Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nắm đấm của tiểu nha đầu không có bao nhiêu lực, đánh lên người Chu Tuấn Dương không khác cù lét là bao. Chu Tuấn Dương thì như trúng tà vậy, bật cười to, mà lại giống như cười đến ngu người đứng bất động tùy nàng đánh đấm.

Linh Lung nhìn hai người như vậy, đột nhiên cảm thấy tiểu thư và Dương Quận vương đúng là trời sinh một đôi, là phần còn thiếu trời cao cố ý sắp xếp cho nhau. Một người tính tình lạnh lùng nhưng lại vô cùng yêu chiều tiểu thư, một người là cách hình tượng “hiền thê lương mẫu” trong mắt thế nhân khác xa, nhưng mà hết lần này đến lần khác thu phục được Dương Quận vương!

Tuy Dương Quận vương rất hưởng thụ tiểu nha đầu “tay đấm chân đá” thế này, nhưng dù sao khắp nơi xung quanh đều có “tai mắt” của Phòng phu nhân. Tuy hắn không quan tâm người đời nói ra nói vào, nhưng hắn không thể không để ý cảm nhận của cha mẹ vợ tương lai. Lệnh của cha mẹ, lời của bà mối, ngộ nhỡ sau này cha mẹ vợ âm thầm làm khó hắn thì kế hoạch lấy vợ của hắn chẳng phải sẽ lận đận thêm vài phần sao?

Bắt được nắm đấm của tiểu nha đầu, nhẹ nhàng nắm chặt, lại không chịu buông ra. Chu Tuấn Dương cúi đầu nhìn khuôn mặt đỏ bừng của tiểu nha đầu, dịu dàng nói: “Vừa nãy nói đến đâu rồi? Nàng muốn mở cửa hàng mới? Đã chọn được địa điểm chưa? Có cần gia giúp hay không?”

Dư Tiểu Thảo trợn trắng mắt với cách làm thừa nước đục thả câu của hắn, nhưng mà trong lòng nàng cũng không xem hắn như người ngoài, không khách khí nói: “Ta muốn mua một đại viện, tốt nhất là ngũ tiến, bên trong có từng viện nhỏ. Cảnh sắc cố gắng ưu nhã một chút, phù hợp với thẩm mỹ của các tiểu thư và phu nhân trong Kinh thành! Huynh là rắn đầu đất ở trong Kinh thành, giúp ta để ý nhé!”

“Còn mua bán gì nữa! Gia có mấy ngôi nhà phong thủy không tệ! Thành đông thành tây đều có, dẫn nàng đi xem, nàng thích thì tặng cho nàng hết đó! Coi như đưa sính lễ trước!” Vừa nghĩ đến ba năm sau, tiểu nha đầu sẽ trở thành người của hắn, khóe miệng hắn cong lên không cách nào ép xuống được.

Dư Tiểu Thảo trừng mắt nhìn nam nhân tuấn tú hiếm khi lộ ra biểu cảm ngốc nghếch này, khó chịu nói: “Ai cần huynh tặng! Bản cô nương là người có tiền, chẳng lẽ lại không mua nổi một ngôi nhà? Hơn nữa, quan hệ giữa chúng ta thế nào mà đã nhận thứ quý giá như vậy của huynh? Những kẻ miệng lưỡi hóng hớt ngoài kia sẽ nói sao? Nói Dư đại nhân mới nhậm chức là một tiểu hồ ly, còn nhỏ tuổi như vậy đã quyến rũ Dương Quận vương mê mệt …”

“Ai dám! Gia cắt lưỡi kẻ đó!” Nghĩ đến tiểu nha đầu suýt chút nữa đã bị phu nhân Lý Thị lang và con gái bà ta hãm hại rơi vào nguy hiểm, Chu Tuấn Dương lại tức giận đầy bụng! Hắn quay đầu ra lệnh cho một ám vệ dưới trướng tra xét Lý Thị lang, hắn không tin không nắm được đuôi của ông ta! Một kẻ phát tài còn chưa quá ba đời mà cũng dám coi thường tiểu nha đầu nhà hắn! Gia sẽ khiến ngươi đến từ nơi nào phải cút về nơi đó!

“Bịt miệng dân còn khó hơn ngăn nước sông! Huynh da mặt dày, không để ý lời dèm pha đương nhiên không sao rồi. Ta là một tiểu cô nương trong sạch xinh xắn đáng yêu, không thể không đề phòng!” Dư Tiểu Thảo cũng không phải vì gia sản của Chu Tuấn Dương mới đồng ý gả cho hắn! Hơn nữa, tuy nội tình nhà nàng không như phủ Tĩnh vương nhưng gia sản tích lũy mấy năm nay cũng đâu ít. Tự lo được thì cần gì phải tham đồ người khác cho?

