Mục lục
Nông Viên Tự Cẩm Lâm Tiểu Uyển
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dư Tiểu Thảo thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng đã có thể thoải mái xem cuộc thi rồi. Cuộc thi mò ngọc trai chỉ còn lại mười ngày ngắn ngủi, Trang Tiểu Mạc vẫn luôn thu hoạch không được tốt lắm cuối cùng đã không giữ được sự bình tĩnh trong lòng mình, vẻ mặt nhiều thêm vài phần sầu lo và nôn nóng. Mấy ngày nay, Dư Tiểu Thảo cảm giác được Trang Tiểu Mạc rất coi trọng cuộc thi lần này, nguyên nhân hình như có liên quan tới Tiểu Liên. Bởi vì, ánh mắt cô đơn của hắn ta thường xuyên dừng lại trên người Tiểu Liên sau đó bắt đầu thất thần. Dư Tiểu Thảo quyết định, ngầm trợ giúp Trang Tiểu Mạc một tay.

Bởi vì người tìm ngọc trai ở gần bờ biển càng ngày càng nhiều, rất khó chiếm được địa điểm có lợi, cho nên thuyền mò ngọc trai của Trang Tiểu Mạc càng ngày càng chạy về phía biển sâu. Dưới sự trợ giúp của Tiểu Bố, mỗi ngày Dư Tiểu Thảo sẽ đuổi theo xa xa phía sau thuyền của bọn họ, cũng là một loại bảo vệ biến tướng. Tuy nói Chu Tuấn Dương đã làm công tác bảo vệ rất hoàn hảo cho cuộc thi mò ngọc trai, nhưng vẫn sẽ xảy ra sự cố ngoài ý muốn. Nàng không muốn bởi vì Trang Tiểu Mạc xảy ra chuyện mà Tiểu Liên bị lưu lại bóng ma trong lòng.

Ngoài bảo vệ xa xa xung quanh thuyền tìm ngọc trai của Trang Tiểu Mạc ra, dưới sự dẫn dắt của Tiểu Bổ Thiên Thạch, nàng cũng mò được không ít ngọc trai tương đối quý giá, phần lớn kích thước đều vượt qua móng ngón tay cái. Tuy rằng không tính là cao cấp, nhưng cũng có thể miễn cưỡng coi như quý giá. Nàng định dùng số ngọc trai này để làm một chuỗi vòng cổ ngọc trai cho mẹ, còn dư lại sẽ khảm lên trang sức, làm đủ một bộ trang sức ngọc trai. Từ trước đến nay mẹ luôn tiết kiệm, cho đến bây giờ cũng không chịu bỏ tiền mua một bộ trang sức ngọc trai đâu.

Cuộc thi mò ngọc trai càng gần tới nhưng ngày cuối cùng, thu hoạch của Dư Tiểu Thảo cũng càng ngày càng nhiều. Trong số thu hoạch của nàng thế mà lại có cả ngọc trai màu hồng nhạt và màu tím! Mỗi một viên nếu lấy ra đều có giá trị xa xỉ. Hơn nữa, nàng mò được ngọc trai mà không cần phải vớt con trai lên, cạy ra sau đó mới lấy được ngọc trai ra, nếu nhưng phải làm vậy thì không thể nghi ngờ gì nữa con trai nhất định sẽ bị chết.Đáy biển là quê hương của trai ngọc, phần lớn trai ngọc đều há miệng ở dưới đáy biển, lười biếng “phơi” thịt trai mềm mềm của nó, bên trong có ngọc trai hay không liếc mắt một cái là có thể nhìn ra được. Nhưng con trai thường vô cùng mẫn cảm, một khi nhận thấy được nước biển bên cạnh có chút động tĩnh, nó sẽ ngay lập tức khép chặt vỏ trai lại, bảo vệ mình hết sức cẩn thận.

