Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một cái Tết vô cùng náo nhiệt lại qua đi, bước chân của mùa xuân lặng lẽ tới gần. “Trong viện Dư gia dưới chân Tây Sơn thôn Đông Sơn, không khí tràn đầy hương thuốc. Nha đầu Anh Đào đã trở thành quản sự xưởng chế thuốc, trên khuôn mặt xinh xắn đã bớt đi mấy phần ngây thơ, lại tăng thêm một chút uy nghiêm.

Nàng ta bưng một bình thuốc cao đã nấu xong, liên tiếp xuyên qua cửa nguyệt lượng của tây viện và đông viện, cười thỉnh an với Liễu thị đang bận ở trong vườn, sau đó đi thẳng vào hậu viện.

Nhóm phụ nữ đang hỗ trợ hái rau trưởng thành sớm trong vườn Dư gia đều nhìn chằm chằm nàng ta, mãi cho đến khi bóng dáng nàng ta biến mất ở góc phòng. Vợ Nhị Cẩu chậc chậc hai tiếng, nói: “Tẩu tẩu à, đây là nha đầu phủ Tướng Quân phái tới hầu hạ Tiểu Thảo à? Trông bộ dạng nàng ta mà xem, còn kiều quý hơn không ít so với những cành vàng lá ngọc ở thị trấn. Với dáng vẻ này, nàng ta có thể làm việc sao?”

Phú Quý thẩm thẩm cũng bĩu môi nói: “Ta đã gặp nha đầu này vài lần, lần nào cũng trang điểm vô cùng hoa hòe lộng lẫy, còn giống tiểu thư hơn cả tiểu thư! Vợ Đại Hải à, nha đầu này rốt cuộc như thế nào? Có phải muốn khinh thường chủ tử đúng không?! Nếu như nàng ta không hay không phải thế nào, muội cũng đừng sợ đắc tội với phu nhân tướng quân, mau đuổi nàng ta về đi!”

Mấy người phụ nữ khác cũng rối rít lên tiếng phụ họa. Liễu thị dịu dàng cười, nói: “Mọi người lo lắng quá nhiều rồi! Nha đầu Anh Đào này rất nhân nghĩa, hơn nữa vô cùng có khả năng, nếu không phải có nàng ta giúp đỡ, mỗi ngày Tiểu Thảo đều bận đến chân không chạm đất đấy! Nói tới cách ăn mặc của nàng ta, đó là phân lệ của phủ Tướng Quân, đại nha hoàn trong phủ đều mặc như vậy. Phủ Tướng Quân qua lại với các nhà quyền quý trọng thần trong triều, nếu nha đầu người hầu bên dưới ăn mặt cũ nát, vậy không phải làm mất thể diện của chủ nhân sao?”

Phú Quý thẩm thẩm thở dài, nói: “Haizz! Nha đầu nhà có tiền còn ăn ngon mặc đẹp hơn cả chúng ta. Đúng là người so với người, có thể tức chết người!”

Anh Đào không biết mình đã trở thành đề tài câu chuyện trong miệng người khác, lúc này nàng ta đang ngơ ngác đứng trong hậu viện. Dưới vạt hoa đào màu hồng tươi sáng, một thiếu nữ mặc áo quần mùa xuân màu hồng nhạt, đầu vấn hai búi tóc nhỏ, trán vẫn giữ lại chút mái bằng, đang ngửa chiếc cổ trắng, trên khuôn mặt nhỏ trắng nõn như ngọc đầy vẻ nghiêm túc. Nàng duỗi dài tay phải, nhón chân lên, cố gắng ngắt lấy từng đóa đào hoa diễm lệ.

“Tiểu thư, hàng mẫu của thuốc cao cường gân hoạt huyết ngài nói đã làm xong rồi, ngài xem xem đã được chưa?” Anh Đào thưởng thức hình ảnh như tranh, thật sự không nỡ phá vỡ cảnh đẹp trước mặt. Kem dưỡng da tiểu thư tự chế hiệu quả thật tốt, dùng xong da trắng mịn nõn nà, dùng từ vô cùng mịn màng để hình dung da của tiểu thư đúng là quá thích hợp.

