Chương 365: Cặp sinh đôi của Quách Cao Minh
Quách Cao Minh cả đêm qua uống rất nhiều,
vậy nên anh đã có một giấc ngủ sâu, không chút
mộng mi.
Nhưng anh không hề biết rằng bức ảnh mà
anh đăng tải đã gây ra một sự xáo trộn không
nhỏ.
Quách Cao Minh vốn không thích sử dụng
mạng xã hội. Là Kiểu Bích Ngọc đã đăng ký tài
khoản cho anh, còn đặt tên là “Tảng băng Bắc
Cực”
Ban đầu, tài khoản của anh không có nhiều
bạn bè, ngay cả Lục Khánh Nam lúc mới nhìn
vào, còn nghĩ đây là tài khoản giả mạo. Sau khi
đối chiếu với số điện thoại, anh ấy liền bị sốc, đột
nhiên hiểu ra rằng để anh làm ra việc mất hình
tượng thế này, chắc chắn liên quan đến Kiều
Ngọc Bích.
Đọc Full tại truyen3.one
Sau nỗ lực của Lục Khánh Nam trong việc
share tài khoản Zalo của Cao Minh, rất nhiều học
sinh cũ và đối tác kinh doanh đã gửi lời mời kết
bạn. Thực tế, lúc đầu anh có tí chờ mong, không
biết Cao Minh sử dụng zalo sẽ như thế nào.
Nhưng không nghĩ, anh ta căn bản là không
thích xã giao, tài khoản có online thì chắc là khi
Kiều Ngọc Bích cầm máy. Mọi chuyện nhanh
chóng trôi qua.
Quách Cao Minh không để ý việc này, cũng
không biết danh sách bạn bè đã vượt quá 5000
người.
Lần đầu tiên trong đời, anh đăng tải một bức
ảnh.
Bức ảnh chụp hai đứa bé song sinh, dù
không có caption, nhưng trong nửa phút đã thu
về vô số bình luận…
Gần đây, Châu Mỹ Duy có một cuộc sống vô
cùng ngọt ngào. Sau khi những người ở Bùi gia
biết về tranh cãi giữa cô và Bùi Hưng Nam, cô đã
được yêu cầu đến sống tại biệt thự Bùi gia, chính
thức cùng Bùi Hưng Nam bắt đầu cuộc sống hôn
nhân.
Mỹ Duy là một người nội trợ giỏi, lại không
muốn ngồi không, cô đã đề nghị sa thải những
người hầu trước đây, bây giờ mỗi ngày, cô đều
chăm chỉ dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng cho gia
đình.
Cô biết tối qua Bùi Hưng Nam về muộn, vừa
mới đặt lưng xuống giường đã ngủ luôn, nên
quyết định để anh ngủ thêm một lúc.
Tuy nhiên, điện thoại di động của Bùi Hưng
nam trên bàn cạnh giường cứ kêu và rung.
Mỹ Duy tưởng là đồng hồ báo thức, cho nên
cầm lấy điện thoại động, tắt nhạc chuông.
Nhưng nhìn lướt qua màn hình, cô lập tức
sững sờ.
“Bùi Hưng Nam! Hưng Nam! Chuyện gì
vậy?“ Châu Mỹ Duy lay chồng, bắt anh ta ngồi
dậy bằng cả hai tay.
Bùi Hưng Nam không ngủ được.
Anh bất lực mở mắt, nhìn vẻ kích động của
vợ mới cưới.
Anh tuyên bố: “Dù em có thấy gì đi nữa, anh
cũng không làm gì có lỗi với em. Em yêu tâm là
chồng em không có ý định vụng trộm. “
Châu Mỹ Duy vội vàng giơ điện thoại ra,
“Nhìn xem, đây là bức anh do Quách Cao Minh
đăng lên, chuyện này là sao, bức ảnh này có ý gì?”
Bùi Hưng Nam cau mày khi nghe thấy ba
chữ “Quách Cao Minh.”
