Có lẽ ta không cần nói thì ngươi chắc cũng đoán được ta là ai rồi đúng không? Đệ tử của Tiên Diễn Đế Tôn?!
Bất giác, Đế Nguyên Quân thở dài một hơi rồi lên tiếng đáp lời.
“Không biết Thánh Hoàng đưa ta đến nơi này để làm gì? Chẳng nhẽ có gì căn dặn ta hay sao? Có lẽ liên quan đến Lâm Tuyết Nhi hay nói đúng hơn là truyền thừa của người?”
“Haha… Rất tốt?”
Thánh Hoàng nghe thấy vậy thì đột nhiên phá lên cười lớn một tiếng.
“Không hổ là người mà Tiên Diễn nhìn trúng, ngươi không chỉ có thiên phú mà còn có tâm cảnh và nhận thức sâu sắc đến như vậy?”
“Nói thật thì ta cảm thấy hơi đáng tiếc một chút vì người mà ta chọn trúng ban đầu là ngươi chứ không phải Lâm Tuyết Nhi nhưng vì lão già Tiên Diễn đó cứ nằng nặc yêu cầu ta và muốn thử thách ngươi nên ta mới gật đầu đồng ý”.
“Trăm vạn năm trước, ta đã từng nhận một đệ tử và người đó chắc chắn sẽ là người kế thừa và quản lý Đế Nhạc nhưng đáng tiếc thay? Hắn là một người có tham vọng chứ không giống như ta nên truyền thừa Thánh Hoàng đối với hắn chỉ là một bước đệm và ta nghĩ chuyện xảy ra trước đây chắc chắn liên quan đến hắn?”
“Tuy đây chỉ là suy đoán nhưng ta dám chắc điều đó? Có lẽ hắn sau khi nhận được truyền thừa và được ta chỉ dạy đã quay trở lại Tiên giới để tiếp quản Đế Nhạc nhưng Tiên Diễn đã từng thay ta can thiệp vào nhân quả, nhìn thấu tương lai nên ta đã mang theo cổ điện đến nơi này”.
“Truyền thừa Thánh Hoàng tuy mạnh nhưng để có thể chân chính thi triển thì cần phải có cổ điện và được chấp nhận nên Lâm Tuyết Nhi mới chính là truyền nhân chân chính của ta. Nhưng tên nghiệt đồ đó đã từng tu luyện qua và trải qua một thời gian dài thì hắn nay đã trở thành Đế một phương ở Tiên giới”.
“Sở dĩ ta nói nhưng lời này với ngươi cũng vì hắn? Ta tin tưởng Lâm Tuyết Nhi có thể trở thành Thánh Hoàng chân chính và thay ta tiêu diệt tên nghiệt đồ nhưng chuyện này không hề dễ một chút nào cả?”
“Có lẽ tên đó cũng đã suy diễn nhân quả của bản thân và đã phát hiện cổ điện đã một lần nữa xuất thế nên một khi Lâm Tuyết Nhi đặt chân lên Tiên giới thì hắn ta sẽ ra tay đoạt lấy rồi trở thành Thánh Hoàng chân chính”.
“Chính vì thế nên ta muốn nhờ ngươi, người mà cả ta và Tiên Diễn tin tưởng có thể làm được? Kể cả ta không lên tiếng thì ngươi cũng sẽ tìm mọi cách để bảo vệ Lâm Tuyết Nhi nhưng chuyện này đối với ta và cả Tiên giới rất hệ trọng nên ta lấy danh nghĩa Thánh Hoàng, chủ của Đế Nhạc cúi đầu nhờ ngươi ra tay tương trợ?”
“...”.
Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì cúi đầu suy nghĩ, trên gương mặt hắn lộ vẻ trầm mặc một hồi lâu rồi lên tiếng đáp lời.
“Đã trăm vạn năm trôi qua thì người đó ắt hẳn đã trở thành Đế Tiên còn ta hiện tại chỉ là một tu chân giả nhỏ bé và cho dù sau này ta đi lên Tiên giới đi chăng nữa thì cũng chỉ là một Nhân Tiên?”
“Để đối phó với Tiên Đế thì ta có cơ hội hay sao?”
“Ngươi nói không sai?”
Thánh Hoàng vẻ mặt nghiêm nghị gật đầu.