Anh Đào đưa tay ra, sờ sờ gương mặt mình, xúc cảm tinh tế làm nàng ta rất thỏa mãn. Tiểu thư cho dù buôn bán ra loại sản phẩm gì cũng sẽ chia sẻ với nàng ta trước tiên, lấy ngay bộ dưỡng da này, tiểu thư còn chưa dùng thử đã cho nàng ta một lọ trước rồi ( kỳ thật, tiểu thư nhà nàng lấy nàng ta ra làm chuột bạch đấy). Nghe nói bên trong còn cho thêm bột trân châu, có thể kiến da dẻ mịn màng trắng xinh. Quả nhiên, nàng ta mới dùng hơn một tháng, làn da đã mịn màng hơn rất nhiều, màu da bị gió biển thổi đen đi cũng sáng lên không ít.

Theo tiểu thư đúng là may mắn của nàng ta, nha đầu mới hơn mười lăm tuổi đã thăng lên làm quản sự, tiểu thư tín nhiệm nàng ta như vậy, còn giao chuyện xưởng điều chế thuốc cho nàng ta xử lý, tất cả công thức điều chế thuốc viên, thuốc mỡ cũng nằm trong tay nàng ta. Mỗi ngày ăn dùng, dường như giống y hệt như tiểu thư. Tuy rằng có hơn bận hơn so với khi ở phủ Tướng Quân, nhưng nàng ta bận rộn mà phong phú, bận mà vui vẻ!

Nàng ta càng may mắn hơn khi cùng ra khỏi phủ Tướng Quân với Dương Liễu, xung phong nhận việc để được tới thôn Đông Sơn mà trong miệng các tỷ muội là nơi thâm sơn cùng cốc. Nếu như cứ tiếp tục ở trong phủ nữa, chỉ sợ nàng ta và Dương Liễu không biết đến khi nào mới hết khổ đây. Bây giờ, nàng ta đã trở thành quản sự của xưởng thuốc, Dương Liễu cũng làm quản sự trong phòng bếp của tiệm đồ kho ở Kinh thành. Tiểu nha đầu mười lăm mười sáu tuổi có thể trở thành quản sự quản lý con số mấy chục ngươi, ngay cả trong giới quý tộc Kinh thành cũng là hiếm thấy. Không biết tình hình bây giờ của Ngô Đồng và Sơn Trà như thế nào, có hối hận lúc trước không cùng tới đây với hai người hay không.

Dư Tiểu Thảo nhanh nhẹn xoay người, gió nhẹ từ phía sau thổi qua, những cánh hoa đào hồng nhạt nhẹ nhàng rơi xuống lả tả, giống như một đào hoa tiên tử, lại giống như đào hoa tinh linh, tràn ngập linh khí.

Nàng xách theo chiếc rổ nhỏ chứa đầy cánh hoa đào, dời bước tới bên cạnh Anh Đào, ghé lại gần nhẹ nhàng ngửi ngửi thuốc cao bên trong, vừa lòng gật gật đầu, nói: “Anh Đào, ngươi càng ngày càng lợi hại, thuốc cao này ta chỉ ghi ra công thức, nói qua về quá trình phối chế, vậy mà ngươi lại có thể làm ra hoàn hảo như vậy! Xem ra, ngươi là người có thiên phú trong linh vực điều chế thuốc! Ta không nhìn lầm khi giao xưởng thuốc lại cho ngươi, thật sự là quá sáng suốt!”

Anh Đào lộ ra một chút ý cười xấu hổ, mắt hạnh tràn đầy niềm vui: “Tiểu thư, là ngài dạy tốt đó! Người ta đều nói chủ nào tớ nấy, Tôn đại phu cũng khen tiểu thư ngài có thiên phú điều chế thuốc, người làm nô tỳ như ta sao thể làm ngài mất mặt được?”

