Mục lục
Cha của cục cưng là một tổng tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 545: Chồng cũ, ghen tuông

 

Nhà hàng Pháp cao cấp.

Khăn trải bàn lụa màu sâm-panh, ánh nến lãng mạn, hai đĩa trứng cá kiểu Pháp tuyệt hảo, đèn chùm pha lê trên đầu sáng lấp lánh càng khiến cho nụ cười của một nam một nữ đang ngồi đối diện nhau dùng bữa càng thêm say đảm, rạng ngời Khung cảnh nhà hàng thanh lịch, yên tính, có tiếng vĩ cầm du dương đệm nhạc, cả bầu không khí ngọt ngào lãng mạn.

Thế nhưng, Bùi Hưng Nam ngồi bàn bên đang như lửa đốt, thực đơn dựng đứng trên bàn che lấy mặt, anh ta thậm thụt trừng mắt nhìn đôi nam nữ: đang dùng bữa phía trước.

Nghiến răng nghiến lợi, “Ban ngày ban mặt thắp nến làm quái gì” biểu cảm ghen tuông, thật sự muốn bất chấp tất cả lao lên đập bàn quát tháo.

“Thưa anh, xin hỏi có phải anh có điều gì không hài lòng với món ăn của chúng tôi hay không?”

Quản lý nhà hàng đang đi kiểm tra, phát hiện   thấy khách bàn này sau khi gọi đồ ăn xong thì không mảy may đụng đến, lập tức đi tới hỏi thăm Bùi Hưng Nam tiếp tục dán đôi mắt tóe lửa vào bàn ăn “gian phu dâm phụ” phía trước, không muốn bận tâm tới quản lý nhà hàng kề bên, không buồn ngẩng đầu, chỉ đáp một câu lấy lệ, “Không Sao.

“Thưa anh, phải chăng món thịt cừu nướng chúng tôi làm không phù hợp với yêu cầu của anh?” Quản lý nhà hàng này rất có trách nhiệm.

Bùi Hưng Nam chỉ cảm thấy anh ta phiền phức, ngẩng đầu lên gắt gỏng, “Tôi không có ý kiến gì với món thịt cừu nướng của các anh hết” “Vậy không lẽ là sốt đi kèm của chúng tôi không hợp với khẩu vị của anh, thưa anh, nếu như anh có ý tưởng gì có thế nêu ra cho chúng tôi biết, nhất định chúng tôi sẽ gắng sức để làm vừa lòng khách hàng..” Quản lý nhà hàng trong bộ vest đi giày da có thái độ tuyệt vời.

“Tôi không muốn ăn, anh đừng gọi tôi, đi ra đi.”    Bùi Hưng Nam bực bội, hiện tại có là thịt rồng anh ta cũng không có hứng ăn.

Nghe thấy giọng khách như vậy, quản lý nhà hàng cũng không tiện hỏi nhiều, cúi đầu lịch sự, “Chúc anh dùng bữa ngon miệng, có yêu cầu gì có thể gọi chúng tôi bất cứ lúc nào” rồi rời đi, tiếp tục đi quanh xem xét nhà hàng.

Sau khi người quản lý đầy trách nhiệm bỏ đi, Bùi Hưng Nam tiếp tục đanh mặt lại, ngẩng lên theo dõi Anh ta ngơ ngác.

Đâu mất rồi? Bàn của Châu Mỹ Duy trống không, cô ấy và gã tóc vàng tên Henry kia đã đi đâu? Anh ta đứng bật dậy nhìn quanh Thấy một bóng dáng quen thuộc đi ra ngoài cánh cửa kính nhà hàng, Bùi Hưng Nam vội vã gọi phục vụ đến thanh toán, không buồn nhìn giá tiền mà vất luôn một nghìn Euro lên bàn, gương mặt tuấn tú nho nhã của anh ta thoáng vẻ lo lẳng, rảo bước đuổi theo, chỉ sợ mất dấu.

“Anh ơi, anh ơi, anh trả nhiều quá, không đến một nghìn Euro..” Nhân viên nữ đến thanh toán cuống quýt gọi với theo.

Phần sườn cừu nướng mà anh ta gọi chỉ có giá hai trăm chín mươi chín Euro.

Nhà hàng cao cấp này phục vụ rất chuyên nghiệp, nhân viên lập tức đuổi tới nơi giữ anh ta lại, “Thưa anh, tiền của anh…” “Phần thừa là tiền bo cho cô.”