Nhưng không phải Dư Tiểu Thảo có vũ khí gian lận Bổ Thiên Thạch này ở đây sao? Cho dù là con trai đang ngậm chặt, nàng lấy ra một chút nước linh thạch làm mồi dụ, con trai sẽ “nhiệt tình” mở vỏ trai ra, hoan nghênh vị khách “tặng lễ” là nàng. Dùng một giọt nước linh thạch để đổi lấy một viên ngọc trai có chất lượng không tồi, vụ mua bán này đối với hai bên mà nói đều là vụ làm ăn có lời.

Từ khi bắt đầu cuộc thi tới nay, hành trình mò ngọc trai của Trang Tiểu Mạc cũng coi như là thuận lợi. Tuy không thể tìm được ngọc trai mà hắn muốn, nhưng cũng chưa từng gặp phải nguy hiểm nào không thể giải quyết. Muốn nói lần nguy hiểm nhất thì chính là một lần gặp thoáng qua một đàn cá mập. Cũng may những con cá mập đó không phát hiện ra hắn, nếu không lúc Tưởng đại ca kéo hắn lên hắn đã cụt tay cụt chân tàn phế rồi.

Thật ra lần đó cá mập bị Dư Tiểu Thảo dùng nước linh thạch dẫn đi. Cá mập là động vật có khứu giác nhạy bén, nếu như một con cá mập đi ngang qua mà không có phát hiện ra hắn thì còn nghe được, chứ một đàn cá mập há to mồm để lộ hàm răng sắc nhọn, trừ khi mắt chúng nó đều mù hết nên mới có thể không phát hiện ra hắn. Chẳng qua lúc ấy sức hấp dẫn của hắn không bằng nước linh thạch có sức hấp dẫn rất lớn với cá mập do Dư Tiểu Thảo cố ý đổ tràn ra mà thôi.Đối với chuyện này, Trang Tiểu Mạc không có chút cảm kích nào, chỉ cho rằng mình may mắn nên mới may mắn tránh thoát. Nhưng nguy hiểm dưới đáy biển với người mò ngọc trai ngoài lốc xoáy mạch nước ngầm, rắn biển con sứa và các loài cá mập hung ác ra, thì một số con trai quá lớn cũng có thể thành sát thủ trí mạng.

Ngay trong ngày cuối cùng của cuộc thi mò ngọc trai, Trang Tiểu Mạc thiếu chút nữa mất mạng bởi vì một con trai.

Thì ra vào ngày cuối cùng của cuộc thi, Trang Tiểu Mạc đã tìm được một châu trì không tồi, sau khi qua lại mấy vòng đáy biển, hắn mang về không ít trai ngọc lớn. Tưởng Tam Sơn cười nói: “Hôm nay thu hoạch không tồi, nói không chừng giải nhất mò ngọc trai lại ra đời từ những con trai ngọc này đó!”

Trang Tiểu Mạc bị thu hoạch ảm đạm của những ngày trước đả kích tới mức đã đánh mất hoàn toàn tự tin. Bây giờ, hắn chỉ nghĩ vớt nhiều trai ngọc lên một chút, khả năng kiếm được ngọc trai cũng lớn hơn một chút. Vì thế, hắn hết lần này đến lần khác nhảy vào trong biển; sau khi thâm nhập vào biển sâu, hắn không hề để mắt tới những con trai ngọc bình thường, mà lại từ từ bơi về phía bãi đá san hô, tìm kiếm mục tiêu bản thân yêu thích.Đột nhiên, dưới đáy biển âm u có tia sáng nhàn nhạt sáng lên, ngay lập tức trong lòng Trang Tiểu Mạc trở nên vui vẻ, hắn từng nghe ông nói, ngọc trai cao cấp sẽ có ánh sáng phát ra. Chẳng lẽ, trời xanh nghe được tiếng lòng hắn, ban cho hắn một cơ hội để mong ước trở thành hiện thực sao?