Dư Tiểu Thảo ha hả cười, nói: “Ngươi cái miệng nhỏ này đúng là rất biết ăn nói, nịnh nọt khiến ta cả người đều thoải mái! Được rồi, sau khi phong kín những bình thuốc cao này thì đưa tới Đồng Nhân Đường ở thị trấn. Sau đó ngươi có thể nghỉ ngơi một khoảng thời gian, tiền kiếm bao giờ mới đủ, nên phải làm việc và nghỉ ngơi hợp lý. Nếu ngươi mệt tới đổ bệnh, ta tìm đâu được một phụ tá đặc lực đây?”

Nghe tiểu thư lại coi nàng ta là phụ tá đắc lực, cả người Anh Đào lập tức tràn ngập năng lượng, nếu đỉnh đầu nàng ta có thanh độ trung thành, nhất định sẽ tăng lên vùn vụt. Tiểu thư chưa bao giờ coi nàng ta như hạ nhân, chưa bao giờ dùng ngữ khí ra lệnh của người trên nhìn xuống đối với nàng ta, làm được gì ngon cũng để lại cho nàng ta một phần. Ở Dư gia, nàng ta cảm nhận được tình thân ấm áp, dường như mình cũng là một phần tử không thể thiếu trong Dư gia!

“Tiểu thư! Tiểu thư! Bên ngoài thôn có một đội người ngựa, trong đó bốn con ngựa kéo một chiếc xe ngựa rất lớn rất xinh đẹp đấy!” Một tiểu nha đầu mặc áo vải thô, chải hai bím tóc đơn giản, màu da hơi ngăm đen đang nghiêng ngả lảo đảo chạy tới từ bên ngoài, vừa vào cửa đã liên miệng la hét.

“Hoảng loạn cái gì, trông còn ra thể thống gì nữa! Cứ như vậy, nếu ngươi ở phủ Tướng Quân đã sớm bị đánh không biết bao nhiêu lần rồi! Nhị Nha, nếu ngươi còn như vậy, sao ta có thể yên tâm để ngươi hầu hạ bên người tiểu thư?” Anh Đào lấy ra uy nghiêm của đại nha hoàn, trách cứ nha đầu kia một hồi.

Tiểu nha đầu tên là Nhị Nha, tiểu nha đầu này được Dư Tiểu Thảo mua ở bên cạnh chợ trâu ngựa lúc đầu xuân. Bên cạnh chợ trâu ngựa có một vùng chuyên mua bán tự phát, chỗ đó không thiếu những người dân trên đầu đầy cỏ khô, muốn bán con cái. Mẹ Nhi Nha bệnh nặng, đang đợi bạc bán nàng ta về cứu mạng. Dư Tiểu Thảo dùng năm lượng bạc, mua tiểu nha đầu mười ba mười bốn tuổi này về để làm việc vặt trong nhà.

Nhị Nha không hề sợ tiểu thư hiền lành dễ tính này chút nào, lão gia phu nhân đại thiếu gia tiểu thiếu gia trong nhà... Đều đối với nàng ta rất tốt, duy chỉ có người tên Anh Đào này vừa thấy nàng ta là dạy dỗ, giống như cho dù nàng ta làm thế nào cùn không thể khiến Anh Đào tỷ tỷ vừa lòng vậy. Đối mặt với biểu cảm nghiêm khắc của Anh Đào, Nhị Nha thả chậm bước chân, có chút sợ hãi len lén nhìn tiểu thư nhà mình một cái, hy vọng tiểu thư có thể lần nữa giải vây cho mình.

“Được rồi, Anh Đào, đây cũng không phải ở trong phủ Tướng Quân, cần gì phải nghiêm túc như vậy? Thả lỏng chút đi, đừng để mọi người đều không được tự nhiên!” Dư Tiểu Thảo quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của nàng ta, nàng mở miệng.