“Thủ đoạn của Đế Tiến cực kỳ khủng bố nên việc tìm kiếm ngươi ở Tiên giới là một chuyện cực kỳ dễ nhưng cũng không phải không thể? Truyền thừa Thánh Hoàng tuy mạnh và thần thông cái thế nhưng chung quy vẫn thuộc sự quản chế của Thiên Đạo chủ tể”.
“Nói chuyện này ra thì có lẽ sẽ rất khó cho ngươi và Lâm Tuyết Nhi nhưng cả hai người muốn đi lên Tiên giới thì trước tiên cần phải vượt qua sự quản chế của Thiên Đạo, không phụ thuộc vào sự quản chế của tam giới thì mới có thể tránh thoát được”.
“Lâm Tuyết Nhi chỉ có mỗi truyền thừa Thánh Hoàng nên việc muốn thoát khỏi sự quản chế của Thiên Đạo thì chẳng khác gì mò kim đáy bể. Còn ngươi thì khác, dựa vào truyền thừa của Tiên Diễn có thể mở ra được một con đường nhưng tỉ lệ thấp đến mức gần như không thể được nhưng ngươi hiện tại còn có Thiên Cơ Nhãn, một loại nhãn quang vượt ngoài sự kiểm soát của Thiên Đạo nên tỉ lệ này sẽ cao hơn một chút”.
“Nhưng để có thể sử dụng được Thiên Cơ Nhãn thì ngươi cần phải đánh đổi một thứ rất quan trọng và nó sẽ không thể hồi phục lại được. Liệu ngươi có bằng lòng để trả cái giá đó hay không?”
Đế Nguyên Quân nhíu mày, ánh mắt hắn nhìn Thánh Hoàng lộ vẻ khó nói.
“Thật sự mà nói thì sớm muộn gì ta cũng sẽ luyện hóa và sử dụng Thiên Cơ Nhãn và ta sẵn sàng đánh đổi để có thể đạt được mục đích nhưng ta không thể mạo hiểm được vì nơi này vẫn đang chịu sự quản chế của Thiên Đạo nên ta gần như không có cơ hội”.
“Chỉ cần có cơ hội và thời cơ đến thì ta sẽ không chần chừ mà luyện hóa nó?”
“Rất tốt, ta bây giờ đã nhìn thấy được viễn cảnh của ngươi sau này sáng lạn như thế nào rồi? Rất có thể ngươi chính là người có thể mở ra được cánh cổng đi đến nơi đó, vượt qua cả Tiên giới?”
Thánh Hoàng vui vẻ gật đầu.
“Chuyện của ngươi thì ta có phần nằm chắc nhưng còn Lâm Tuyết Nhi thì khó khăn hơn rất nhiều? Nếu như trong tương lai có thể tìm được cơ duyên nào đó giúp cô vượt qua được sinh linh tam giới vũ hóa ‘Tiên Thiên’ thì còn may ra”.
“Hoặc cũng có thể mượn nhờ khí tức của ‘Tiên Thiên’ sinh vật? Nhưng ngay cả Tiên giới cũng khó mà kiếm được một loại sinh vật như thế này chứ đừng nói đến Tu Chân giới?”
“Chuyện này thì Thánh Hoàng không cần lo lắng, ta chắc chắn sẽ tìm ra được”.
Bất giác, ánh mắt Đế Nguyên Quân đột nhiên trở nên âm trầm và trên gương mặt hắn hiện rõ sự đắn đo.
“Nhìn biểu cảm của người thì mọi chuyện không chỉ dừng ở đây thôi đúng không? Theo ta thấy thì ắt hẳn còn có chuyện khác cũng quan trọng không kém? Là vì kim quang sao?”
Thở dài một hơi, Thánh Hoàng quay người, ánh mắt nhìn ra xa trông phiền não vô cùng.
“Đúng là thế thật? Ta cũng vì chuyện này nên mới giữ lại một sợi chấp niệm cuối cùng để có thể gặp ngươi”.
“Ắt hẳn ngươi cũng biết, thế gian không có gì hoàn hảo và truyền thừa Thánh Hoàng cũng thế? Có lẽ Lâm Tuyết Nhi lúc này cũng đã cảm thấy có chuyện gì đó không đúng rồi cũng nên?”