Bùi Hưng Nam dữ dẫn quát lên với cô nhân viên phục vụ xinh đẹp nọ, đối phương như thể bị anh ta làm cho giật mình, Bùi Hưng Nam không rảnh bận tâm đến những người này, vội vàng sải bước đi Châu Mỹ Duy và tên tóc vàng đó đi đâu rồi?

Anh ta lao ra khỏi nhà hàng, nhìn đường phố   tấp nập người qua lại, trên mặt đầy vẻ bực bội bất an Bùi Hưng Nam không thuộc đường đi lối lại ở Paris, anh ta quay tứ phía dáo dác tìm kiếm nhưng không thấy bóng dáng Châu Mỹ Duy đâu.

Đám đông đi ngang qua ăn mặc hợp thời, cười đùa vui vẻ, từng cặp đôi nằm tay, ôm eo.

nhau thân mật đi lướt qua anh ta. Nơi đây là giữa đại lộ Champs Elysees của Paris, địa điểm tham quan mua sẵm nối tiếng, rất nhiều khách du lịch Bùi Hưng Nam phát cáu.

Nhưng hòa thượng chạy mất thì chùa vẫn còn đó.

Anh ta đang định quay lại khu chung cư cũ kĩ để ôm cây đợi thỏ thì phía bên phải rộ lên tiếng ồn ào, Bùi Hưng Nam bất giác ngoái lại nhìn Ngay lập tức, mắt anh ta sáng rỡ, Châu Mỹ Duy cũng đang ở giữa đám đông đó.

Anh ta bước vội tới, mỗi lúc một gần, sắc mặt Bùi Hưng Nam mỗi lúc một khó coi, gã Henry chết tiệt kia đang dựa vào người Châu Mỹ Duy, bàn tay lóng ngóng ôm eo cô ấy.

Bùi Hưng Nam tức tối, lửa giận bừng bừng, rõ là đang thấy vợ mình bị gã đàn ông khác sàm số, sải bước lao tới định đánh người.

Thế nhưng, Châu Mỹ Duy túm nhẹ đuôi chiếc váy hoa nhí màu tím bắt trend đang mặc, bước chân trên đôi giày cao gót màu đen rảo bước tung tăng vào trong khách sạn trước mặt.

Bùi Hưng Nam đi theo sau, không dám tin vào mắt mình.

Họ vào khách sạn.

Một đôi nam nữ hẹn hò, ban nãy nhìn nhau âu yếm nói cười vui vẻ lúc dùng bữa trong nhà hàng cao cấp, ôm eo thân mật giữa đường phố, rồi họ đi vào khách sạn.

Giữa Paris hoa lệ ngập tràn lãng mạn, họ đi vào khách sạn, thuê phòng.

“Đúng là hai vị khách vừa rồi đã thuê một phòng” Bùi Hưng Nam bước vào của lớn khách sạn với vẻ mặt phức tạp, lấy hết sức bình tĩnh hỏi lễ tân, anh ta đoán, người phụ nữ truyền thống như Châu Mỹ Duy sao có thế nhanh chóng đón nhận một người đàn ông xa lạ như thế, cho dù cùng người đàn ông khác vào khách sạn cũng phải thuê hai phòng, thế nhưng, sự thật đã khiến trái tìm anh ta chùng xuống.

“Ha ha, ôi Paris lãng mạn!” Mặt Bùi Hưng Nam hung dữ, khóe môi nhếch lên châm biếm Lòng dạ đàn bà như cây kim đáy bế.

Cô đã thực sự thay đối rất nhiều, vì ở Paris, nên cô cũng học theo quan niệm yêu đương của họ, liên tục thử thay đổi đối tượng yêu đương, cái thứ được gọi tên là tình yêu sét đánh chết tiệt này, trong mắt Bùi Hưng Nam chẳng qua là trò lưu manh.

Tên tóc vàng Henry kia nhìn có vẻ còn rất trẻ, cùng lảm chỉ mới ngoài hai mươi.

Tình chị em sao? Quả thực châu u hiện giờ đang thịnh hành mốt này, trẻ tuổi sức khỏe cường tráng, tươi tắn, nhiều thủ đoạn, tỏ tình thể hiện tình cảm giữa phố đông là đủ khiến lòng hư vinh của phụ nữ mãn nguyện Bùi Hưng Nam rầu tĩ đứng giữa đại sảnh khách sạn, trong đầu anh ta chỉ toàn những suy nghĩ gớm ghiếc, tệ hại, hễ nghĩ tới cô ẩy ở cùng đàn ông trong khách sạn là anh ta muốn phát điên lên.