Anh Đào có chút ủy khuất liếc mắt nhìn tiểu thư nhà mình một cái, nói: “Tiểu thư, phu nhân nói rồi, chờ ngài lớn hơn hai tuổi nữa sẽ đón ngài về phủ Tướng Quân, tìm một mối hôn nhân tốt cho người. Nhị Nha nếu đã là nha đầu ngài mua, tương lai nhất định phải đi theo vào phủ. Hiện tại không không uốn nắn được nàng ta, tương lai sẽ có lúc nàng ta phải khóc!”

Dư Tiểu Thảo trừng mắt nhìn nàng ta một cái, nói: “Ai nói ta nhất định phải ở kết thân Kinh thành? Ta đây còn lâu mới tự tìm phiền toán cho mình, đâm đầu vào những nhà cao cửa rộng, ' đình viện thật sâu, sâu như biển ' quy củ nhiều như vậy đó! Ta đã nghĩ kỹ rồi, tương lai sẽ xây một tòa trang viên ở vùng ngoại thành Đường Cổ, cho thuê tất cả đất ở xung quanh, làm một bà địa chủ nhàn nhã! Chờ sau khi ta trăm năm, sẽ cho những nha đầu ma ma trung thành đã hầu hạ tất cả trang viên và ruộng vườn, coi như ta đền đáp các nàng đã phụng dưỡng lúc về già...”

“Tiểu thư, ngài nói cái gì vậy! Cô nương nhà ai tới tuổi rồi lại không gả chồng chứ? Không được, ta phải nói với Liễu phu nhân, để ngài ấy quản lý người!” Anh Đào dậm chân, bãi môi trở về tiền viện.

Nhị Nha thấy bóng dáng nàng ta biến mất ở hậu viện, lại trở nên hoạt bát. Nàng ta liếm mặt tiến đến trước mặt Tiểu Thảo, ha ha cười ngây ngô hai tiếng, nói: “Tiểu thư, Nhị Nha sẽ hầu hạ ngài thật tốt! Nhị Nha cũng không có lòng tham, đến lúc đó ngài chia cho Nhị Nha năm mẫu đất, hai gian nhà ngón tường bùn là được rồi!”

Dư Tiểu Thảo trừng mắt liếc mắt nàng ta một cái, tức giận nói: “Ngươi ấy à, tiểu thư ta chính là người trường thọ, ngươi cứ sống thật tốt đi!”

Nhị Nha tuy rằng có hơi thật thà chất phác, nhưng cũng không phải người ngu, nàng ta thầm cân nhắc những lời tiểu thư nói. Còn không phải sao! Tiểu thư còn nhỏ hơn mình tận hai tuổi, tiểu thư sống thọ và khi về Tây Thiên, nói không chừng nàng ta đã sớm chết thẳng cẳng rồi, cho dù may mắn không chết cũng đã bảy tám chục tuổi, có cho nàng ta cũng không trồng được! Nhị Nha mặt mày nhăn nhó, có thể dùng “Như cha mẹ chết” để hình dung.

“Được rồi! Nếu tương lai ngươi mất sớm thật, không phải còn có con cháu sao? Đến lúc đó thứ gì nên ban thưởng cho ngươi sẽ chuyển tới đời sau của ngươi là được rồi, cứ làm như người thân vừa chết không bằng ấy?” Dư Tiểu Thảo trong lòng thầm mắng nàng ta một câu.

Nhị Nha nghe vậy lập tức trở nên vui vẻ, kêu lên: “Đúng rồi! Đến lúc đó khi em không hầu hạ được tiểu thư nữa, có thể để con gái của em tiếp tục hầu hạ ngài mà!”

“Ngươi có thể khẳng định tương lai nhất định có thể sinh được con gái hay sao?” Dư Tiểu Thảo trêu ghẹo nàng ta.

Nhị Nha mặt đầy đương nhiên: “Sinh không được thì tiếp tục sinh, cho tới khi sinh được con gái mới thôi! Lão Trương gia ở thôn chúng em sinh chín người con trai liên tiếp mới sinh được con gái đấy. Số em sẽ không đen đủi như vậy chứ?”