“Đối với truyền thừa thì ta tự tin về uy năng nhưng có một điều bất cập là do cổ điện và chính người tu luyện. Ta không biết Lâm Tuyết Nhi có ngộ ra được điều này khi tu luyện hay không nhưng ta dám chắc được một điều là cô ấy sẽ làm tốt hơn ta vì ở bên cạnh còn có ngươi”.
“Về cổ điện thì nó không phải là một vật chết mà trên mình còn mang theo ý chí của bản thân và Thánh Hoàng tiền nhiệm nên sẽ khiến tâm trí của Lâm Tuyết Nhi bị lung lay hoặc nặng hơn là có thể sẽ bị cổ điện thao túng. Để có thể loại bỏ được điều này thì yêu cầu cốt yếu nhất chính là bản thân cô ấy, phải có ý chí đủ mạnh để có thể áp chế và phải nhận được sự chấp nhận của cổ điện mới có thể loại bỏ được những hậu quả không đáng có”.
“Vậy sao?”
Đế Nguyên Quân nhíu mày, sắc mặt hắn dần trở nên trầm xuống.
“Chuyện này sẽ rất khó để có thể xử lý nhưng ta sẽ tìm cách lo liệu? Ta tin tưởng Lâm Tuyết Nhi có thể làm được nhưng để đảm bảo an toàn thì ta cần phải gia tăng thực lực thêm nữa”.
“Nếu như Lâm Tuyết Nhi bị cổ điện thao túng hoàn toàn thì với thực lực của ta hiện tại không thể chống đỡ được. Dù sao thì cổ điện chính là Tiên phẩm nên ta không thể không chuẩn bị được”.
“Suy nghĩ rất thấu đáo?”
Thánh Hoàng thở ra một hơi giống như vừa gạt bỏ được tảng đá nặng ở trong lòng. Ánh mắt tràn đầy sự tin tưởng nhìn Đế Nguyên Quân rồi nở một nụ cười nhẹ, đáp.
Bất giác, sắc mặt Thánh Hoàng thần niệm trở nên nghiêm nghị, nói tiếp.
“Theo như những gì ta thấy thì ngươi và Lâm Tuyết Nhi còn sở hữu một bộ công pháp song tu hay sao? Nếu như cả hai người song tu cùng nhau và ngươi có thể rút ra một phần kim quang để luyện hóa thì thực lực của ngươi chắc chắn sẽ tăng lên không ít, nếu may mắn thì có thể sử dụng để thuế biến cơ thể, cải biến nhục thân trở nên cường đại hơn”.
“Nhưng có một vấn đề là ngươi cần phải đánh thức được huyết mạch đang ngủ sâu trong người Lâm Tuyết Nhi? Về chuyện này thì ngươi chắc đã có dự tính ở trong đầu và còn hiểu rõ hơn cả ta nên ta chẳng thể cho ngươi lời khuyên nào được?”
“Tuy chuyện này có khả năng thành công tương đối cao nhưng bù lại thì nguy hiểm cũng càng tăng. Với thực lực của cô ấy hiện tại đã rất mạnh rồi và nếu như thức tỉnh được huyết mạch thì ta không thể tưởng tượng được?”
“Nói không phải hạ thấp nhưng thực lực của hai người hiện tại đã có cách biệt rất lớn kể từ khi Lâm Tuyết Nhi luyện hóa kim quang. Cũng chính vì thế nên thời điểm này rất quan trọng nên ngươi cần phải chú trọng”.
Đáp lại, Đế Nguyên Quân vui vẻ gật đầu.
“Đa tạ Thánh Hoàng đã đưa ra lời khuyên”.
Bỗng, Thánh Hoàng thở dài một hơi rồi lên tiếng.
“Ta rất muốn trò chuyện cùng ngươi thêm một lúc nữa nhưng thời gian của ta sắp hết rồi? Trước khi ta tan biến và trôi theo dòng của Thời Gian Trường Hà thì ta có thể giúp ngươi chuyện này?”
“Ta hiện tại chỉ là một sợi chấp niệm nhưng dù sao cũng là Đế Tiên nên ta có thể giúp ngươi tháo bỏ toàn bộ Thiên Đạo xiềng xích ở trên người?”