Anh chậm rãi ngồi dậy, dựa lưng vào giường,
lẩm bẩm: “Làm sao có chuyện Quách Cao Minh
đăng tải ảnh? Cái tài khoản ấy chết từ đời nào rồi
mà.”
“Đây không phải là tài khoản “Tảng băng
Bắc Cực” sao?“ Tôi đã thấy bạn chung của hai
người bình luận bên dưới, mọi người đều tâng
bốc, gọi anh ta là anh Quách.
Bùi Hưng Nam bối rối.
Bởi vì biết vợ mới cưới tính tình hay làm quá,
Bùi Hưng Nam thật sự không quá coi trọng
chuyện này, nhưng khi nhìn vào điện thoại, anh
sững sờ mất vài giây.
Anh nhớ lại và tự nhủ: “Đúng là tối qua anh
ấy có chụp một bức ảnh, sau đó đăng tải nó lên
Zalo.”
Châu Mỹ Duy bò lên giường, dựa sát vào
anh, hỏi, “Mau nói cho em biết, tại sao Quách
Cao Minh lại tự dưng đăng bức ảnh này?”
Bởi vì ấn tượng về Quách Cao Minh thường
là người kiêu ngạo, không thích thể hiện quá
nhiều. Nên khi thấy anh ấy đăng tải ảnh lên Zalo,
điều này ngay lập tức khơi dậy sự tò mò mạnh
mẽ của mọi người.
Bùi Hưng Nam rê ngón tay trên màn hình
điện thoại.
Nhìn những bình luận bên dưới, anh khẽ
nhếch khóe môi, nở một nụ cười tà mị.
Một số đối tác kinh doanh ấn thích điên
cuồng, tiện thể nịnh nọt, [Anh Quách, bức ảnh
này chụp ở góc rất đẹp]
[Anh Quách rất yêu trẻ con, lần trước tập
đoàn IP&G đã quyên góp hơn mười lăm tỷ cho
quỹ vì trẻ em]
Một cựu sinh viên có quen biết, trực tiếp
hỏi, [Thầy Quách, hai đứa bé này là con cái nhà
a?]
Châu Mỹ Duy dí sát mặt vào màn hình, tò
mò quan sát.
“Tài khoản của Quách Cao Minh không phải
bị đánh cắp, đúng không?” Châu Mỹ Duy nghĩ
đây là khả năng cao nhất.
Bùi Hưng Nam quay đầu hôn lên má vợ, sau
đó tâm trạng thoải mái, bấm vào bình luận, bình
thản để lại một câu.
[Đây là sinh đôi nhà Quách Cao Minh, con ruột]
Bùi Hưng Nam thật sự xấu xa, còn không
quên nhấn mạnh hai chữ “con ruột’.
Châu Mỹ Duy cứng người, mở to mắt đọc
những dòng nay. Sau khi đờ đẫn vào giây, cô
quay đầu, nhìn chồng bằng ánh mắt như thiêu
đốt.
“Đây là con trai của Quách Cao Minh?”
Giọng Mỹ Duy run lên.
Bùi Hưng Nam nhăn nhở, “Đây là cặp song
sinh do Kiều Bích Ngọc sinh ra. Tối qua, anh đến
Quách gia nhìn thấy, chúng còn sống, khóc rất to.”
Châu Mỹ Duy sắp bùng nố.
“Tại sao? Tại sao? AIH”
“Chết tiệt, Bùi Hưng Nam, anh mau: giải
thích chuyện gì đã xảy ra, chuyện này nghĩa là
sao?”
“Rốt cuộc anh cấu kết cùng Quách Cao
Minh làm gì, tôi nói cho anh biết, nếu anh không
nói rõ, tôi liền ly hôn với anh!”
Mỹ Duy bị chọc tức đến mức ăn nói không
còn mạch lạc, chỉ biết uy hiếp, “Mau giải thích
cho tôi! Nếu không anh đừng mong rời khỏi
giường! Dẹp luôn chuyện ăn sáng đi!”