Hắn từ từ bơi về phía nơi phát ra ánh sáng, ở sâu trong bãi đá ngầm có một con trai ngọc thật lớn lẳng lặng nằm dưới đáy biển, vỏ sò của nó đang mở ra, viên ngọc trai cực lớn bên trong khiến cho trái tim của Trang Tiểu Mạc đập rộn. Không khí trong phổi đã tiêu hao hầu như không còn gì, tuy hắn cực kỳ không nỡ nhưng trước sau vẫn luôn ghi nhớ: Bảo vật tuy tốt, nhưng phải có mạng thì mới lấy được. Hắn dùng sức khẽ động dây thừng, thoáng chốc đã được kéo lên.

Thấy giỏ mò ngọc trai của hắn trống không dù một con trai ngọc cũng không có, Tưởng Tam Sơn có chút khó hiểu. Gã chưa kịp dò hỏi tình huống như thế nào, Trang Tiểu Mạc vừa hít thở nạp thêm mấy ngụm không khí mới mẻ rồi lại một lần nữa chìm vào đáy biển. Dựa vào trí nhớ siêu phàm, hắn lần nữa đến gần con trai ngọc thật lớn kia.

Viên ngọc trai còn lớn hơn cả trứng chim bồ câu, lóe lên ánh sáng mê người ở trong vỏ sò. Nó tựa như một miếng mồi hấp dẫn của mụ phù thủy khiến cho linh hồn người ta thổn thức không thôi.

Con trai ngọc lớn như vậy, dù dùng lực cánh tay và thể lực của hắn cũng tuyệt đối không thể xê dịch được nó. Nhưng bắt hắn phải từ bỏ giải nhất, hắn làm sao cũng không cam lòng. Trong lúc ma xui quỷ khiến, hắn duỗi tay đưa về phía viên ngọc trai cực lớn đang nằm trong bụng trai ngọc...

Trai ngọc cảm nhận được kích thích từ bên ngoài, đột nhiên đóng vỏ sò lại, kẹp chặt tay Trang Tiểu Mạc ở bên trong. Trang Tiểu Mạc chỉ cảm thấy tay phải của mình như đang bị một cái kìm kẹp chặt; khi tỉnh táo lại, trong lòng thầm kêu một tiếng không tốt, hắn liều mạng kéo cánh tay của mình. Càng rút tay ra, vỏ sò càng kẹp chặt.

Theo thời gian trôi đi, không khí trong ngực hắn càng ngày càng loãng, Trang Tiểu Mạc biết nếu còn tiếp tục như vậy, hắn sẽ vì hết dưỡng khí mà ngạt thở dưới đáy biển. Hắn liều mạng đong đưa dây thừng hy vọng người trên thuyền có thể kéo hắn, cộng thêm cả con trai ngọc này lên.

Trên thuyền Tưởng Tam Sơn nhận được tín hiệu, gã và ba tiểu tử cao to trẻ trung khỏe mạnh cùng kéo mạnh dây thừng lên. Bình thường, chỉ chốc lát người phía dưới sẽ được kéo lên. Nhưng lần này, bất luận bốn người dùng lực như thế nào, dây thừng tựa như mọc rễ dưới đáy biển, vẫn không chút nhúc nhích như cũ.

“Không xong rồi! Tiểu Mạc có thể không cẩn thận mắc trong bãi đá ngầm, chân không rút ra được. Mọi người tiếp tục dùng sức, ta đi xuống xem sao!” Tưởng Tam Sơn cởi áo ngoài, lộ ra bộ quần áo chống nước mặc bên trong, rồi nhảy xuống biển từ bên mạn thuyền. Tuy kỹ thuật bơi của gã không bằng Trang Tiểu Mạc, nhưng so với ngư dân bình thường gã cũng được coi như người bơi tốt. Theo dây thừng, trong giây lát gã tới gần Trang Tiểu Mạc, lại thấy được một màn khiến gã giật mình không thôi: Trang Tiểu Mạc không phải bị mắc chân ở trong bãi đá ngầm, mà là bị một con trai ngọc còn lớn hơn cả thùng tắm kẹp tay.