Linh Lung nghe vậy thì thầm tán thưởng trong lòng. Đại tiểu thư rất sáng suốt, ít nhất cũng biết tránh hiềm nghi. Xem ra công sức phu nhân dạy dỗ tiểu thư đúng là không uổng phí.

“Được rồi! Nàng nói cũng đúng! Là gia suy nghĩ không chu toàn!” Quy tắc truy thê thứ nhất: Vợ nói gì cũng đúng, dù nói sai cũng phải phụ họa theo! Dương Quận vương vừa gật đầu vừa tính toán làm thế nào để danh chính ngôn thuận sang tên ngôi nhà tốt nhất của hắn cho tiểu nha đầu.

Dư Tiểu Thảo chớp mắt nói tiếp: “Ngoài ra, ta còn một vụ mua bán kiếm ra tiền nữa, muốn hợp tác với huynh, huynh có làm không?”

“Làm! Đương nhiên làm!” Quy tắc truy thê thứ hai: Vợ nói gì phải làm đó, tất cả đều nghe theo vợ! Hơn nữa, chuyện làm ăn nào do tiểu nha đầu nghĩ ra trước nay đều chưa từng thất bại. Có tiền mà không kiếm đúng là đồ ngu! Dương Quận vương vội nói: “Muốn gia làm gì? Cứ nói!”

“Đầu xuân ta chuẩn bị xây xưởng trà thảo mộc, muốn trưng dụng một miếng đất trống dưới chân núi trong trang viên của huynh. Còn có quả đồi nhỏ phía sau trang viên của huynh nữa, ta muốn trồng nhiều hoa cỏ một chút, chuyện hạt giống thì phải nhờ huynh để ý giúp ta! Đến lúc đó, cổ phần trong xưởng chúng ta mỗi người một nửa!” Liên quan đến trà thảo mộc, Tiểu Thảo chuẩn bị phối trà thượng hạng nên lập tức chia cho hắn một nửa lợi nhuận, trái tim nàng giống như bị người khác khoét một lỗ vậy, đau rát.

Nhìn ra biểu cảm của tiểu nha đầu, Chu Tuấn Dương dở khóc dở cười, là nàng chủ động chia cổ phần, cũng đâu phải là hắn đòi đâu, làm gì mà như bị bắt nạt thế này? Quy tắc truy thê thứ ba: Mọi thứ lấy sở thích của vợ làm đầu, quyết tâm ủng hộ không suy chuyển!

“Gia chỉ tài trợ chút đất hoang mà lại chia cho ta năm phần cổ phần, đúng là có chút hổ thẹn! Như vậy đi, dù sao gia cũng không nên chiếm lợi của nàng. Xưởng có yêu cầu gì nàng cứ việc nói, gia sẽ phụ trách lo liệu giúp nàng. Còn có hạt giống hoa cỏ nàng cần, liệt kê hết ra, chỉ cần Đại Minh có, gia đảm bảo sẽ tìm được về cho nàng. Cho dù không có gia cũng có cách gom đủ về cho nàng! Cổ phần xưởng gia chỉ chiếm hai phần là được rồi!” Chu Tuấn Dương vừa dứt lời đã phát hiện tiểu nha đầu này đã mặt mày hớn hở rồi.

Hắn không khỏi buồn cười trong lòng: Cái tính mê tiền này không biết là di truyền từ ai nữa! Nàng cũng không nghĩ xem, đồ cho hắn, tương lai còn không phải đều là của nàng hết sao, hắn cũng chỉ là giữ hộ nàng vài năm mà thôi...

Dư Tiểu Thảo rất hài lòng với sự “thức thời” của Dương Quận vương. Đang vui vẻ nên có chút đắc ý kiêu ngạo đứng trước ngực Chu Tuấn Dương, dùng mu bàn tay vỗ hắn mấy cái, cười nói: “Yên tâm đi, đi theo bản cô nương đảm bảo huynh ăn uống no say!”

Linh Lung ở một bên che mặt: Tiểu thư của tôi ơi! Dương Quận vương là thân phận gì? Từ khi sinh ra đến nay muốn ăn có ăn muốn uống có uống, còn cần đi theo người hả? Không đúng, lúc Dương Quận vương được sinh ra, ớt còn chưa du nhập vào Đại Minh, muốn ăn cay cũng có chút khó....