Bởi vì bình luận của Bùi Hưng Nam, danh
sách bạn của Quách Cao Minh hoàn toàn bùng nổ.
“Bình tĩnh.”
Bùi Hưng Nam an ủi vợ: “Đừng kích động
như vậy, bình tĩnh đi!”
“Bình tĩnh cái đầu anh ấy.”
Châu Mỹ Duy bị sốc, chửi bới không ngừng,
còn nắm lấy vai Bùi Hưng Nam, hét lên một cách
điên cuồng.
“Hai tên đàn ông khốn kiếp này, mấy anh
thực sự lấy tính mạng con trẻ ra để làm trò đùa.”
Bùi Hưng Nam tự dưng bị liên lụy, anh bị
mắng mà chẳng hiểu chuyện gì.
Châu Mỹ Duy trừng mắt nhìn anh, nhanh
chóng xuống giường tìm điện thoại di động, lúc
này cô rất lo lắng, “Bích Ngọc không biết thế nào
rồi?”
Nhưng lúc này, Kiều Bích Ngọc không nhấc máy.
Tỉnh thần của Kiều Bích Ngọc gần đây
không được tốt lắm, cô đang dọn dẹp đồ đạc
trong căn hộ. Bà ngoại thường gọi cô trở về
thành phố Hải Châu. Thực ra nếu thực sự muốn,
cô đã mua vé rời đi từ lâu rồi.
Điện thoại di động của cô đang tắt nguồn để
sạc, hiện giờ là 6 giờ 30, cô đang đánh răng súc
miệng, đầu óc hãy còn ngơ ngác, vô tình liếc qua
điện thoại, rồi định bước đến kiểm tra.
Lúc này, cửa căn hộ của cô đột nhiên bị đập
liên hồi.
Mới sáng sớm đã không yên.
Cô cau mày nhìn ra cửa, nghe thấy tiếng
đoán ra đó là Lục Khánh Nam.
Vừa mở cửa, định phàn nàn với anh ta một
hồi, nhưng Lục Khánh Nam trông cực kỳ kích
động, hét vào mặt cô: “Kiều Bích Ngọc, đấy phải
là con đỡ đầu của tôi đấy!”
Kiều Bích Ngọc không hiểu chuyện gì đang
xảy ra, thấy đối phương mất kiểm soát như vậy,
cô cẩn thận hỏi: “Anh chơi thuốc à?”
“Điện thoại của cô đâu, cô chưa đọc Zalo à”
Lục Khánh Nam tức giận, hăm hở đẩy cô vào
nhà, sau đó nhìn cô bằng vẻ bí ẩn, “Cô chưa thấy
bọn nhỏ sao?”
“Chúng trắng trẻo, dịu dàng, có nét đẹp trai.
Quả nhiên, con đỡ đầu của tôi có khí chất phi
thường.”
Lục Khánh Nam cười rất tươi, nói đầy tự hào.
Sau đó anh đưa điện thoại cho Kiều Bích
Ngọc, như thể dâng một báu vật, mỉm cười nói
với cô: “Kiều Bích Ngọc, cô nghĩ nó giống tôi hay
Cao Minh? Nhìn đôi mắt to sáng long lanh, thông
minh và dễ thương này xem. Đáng yêu quái
Chúng giống hệt nhau, lại còn có một mắt đen,
một mắt xanh…”
Kiều Bích Ngọc nhìn hai đứa bé sinh đôi trên
màn hình điện thoại, đầu óc cô trống rỗng.
“Kiểu Bích Ngọc.”
Thấy cô chưa trả lời, Lục Khánh Nam thì
thầm với cô.
Biểu hiện của Kiều Bích Ngọc hơi kỳ lạ, cô
ấy đờ dẫn vài giây rồi lẩm bẩm một mình, “Tôi
không biết nữa”
Lục Khánh Nam do dự một hồi, cố nén kích
động trong lòng, “Kiều Bích Ngọc, cô có muốn
đến Quách gia thăm chúng không?”