Gã nhanh chóng bơi qua, lôi kéo tay Trang Tiểu Mạc, hai người cùng nhau rút mạnh tay ra. Nhưng bất luận dùng lực lôi kéo như thế nào, đều không thể giúp Trang Tiểu Mạc rút tay ra được. Gã lại dùng hết sức lực toàn thân đi bẻ vỏ ngoài của con trai. Nhưng hai mảnh vỏ trai tựa như hai cánh cửa đá đóng chặt vậy, nặng nề đến mức không có cách nào đẩy ra.

Trang Tiểu Mạc nhét con dao cắt trân trân đang cầm trong tay vào tay Tưởng đại ca, Tưởng Tam Sơn giơ dao cắt ngọc trai lên thật cao rồi đột nhiên bổ về phía võ trai, nhưng vỏ ngoài của con trai ngọc kia cứng rắn như sắt thép; một dao chặt xuống vậy mà chỉ để lại một vết chém nhàn nhạt. Làm sao bây giờ? Hai người ở dưới nước hết đường xoay xở.

Tưởng Tam Sơn nhất thời cũng không thể nghĩ ra được biện pháp nào, gã nổi lên một chuyến, hút một miệng to không khí rồi lại lặn xuống truyền cho Trang Tiểu Mạc đang kìm nén tới mặt đỏ tía tai. Sau mấy lần như thế, Trang Tiểu Mạc tạm thời sẽ không còn nguy cơ bị chết đuối, nhưng mối nguy lớn nhất trên cổ tay còn chưa được giải quyết. Hai người thử rất nhiều cách nhưng vẫn không thể thoát khỏi “dây dưa” với trai ngọc như cũ.

“Giữ mạng quan trọng, hay là... chặt đứt bàn tay này đi?” Tưởng tam sơn làm động tác tráng sỹ cắt tay, lại đổi lấy Trang Tiểu Mạc kịch liệt lắc đầu kháng cự.

Về thân phận, hắn đã kém Tiểu Liên rất xa, nếu lại chặt đứt một bàn tay, hắn còn có thể diện gì để cầu thân với Dư gia? Hắn ta làm sao còn có thể dùng đôi tay này mang lại cuộc sống hạnh phúc an ổn cho Tiểu Liên nữa? Cho dù Tiểu Liên vì thương xót mà hạ mình gả cho hắn, hắn cũng sẽ phải sống trong tự trách và tự ti cả đời... Nhưng nếu bắt hắn từ bỏ Tiểu Liên, mắt thấy nàng bị nam nhân khác cưới đi, hắn... thà rằng vĩnh viễn nằm lại trong bóng tối nơi đáy biển lạnh băng này!

Tưởng Tam Sơn và hắn giằng co trong chốc lát, thấy hắn thà chết không chịu cắt cổ tay, gã đành bơi lên nghĩ cách khác. Sau khi thảo luận với ba người kia một chút, gã quyết định sẽ tìm những thuyền khác xin giúp đỡ, hy vọng có thể tìm được nhiều người hơn, có thể kéo cả Tiểu Mạc cộng thêm con trai ngọc kia lên.

Nhưng biển rộng mênh mông, vì có thể tìm được nhiều trai ngọc hơn cho nên khoảng cách giữa các thuyền mò ngọc trai rất xa. Mà con thuyền tuần tra cứu viện của triều đình lại vừa mới chạy qua không lâu, lần chạy qua đây tiếp theo còn chưa biết là khi nào nữa! Trong lòng Tưởng Tam Sơn nôn nóng vạn phần, gã hướng gào rống về phía đại dương: “Cứu mạng! Ai tới giúp giúp chúng tôi!”