Điên cuồng đập cửa phòng rầm rầm..

Cửa phòng mở ra, Bùi Hưng Nam giận dữ che mờ lí trí, tay trái túm cổ áo Henry, tay phải tung nắm đấm vào giữa mũi cậu ta, máu mũi chảy ròng ròng, Henry nhăn mặt hét lên.

“Anh bị làm sao thế?” Nghe thấy tiếng ồn ào, Châu Mỹ Duy cũng vội ngó nhìn, nhác thấy Bùi Hưng Nam và Henry đứng với nhau, thì hốt hoảng bước vội tới ngăn lại, che chắn Henry phía sau lưng, tức giận vô cùng, “Bùi Hưng Nam, anh lên cơn điên à?

“Bùi Hưng Nam, anh đừng cậy mình có mấy đồng tiền là coi trời bằng vung mặc sức đánh người, ở đây là Paris, chúng tôi sẽ báo cảnh sát bất anh!” Bùi Hưng Nam thấy cô ấy còn che chở cho tên “gian phu kia” thì tức điên.

“Được lắm, có giỏi thì kiện tôi đi, để tôi vào tù bóc lịch… Em tránh ra, hôm nay dù có thế nào tôi cũng không tha cho nó” Bùi Hưng Nam giận dữ quát tháo, đấm thêm một cú vào bụng Henry.

Và thế là, họ đến đồn cảnh sát Paris thật Nhân viên khách sạn không hòa giải được, Bùi Hưng Nam như mất hết lí trí, trong mắt chỉ có.

phấn nộ, tới tấp lao vào đấm Henry, dĩ nhiên Henry cũng không ngốc nghếch chịu đòn, hai người đàn ông vật lộn nhau, quần áo xộc xệch, mặt mũi tím bầm, Châu Mỹ Duy đứng bên la hét, nhân viên khách sạn bất lực đành báo cảnh sát xử lí.

Bùi Hưng Nam hối hận Anh ta thừa nhận mình đã quá bốc đồng, nhưng anh ta bất cần, dù có gây ra rắc rối lớn đến mấy, anh ta cũng phải cho tên Henry kia một trận, cậu ta dám vào khách sạn thuê phòng với Châu Mỹ Duy thì anh ta không nhịn được.

Tuyệt đối không thế để cho chuyện đó xảy ra, nhất là khi anh ta phải trơ mắt ra nhìn, không đời nào! “Chúng tôi không nhơ nhớp như anh nghĩ.”

Mặt Châu Mỹ Duy lạnh tanh, ánh mắt nhìn anh ta như nhìn người dưng nước lã, “Lúc đi trên phố, váy tôi bị người ta làm bẩn, cả người bốc mùi, thuê phòng khách sạn đế tẩm rửa! Henry chỉ giúp đỡ tôi tận tình, còn loại người như anh, chỉ cần có một chút đáng nghỉ là anh đã xem như lẽ dĩ nhiên, những chuyện của anh và Quan Liên trước kia, tôi có nói nửa lời hay không?”

Châu Mỹ Duy giận dữ lên tiếng, nỗi thất vọng cũng cùng lúc dâng lên.

“Tổng giám đốc Bùi, tôi và anh đã không còn quan hệ gì nữa, anh lo hơi nhiều chuyện đấy” Cô đần lấy lại bình tĩnh, dửng dưng nhìn thẳng anh ta.

Bùi Hưng Nam im bặt trước những lời cô nói.

Anh ta muốn phản bác, muốn giải thích.

Anh ta chỉ nhất thời quá khích, chỉ vì quá lo lắng, chứ không thật sự nghỉ ngờ nhân phẩm của cô.

Anh ta chỉ không thế chấp nhận được chuyện cô ấy thân mật với một người đàn ông khác.

“Xin lỗi” Bùi Hưng Nam cúi đầu, tay phải siết chặt chiếc túi đựng hộp trang sức cất công đem từ trong nước sang, bên trong là sợi dây chuyền anh ta đặt làm cho cô ấy, và cả chiếc nhẫn anh ta chuẩn bị cầu hôn và xin làm lành với cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK