nhanh chóng thối lui?”.
Đáp lại, Lâm Tuyết Nhi gật đầu đáp. “Ta biết rồi?”.
Sau đó, cả hai người đồng thời bộc phát khí tức của bản thân rồi giẫm mạnh chân lao đi. Ba đại lực lượng điên cuồng xoay chuyển, Đế Nguyên Quân tay phải nắm chặt Tử Huyền và truyền vào đó một lượng lớn chân nguyên rồi ném mạnh về phía đầu cự xà.
Cảm nhận thấy nguy hiểm đang tới gần, đầu cự xà ngay khi vừa ngoái đầu nhìn lại thì trong mắt nó đã hiện lên hình bóng của một mũi thương sắc nhọn đang lao tới với một tốc độ cực kỳ nhanh và uy lực mạnh mẽ với lực xuyên thấu kinh khủng vô cùng.
Nhanh chóng dùng cơ thể to lớn che lại phần đầu, cự xà bị Tử Huyền cắm sâu vào trong cơ thể thì đau đớn kêu lên một tiếng. Ngay khi nó định dùng miệng để rút thanh trường thương ra khỏi cơ thể thì đột nhiên, thanh trường thương giống như bị một loại lực lượng vô hình nào đó rút ra và biến mất ngay trước mắt nó.
Ngay khi vừa ngẩng đầu nhìn lên thì đột nhiên, ở trong mắt nó hiện lên một đạo thân ảnh từ trên cao đang bổ xuống. Đế Nguyên Quân hai tay nắm chặt phần xa nhất của chuôi thương rồi bộc phát toàn bộ thực lực đánh xuống. Chỉ thấy Tử Huyền trong tay hắn hóa thành một vệt tàn ảnh hình vòng cung đánh xuống.
Oanh!
Không kịp phản ứng, cự xà bị một kích này của Đế Nguyên Quân đánh trúng đỉnh đầu khiến cơ thể to lớn đập mạnh xuống đất và kêu lên một tiếng vừa đau đớn vừa tức giận.
Mặc dù thực lực bị giảm xuống và thương thế trên người rất nặng nhưng đầu cự xà này không hổ là tứ cấp trung giai hung thú. Ngay khi cơ thể to lớn vừa đập mạnh xuống đất thì nó cũng đồng thời vung mạnh cái đuôi lớn đánh về phía Đế Nguyên Quân với toàn bộ thực lực.
Nhanh chóng phản ứng lại, Đế Nguyên Quân điên cuồng vận chuyển ba đại chân nguyên lên đến đỉnh điểm rồi dùng hai tay nắm chặt chuôi thương và đưa ra trước người để ngăn cản.
Bị đuôi lớn đánh văng xuống đất, Đế Nguyên Quân toàn thân phát lực chống đỡ cơ thể và hai chân trượt dài một quang thì mới có thể ổn định lại được. Cảm nhận lòng bàn tay và cánh tay truyền đến một cảm giác đau nhức, cùng với đó là một dòng máu tươi từ trên khóe miệng hắn chảy xuống.
Đưa tay lên lau đi vệt máu, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi lên tiếng. “Đúng là có chút miễn cưỡng? Không ngờ đầu cự xà này đã bị thương đến mức này mà thực lực vẫn còn mạnh như vậy? Nếu như đối đầu với nó lúc đỉnh phong thì không biết hậu quả sẽ như thế nào nữa?”.
Dương mắt nhìn đầu cự xà lao tới, Đế Nguyên Quân thấy nó há rộng miệng cắn tới thì bất giác nở một nụ cười lạnh. “Ngươi không nên làm điều này với ta?”.
Huyền cấp cực phẩm thương pháp, Hào Khí Xuyên Tâm!
Bộc phát toàn bộ thực lực, Đế Nguyên Quân truyền một lượng lớn chân nguyên và thương khí vào trong Tử Huyền rồi toàn lực thi triển đại chiêu. Chỉ thấy hắn giẫm mạnh hai chân xuống nền đất rồi lao thẳng vào trong miệng của đầu cự xà.
Đế Nguyên Quân lúc này giống như đang hòa mình với thanh trường thương ở trong tay, chỉ thấy cả hai bị một luồng chân nguyên cùng thương khí xuyên thấu mãnh liệt bao bọc và hóa thành một cơn lốc xông tới.
Nuốt Đế Nguyên Quân vào bụng, đầu cự xà đột nhiên cảm thấy toàn thân truyền đến cảm giác đau đớn vô cùng. Toàn thân nó kịch liệt run lên rồi ngẩng đầu lên cao “Rống” lớn một tiếng đầy thảm thiết.