Nhưng trả lời gã lại chỉ có tiếng kêu của hải âu trên đỉnh đầu, cùng với tiếng rít của từng trận gió biển thổi qua nước biển ào ào. Bốn người Tưởng Tam Sơn và Trang Tiểu Mạc đều là người sống sót của thôn bên cạnh, lúc trước nếu không phải Trang Tiểu Mạc quyết đoán mang theo đoàn người bọn họ chạy trốn vào Tây Sơn, lại được người thôn Đông Sơn cứu giúp, có lẽ cả nhà bọn họ cũng giống như đại đa số người trong thôn, trở thành vong hồn dưới lưỡi đao của giặc Oa. Người mấy nhà may mắn còn tồn tại này đều coi đối phương như người thân ruột thịt, quan hệ đương nhiên không bình thường. Lúc này, thư tràn ngập trong lòng bọn họ chính là tuyệt vọng và bi thương. Chẳng lẽ ông trời lại một lần nữa muốn cướp đi người thân bạn tốt của bọn họ sao?

“Ào ào!” Từ trong nước biển nhô ra cái đầu nhỏ, một đôi mắt to đen nhánh, sáng long lanh nhìn bọn họ: “Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Vừa rồi hình như ta nghe được tiếng kêu cứu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PH
Phương Hoàng03 Tháng tư, 2023 04:19
đọc mấy chương đầu thấy dù nu9 đã 29 tuổi rồi chưa kể trước đây từng bươn chải, kinh doanh các thứ nuôi các em mà xuyên xong lại nhiều khi ngây thơ thế nhỉ
TT
Thảo Trang28 Tháng một, 2023 11:54
kiểu ban đầu ngầu,giỏi bao nhiêu thì khúc sau ghen tuông,tào lao bấy nhiêu á bạn,mjh đọc lướt lướt biết nội dung thôi chứ khúc nào có namnu chih là bỏ qua
D
Ducle24 Tháng một, 2023 14:33
Nội dung qus rõ ràng sự thật dù có thông minh tài năng thế nào cũng thua cấp bậc phong kiến..k ohair muốn là dc.. như thằng tiểu quận vương chả ra gì...tại vì nó là vương nên n9 phải ép buộc mình chịu đựng..k phải muốn là có thể làm theo ý mình dc..thích tiểu thợ săn triệu với n9 hơn..chân thành và gần gũi..k như thằng quận vương.. tưởng mình là cha..ép này ép nọ.. thấy phát bực
TT
Thảo Trang23 Tháng một, 2023 10:43
Khúc đầu thấy ổn,dù nu9 thảo mai hơn mjh tưởng,mà nôi dung hay nên ráng,tới ch300 nu9 biến thành teenfic,uổn nội dung truyện ghê
TT
Thảo Trang23 Tháng một, 2023 10:43
Khúc đầu tháng ổn,dù nu9 thảo mai hơn mjh tưởng,mà nôi dung hay nên ráng,tới ch300 nu9 biến thành teenfic,uổn nội dung truyện ghê
D
Ducle22 Tháng một, 2023 01:53
Dịch giả dịch mấy cái đơn vị tiền sai bét...1000 văn là 1 lượng bạc..lúc thì 100 văn là 1 lượng...chú ý kĩ dùm..lộn xộn
TT
Tp thảo11 Tháng một, 2023 14:13
Cảm ơn bạn HaTa đã ủng hộ 20lt nhé ❤️❤️
TL4
Thiên Long 4/201 Tháng một, 2023 10:43
Hết chương 724....724
TL4
Thiên Long 4/201 Tháng một, 2023 10:43
Hết chương 724
TL4
Thiên Long 4/231 Tháng mười hai, 2022 13:24
Hết chương 717......717
TL4
Thiên Long 4/231 Tháng mười hai, 2022 13:24
Hết chương 717
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714.....714
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714.....
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....714
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714.....
TL4
Thiên Long 4/230 Tháng mười hai, 2022 02:11
Hết chương 714
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703.......703
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703.......
TL4
Thiên Long 4/228 Tháng mười hai, 2022 11:18
Hết chương 703
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....695......
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....695
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695.....
TL4
Thiên Long 4/227 Tháng mười hai, 2022 12:09
Hết chương 695
TL4
Thiên Long 4/225 Tháng mười hai, 2022 01:19
Hết chương 680..,.
TL4
Thiên Long 4/225 Tháng mười hai, 2022 01:19
Hết chương 680
BÌNH LUẬN FACEBOOK