Dư Tiểu Thảo trợn trắng mắt: Người ta đều tâm tâm niệm niệm sinh con trai, ngươi thì hay rồi, không sinh được con gái không từ bỏ! Nha đầu không biết xấu hổ này còn chưa đến tuổi xuất giá đã đòi sinh con gái rồi, có hợp lý không đây? “Đúng rồi, vừa mới ngươi nói đội người ngựa, xe ngựa gì cơ?”

Dư Tiểu Thảo bất ngờ dời đề tài đi, làm Nhị Nha sửng sốt một chút. “Nhị Nha lần đầu thấy đoàn xe hoành tráng như vậy, xe ngựa xa hoa như vậy, nhất định là có đại quan nào đó đi ngang qua thôn Đông Sơn chúng ta đấy!”

Nhị Nha là mới tới thôn Đông Sơn lúc đầu xuân, còn chưa biết biệt viện Tĩnh Vương phủ ở ngay trên Tây Sơn, cho nên rất ngạc nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PH
Phương Hoàng03 Tháng tư, 2023 04:19
đọc mấy chương đầu thấy dù nu9 đã 29 tuổi rồi chưa kể trước đây từng bươn chải, kinh doanh các thứ nuôi các em mà xuyên xong lại nhiều khi ngây thơ thế nhỉ
TT
Thảo Trang28 Tháng một, 2023 11:54
kiểu ban đầu ngầu,giỏi bao nhiêu thì khúc sau ghen tuông,tào lao bấy nhiêu á bạn,mjh đọc lướt lướt biết nội dung thôi chứ khúc nào có namnu chih là bỏ qua
D
Ducle24 Tháng một, 2023 14:33
Nội dung qus rõ ràng sự thật dù có thông minh tài năng thế nào cũng thua cấp bậc phong kiến..k ohair muốn là dc.. như thằng tiểu quận vương chả ra gì...tại vì nó là vương nên n9 phải ép buộc mình chịu đựng..k phải muốn là có thể làm theo ý mình dc..thích tiểu thợ săn triệu với n9 hơn..chân thành và gần gũi..k như thằng quận vương.. tưởng mình là cha..ép này ép nọ.. thấy phát bực
TT
Thảo Trang23 Tháng một, 2023 10:43
Khúc đầu thấy ổn,dù nu9 thảo mai hơn mjh tưởng,mà nôi dung hay nên ráng,tới ch300 nu9 biến thành teenfic,uổn nội dung truyện ghê
TT
Thảo Trang23 Tháng một, 2023 10:43
Khúc đầu tháng ổn,dù nu9 thảo mai hơn mjh tưởng,mà nôi dung hay nên ráng,tới ch300 nu9 biến thành teenfic,uổn nội dung truyện ghê
D
Ducle22 Tháng một, 2023 01:53
Dịch giả dịch mấy cái đơn vị tiền sai bét...1000 văn là 1 lượng bạc..lúc thì 100 văn là 1 lượng...chú ý kĩ dùm..lộn xộn
TT
Tp thảo11 Tháng một, 2023 14:13
Cảm ơn bạn HaTa đã ủng hộ 20lt nhé ❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/201 Tháng một, 2023 10:43
Hết chương 724....724
TL4
Thiên Long 4/201 Tháng một, 2023 10:43
Hết chương 724
TL4
Thiên Long 4/231 Tháng mười hai, 2022 13:24
Hết chương 717......717
TL4
Thiên Long 4/231 Tháng mười hai, 2022 13:24
Hết chương 717
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714.....714
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714.....
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703.......703
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703.......
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....695......
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....695
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695
TL4
Thiên Long 4/225 Tháng mười hai, 2022 01:19
Hết chương 680..,.
TL4
Thiên Long 4/225 Tháng mười hai, 2022 01:19
Hết chương 680
BÌNH LUẬN FACEBOOK