Chu Tuấn Dương nhịn cười, cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé còn đang vỗ loạn trên ngực mình, lúc tay nàng đến gần ngực trái, tim hắn cũng muốn nhũn ra, ngọt ngào. Hắn khẽ cười nói: “Được, gia sẽ chờ cùng Dư đại nhân ăn uống no say!”

“Ha ha! Thế này đi, hôm nay bản cô nương mời huynh ăn uống no say!” Dư Tiểu Thảo đột nhiên nghĩ đến sáng nay phòng bếp có mua một con hươu bèn cười nói: “Buổi trưa mời huynh ăn lẩu cay, nể mặt không, Dương Quận vương bận rộn?”

“Dù có bận thế nào đi nữa cũng không thể bỏ qua tài nấu nướng của nàng!” Quy tắc truy thê thứ tư: Nghe lời, cho dù mất hết mặt mũi thể diện, nam nhân miệng ngọt ắt có thịt ăn!

Giờ cơm trưa, Phòng tướng quân mặc kệ gió rét chạy về nhà. Người một nhà và Dương Quận vương đến ăn chùa cùng nhau vui vẻ ăn lẩu hươu. Nồi lẩu do phủ tự chế tạo ra, hình dáng giống với nồi lẩu Bắc Kinh, vì quan tâm bạn nhỏ Phòng Hạo Lân nên đặc biệt làm thành hình dáng nồi lẩu uyên ương. Một bên là canh gà ác suông, một bên là lẩu cay Trùng Khánh chính gốc.

Từng đĩa thịt hươu, thịt dê thái mỏng, các loại thịt viên, cá viên, còn có váng đậu, đậu hũ, còn có các loại rau tươi ngon như rau chân vịt, rau cải, lại thêm nước chấm Tiểu Thảo tự tay pha, cả nhà ăn uống no say. Ngay cả Tiểu Lân Lân cũng ăn được không ít thịt viên và cá viên.

Phòng phu nhân vừa giúp con trai nhúng thịt dê vừa như không để ý hỏi: “Thảo Nhi, Tết năm nay con trở về thôn Đông Sơn hay ở lại Kinh thành?”

“Dạ... hay là trở về thôn Đông Sơn đi, cha mẹ huynh đệ tỷ muội con đều ở đó, không về có vẻ không thích đáng lắm?” Đã lâu rồi Dư Tiểu Thảo chưa về thôn Đông Sơn, nàng có chút nhớ nhung người nhà ở đó và các hương thân chất phác trong thôn.

“Có gì không được? Con và nhà Đại Hải huynh đệ đã ăn cùng nhau bao nhiêu cái Tết rồi, cho đến bây giờ cũng chưa từng ăn chung với ta và mẹ nuôi con đâu! Năm nay đừng về nữa, bốn người chúng ta cùng nhau ăn Tết!” Phòng Tử Trấn thật lòng coi Tiểu Thảo như con gái. Con gái ông luôn khiến người khác không nhịn được thương yêu, lại còn rất hợp tính ông! Đáng tiếc có đại gia đình Dư Hải luôn tranh con gái với ông, đúng là có chút khó chịu mà!Ông cũng không nghĩ xem Dư Tiểu Thảo người ta họ Dư, là con ruột của Dư Hải. Ban đầu thương xót ông không có con cái mới để nàng nhận ông làm cha nuôi. Bây giờ lại ngược lại thành người ta cướp con gái ông. Ôi! Không thể nào nói lý lẽ với người thô lỗ được!

“Ấy...” Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, cha nuôi cha ruột đều là cha, Dư Tiểu Thảo nhất thời rơi vào tình thế khó xử.

Ngay cả động tác nhúng thịt của Chu Tuấn Dương cũng là cảnh đẹp ý vui. Hắn vừa giúp tiểu nha đầu nhúng một bát thịt dê, lại giúp nàng rót đầy trà hoa quả vào trong ly. Nghe vậy thì không mấy để tâm nói: “Có gì mà phải đắn đo? Đón cả nhà nàng tới Kinh thành ăn Tết là được mà?”

Phòng Tử Trấn nghe vậy thì vỗ đùi một cái, lớn tiếng phụ họa: “Ý tưởng không tệ! Lần trước Đại Hải huynh đệ đến Kinh thành cũng không ghé qua đây! Kinh thành ăn Tết náo nhiệt hơn Đường Cổ nhiều! Thảo Nhi, con đón gia đình con lên đây, đến lúc đó mọi người cùng đi bái miếu, ngắm hoa đăng. Cả nhà ai cũng vui vẻ!”

“Cha, tỷ tỷ, Lân Lân cũng muốn ngắm hoa đăng!” Phòng Hạo Lân nuốt miếng đậu hũ mẹ cậu nhóc vừa đút cho vào trong bụng, vội chen miệng nói.