Chỉ trong giây lát, toàn bộ cơ thể nó hiện lên những vết rách lớn và máu tươi từ trên miệng vết thương bắn tung tóe ra khắp nơi. Đau đớn nằm run rẩy trên nền đất, ở trên lưng cự xà bỗng nhô lên một cái rồi có một bóng người đâm xuyên qua cơ thể nó với trên người nhiễm không ít máu tươi tanh nồng.
Đứng ở trên cao nhìn xuống, Đế Nguyên Quân bộc phát chân nguyên loại bỏ tất cả những chất dịch nhầy dính ở trên cơ thể rồi đưa mắt nhìn xuống. Khi thấy đầu cự xà vẫn còn nhúc nhích và có ý định tiếp tục tấn công thì ánh mắt hắn lộ ra vẻ ngoài ý muốn thốt ra. “Nhục thân của đầu cự xà này thật mạnh, trúng một chiêu vừa rồi mà nó vẫn còn sống? Nhưng đó cũng chỉ kéo dài hơi tàn mà thôi?”.
Ném mạnh thanh trường thương đâm xuyên qua đỉnh đầu cự xà khiến nó triệt để chết đi, Đế Nguyên Quân đứng từ trên cao từ từ hạ xuống. Hắn liếc mắt nhìn thi thể của cự xà nằm bất động nằm trên nền đất thì có chút kinh hãi và xen lẫn vui mừng. “Thu hoạch lần này không tệ, nếu có thể tinh luyện tinh huyết của hai đầu hung thú này thì nhục thân ta có khả năng đột phá tầng thứ mười?”.
Nhanh tay thu hai bộ thi thể vào trong giới chi, Đế Nguyên Quân quay người nhìn về phía Lâm Tuyết Nhi đang đứng trên mặt ao và trên tay đang giữ lấy gốc linh dược thì tò mò hỏi. “Linh dược đã lấy được rồi thì đi thôi?”.
“Đế Nguyên Quân? Ngươi nhanh lại đây?”. Lâm Tuyết Nhi hai mắt nhìn chằm chằm xuống dưới đáy ao lên tiếng. “Hình như ở dưới đáy có thứ gì đó?”.
“...”. Đế Nguyên Quân có chút ngờ vực tiến lại gần, ngay khi hắn đưa mắt nhìn xuống thì thấy ở dưới đáy có một thứ gì đó đang phát ra một đạo tinh quang. Tuy bị mực nước sâu che đậy và giấu diếm nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy được, mặc dù tinh quang hơi ảm đạm nhưng hắn đoán chắc thứ này không phải là phàm vật.
Cảm thấy tò mò, cả hai người liếc mắt nhìn nhau một cái rồi gật đầu, sau đó nhảy thẳng xuống và đi về phía thứ đang phát ra tinh quang. Cẩn thận đi phía trước, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn xung quanh thì trông thấy ở xung quanh thành ao có những cái hang lớn sâu thẳm không thấy đáy thì lộ ra vẻ cẩn trọng vô cùng. Hắn tản mát ra khí tức của bản thân và thả một lượng lớn tinh thần lực ra ngoài để cảm nhận nguy hiểm.
Khi đi đến được nơi phát ra tinh quang, Đế Nguyên Quân nhìn thấy có một thứ gì đó đang bị kẹt dưới một tảng lớn. Hắn không chần chừ đưa tay xuống lấy ra một thứ trông giống như một viên ngọc thạch trắng sáng.
Tuy không biết loại ngọc thạch này là gì nhưng Đế Nguyên Quân biết rõ thứ này không hề tầm thường. Nhanh chó thu nó vào trong nhẫn trữ vật, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn xung quanh để nhìn xem thử còn có thứ gì trân quý khác nữa không.
Ngay khi không phát hiện được thứ gì, Đế Nguyên Quân nhìn Lâm Tuyết Nhi rồi chỉ tay lên cao ra hiệu. Nhanh chóng đi lên, cả hai người không quan tâm đến những thứ xung quanh mà chỉ muốn rời khỏi đây và nhìn xem viên ngọc thạch vừa thu được là gì. Nhưng cả hai người không hề hay biết là ở dưới đáy ao bỗng có một cặp mắt to lớn đỏ bừng đang nhìn chằm chằm về phía hai người.
Ngay khi vừa đi ra khỏi mặt nước, cả hai người nhanh chóng đi về phía rừng cây ở phía trước để tránh sự nhòm ngó của đám hung thú. Nhưng khi cả hai người đi được một vài bước thì đột nhiên, toàn thân Đế Nguyên Quân đột nhiên run lên một cái và một cảm giác lạnh lẽo, nguy hiểm sởn gai ốc khiến sắc mặt hắn tối sầm lại.
Không kịp quay đầu, Đế Nguyên Quân nghe thấy tiếng nước vỗ mạnh và một tiếng động truyền lên ở dưới đáy ao thì hét lớn một tiếng. “Nhanh chóng rời khỏi đây?”.
- --