“Được! Đến lúc đó cha dẫn Lân Lân và tỷ tỷ đi ngắm hoa đăng, mua đèn hoa đăng hình thỏ con cho Lân Lân...” Phòng Tử Trấn bóp khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt của con trai nhỏ, cười thấy răng không thấy mắt, giống như chuyện này cứ thể quyết định xong xuôi.

“Lân Lân muốn đèn hoa đăng hình con hổ, không muốn thỏ con!” Từ sau khi nghe tỷ tỷ kể chuyện con hổ uy phong lẫm liệt, bạn nhỏ Phòng Hạo Lân bèn coi hổ là con vật yêu thích. Bởi vì đó là con vật mạnh nhất!

“Được, được, được! Mua hổ, mua cả thỏ!” Tiếng cười của Phòng Tử Trấn tràn ngập phòng khách.

Nhìn dáng vẻ hứng thú bừng bừng của cha nuôi, Dư Tiểu Thảo không đành lòng khiến cha mất vui. Nhưng mà người trong nhà đến Kinh thành ăn Tết, không nói việc điều động nhân sự, chỉ lo chỗ ở thôi cũng đã khiến nàng đau đầu. Nếu như vào ở trong phủ tướng quân, cha mẹ nhất định cảm thấy không thoải mái. Không biết bây giờ mua một ngôi nhà có còn kịp không?Ôi... sao ban đầu nàng không nghĩ đến việc mua một ngôi nhà cho riêng mình chứ? Mà hình như nàng cũng đã tính đến việc này, sau đó cha mẹ nuôi sợ nàng mua nhà xong sẽ dọn ra ngoài ở luôn nên hết sức phản đổi, nên không giải quyết được gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PH
Phương Hoàng03 Tháng tư, 2023 04:19
đọc mấy chương đầu thấy dù nu9 đã 29 tuổi rồi chưa kể trước đây từng bươn chải, kinh doanh các thứ nuôi các em mà xuyên xong lại nhiều khi ngây thơ thế nhỉ
TT
Thảo Trang28 Tháng một, 2023 11:54
kiểu ban đầu ngầu,giỏi bao nhiêu thì khúc sau ghen tuông,tào lao bấy nhiêu á bạn,mjh đọc lướt lướt biết nội dung thôi chứ khúc nào có namnu chih là bỏ qua
D
Ducle24 Tháng một, 2023 14:33
Nội dung qus rõ ràng sự thật dù có thông minh tài năng thế nào cũng thua cấp bậc phong kiến..k ohair muốn là dc.. như thằng tiểu quận vương chả ra gì...tại vì nó là vương nên n9 phải ép buộc mình chịu đựng..k phải muốn là có thể làm theo ý mình dc..thích tiểu thợ săn triệu với n9 hơn..chân thành và gần gũi..k như thằng quận vương.. tưởng mình là cha..ép này ép nọ.. thấy phát bực
TT
Thảo Trang23 Tháng một, 2023 10:43
Khúc đầu thấy ổn,dù nu9 thảo mai hơn mjh tưởng,mà nôi dung hay nên ráng,tới ch300 nu9 biến thành teenfic,uổn nội dung truyện ghê
TT
Thảo Trang23 Tháng một, 2023 10:43
Khúc đầu tháng ổn,dù nu9 thảo mai hơn mjh tưởng,mà nôi dung hay nên ráng,tới ch300 nu9 biến thành teenfic,uổn nội dung truyện ghê
D
Ducle22 Tháng một, 2023 01:53
Dịch giả dịch mấy cái đơn vị tiền sai bét...1000 văn là 1 lượng bạc..lúc thì 100 văn là 1 lượng...chú ý kĩ dùm..lộn xộn
TT
Tp thảo11 Tháng một, 2023 14:13
Cảm ơn bạn HaTa đã ủng hộ 20lt nhé ❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/201 Tháng một, 2023 10:43
Hết chương 724....724
TL4
Thiên Long 4/201 Tháng một, 2023 10:43
Hết chương 724
TL4
Thiên Long 4/231 Tháng mười hai, 2022 13:24
Hết chương 717......717
TL4
Thiên Long 4/231 Tháng mười hai, 2022 13:24
Hết chương 717
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714.....714
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714.....
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703.......703
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703.......
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....695......
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....695
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695
TL4
Thiên Long 4/225 Tháng mười hai, 2022 01:19
Hết chương 680..,.
TL4
Thiên Long 4/225 Tháng mười hai, 2022 01:19
Hết chương 680
BÌNH LUẬN FACEBOOK